Truyện:Chức Nghiệp Thế Thân, Lương Giờ Mười Vạn - Chương 066

Chức Nghiệp Thế Thân, Lương Giờ Mười Vạn
Trọn bộ 111 chương
Chương 066
0.00
(0 votes)


Chương (1-111)

Cho dù học trò vô cùng thông minh và tín nhiệm bạn thì người làm thầy giáo vẫn có chút mệt.

Huống chi tri thức dạy bảo còn là chủ nghĩa duy tâm, không có quy luật và pháp tắc mà theo, nên công việc dạy học ít nhiều sẽ hơi tốn thời gian.

Kỷ Phồn Âm giảng giải xong cho Lệ Tiêu Hành yếu điểm và lý do, liền giúp anh ta diễn thử.

À đúng, bởi vì phục vụ thế thân không phải là dạy học, cho nên còn phải thêm tiền.

Sau bữa tối ăn hết gần ba giờ thì đồng hồ đã điểm chín giờ tối.

Vốn là giờ tan tầm, lúc Kỷ Phồn Âm cảm thấy đồng hồ đếm ngược trên điện thoại di động của mình sẽ vang lên thì đột nhiên có một tiếng chuông điện thoại di động vang lên trước.

Kỷ Phồn Âm nhìn thoáng qua cái tên trên màn hình liền lựa chọn từ chối không nhận.

Sau đó mới đúng là chuông báo tan tầm.

Kỷ Phồn Âm cùng đóng cả hai lại, cười cười với Lệ Tiêu Hành: "Xin lỗi anh, có khách hàng khác. Ngày mai tôi còn có việc, đã đến giờ trở về khách sạn rồi."

"Ngày mai?" Lệ Tiêu Hành vốn đang suy nghĩ đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn cô, "Tôi ra giá cao nhất, cô ở lại thêm một ngày đi."

"Vị kia cũng ra giá cao nhất." Kỷ Phồn Âm không suy nghĩ hay do dự, lập tức cự tuyệt Lệ Tiêu Hành.

Làm ăn cũng phải coi trọng chữ tín, đúng không.

Đã là quy củ do chính Kỷ Phồn Âm định ra thì cô phải nghiêm khắc tuân thủ.

"Tôi cảm thấy còn chưa đủ chu đáo." Lệ Tiêu Hành lắc đầu, "Còn có nhiều chỗ vẫn còn chưa đầy đủ."

"Anh đã làm rất tốt rồi. Tin tưởng tôi, Kỷ Hân Hân sẽ cảm động vì anh." Kỷ Phồn Âm đứng dậy nói.

Lệ Tiêu Hành vẫn chau mày, có vẻ là không thể tiếp nhận được lời trấn an hời hợt này.

Thế là Kỷ Phồn Âm lại nói: "Đã học nhiều khóa học như vậy mà anh vẫn chưa tin vào năng lực của tôi sao?"

Lệ Tiêu Hành trầm mặc một chút, lần này có vẻ như là cuối cùng cũng đã tiếp nhận lời giải thích của cô, hơi gật đầu một cái: "Có vấn đề gì thì tôi sẽ liên lạc lại với cô."

Lệ Tiêu Hành một ngày trăm công ngàn việc, sau bữa ăn tối đương nhiên còn có công vụ phải xử lý, dù có tan việc cũng không giống Kỷ Phồn Âm. Cô đến căn phòng khách sạn năm sao mà Phạm trợ lý đã sớm đặt trước, chung phòng với Lệ Tiêu Hành, cũng đi xe của Lệ Tiêu Hành, nhưng ở đại sảnh lại tách ra với Lệ Tiêu Hành mỗi người đi một ngả.

Kỷ Phồn Âm mang vali tới chính là để ở trọn một đêm này.

Buổi tối vội vàng tiến đến sân bay, đi máy bay về nước rồi lại chạy về nhà rửa mặt, lúc nằm ngủ không biết đã mấy giờ, cũng không biết trên đường đã hao phí bao nhiêu thời gian, cô chỉ biết nhắm mắt liền đi ngủ, bắt đầu từ ngày mai sẽ dậy thật sớm, ăn bữa sáng ở khách sạn