Thiến ông ta
← Ch.094 | Ch.096 → |
"Nếu không muốn con về Mỹ, vậy cũng không phải không có cách....... ."
Trong mắt Hàn Khuynh Thược hiện lên ý cười.
"Thật sự?" Ninh Trúc Mặc vừa nghe, lập tức hơi vui mừng, sức lực cầm tay Hàn Khuynh Thược tăng thêm vài phần.
"Ui da, ông cố, ông muốn bóp chết con à?" Hàn Khuynh Thược hét lên "Đúng vậy, có cách đó!"
"Này!" Ninh Trúc Mặc thả lỏng tay mình một chút, nhưng vẫn nắm tay Hàn Khuynh Thược: "Cách gì?"
Tuy ông tôn trọng Hàn Khuynh Thược nghĩ gì, sẽ không cầu xin con bé. Nhưng chỉ cần con bé có thể ở lại, cho dù điều kiện có khó khăn gì, ông nhất định cũng sẽ làm!
"Điểm quan trọng ở trên người hồ ly thối kia?" Hàn Khuynh Thược bất mãn bĩu môi: "Thật là ngu ngốc. Đã lâu như vậy, cái gì cũng không điều tra được!"
"Đúng là ngốc. Cũng may Thược Thược con không có duy truyền!" Ninh Trúc Mặc cười ha ha: "Mấu chốt là nó? Giải thích thế nào?"
"Cái gì chứ?" Hàn Khuynh Thược ngồi trên đùi Ninh Trúc Mặc: "Ông biết làm sao con đến đây sao?"
Khóe mắt Ninh Trúc Mặc khẽ cong. Tất nhiên là từ trong bụng mẹ ra. Mỉm cười, ông đương nhiên biết rõ cô bé này không hỏi cái này. Nó hỏi chính là chuyện chơi bời trăng hoa của Ninh Doãn Ngân.
"Sáu năm trước, khách sạn Hồng Tường Vi phòng 303!"
"A." Hàn Khuynh Thược cười một chút: "Gừng càng già càng cay. Đúng là lão hồ ly ông lợi hại."
"Năm đó mẹ của con bị Hướng Ngôn bán đến Hồng Tường Vi. May mắn là bà ấy chạy thoát, nhưng vẫn bị hồ ly thối kia làm cho......." Hàn Khuynh Thược dừng một chút: "Hồ ly thối kia, ông dám bắt nạt mẹ tôi. Tôi sẽ thiến ông!"
"Con thiến đi!" Ninh Trúc Mặc đồng ý gật đầu: "Dù sao, nhà họ Ninh ông có người thừa kế rồi, không sợ nữa!"
"Con......" Hàn Khuynh Thược nổi giận cúi thấp đầu. Ông cố của nó còn lợi hại hơn nó. Ở trước mặt ông, sao nó có thể kiêu ngạo được, khí thế của nó bỗng chốc bị mất sạch.......
"Ông cố......." Hàn Khuynh Thược đáng thương nhìn Ninh Trúc Mặc: "Hồ ly thối kia bắt nạt mẹ con!"
"Đúng vậy, nếu không tại sao có thể có con!" Trong mắt Ninh Trúc Mặc lóe lên ý cười.
"Hừ.... ." Hàn Khuynh Thược lẩm bẩm, đầu nghiêng sang một bên: "Quên đi, món nợ này tự con sẽ tính sổ với ông ấy. Muốn con giữ mẹ lại, phải xem sức quyến rũ của ông ấy có đủ hay không!"
"Phải làm cho ông ta theo đuổi mẹ con, đuổi đến tay rồi, tất nhiên là giữ lại!"
← Ch. 094 | Ch. 096 → |