Vay nóng Tima

Truyện:Chồng Xấu Xa Rất Khó Chơi - Chương 58

Chồng Xấu Xa Rất Khó Chơi
Hiện có 89 chương (chưa hoàn)
Chương 58
Trừng phạt
0.00
(0 votes)


Chương (1-89 )

Siêu sale Lazada


Liền tính biết rõ tinh thần người trước mắt có điểm không bình thường, nhưng Lam Hạo Vân và Lam Dật Thiên hai người đều yêu thương em gái, không thể để yên cho ai khi dễ em gái bảo bối nhà mình, bọn họ duy nhất để ý chuyện tình là, cư nhiên có người ở trước mặt bọn họ nói vũ nhục bảo bối nhà mình, người như thế, rất xứng đáng xuống dưới mười tám tầng địa ngục.

Lam Hạo Vân trực tiếp tiến lên, một cái tát vung hướng mặt Shirley, liên tục quăng mười mấy cái bàn tay, thẳng đem khuôn mặt xinh đẹp của cô ta đánh đánh thành cái đầu heo.

Mặt đỏ thũng, khóe miệng ri máu, là trọng yếu hơn là, ánh mắt tan rã lợi hại hơn, xem khuôn mặt một chút không thay đổi của người đàn ông tuấn mỹ trước mắt này, trên mặt tràn đầy kinh hãi cùng hoảng hốt.

"Đem cô ta đưa đi địa hạ thành."

Lam Hạo Vân lạnh lùng nói.

Hình Thiên không có bất luận cái ý kiến gì trực tiếp ứng phó, mà là Shirley là vừa nghe được "Địa hạ thành" liền hoảng sợ mở to hai mắt, càng không ngừng phe phẩy đầu: "Không cần, không cần, các người dựa vào cái gì làm như vậy? Tôi là tiểu thư gia tộc bá cát tư, ai cũng không thể đụng đến tôi."

Lam Hạo Vân cười lạnh: "Gia tộc Bá cát tư sao? Yên tâm, rất nhanh sẽ không đúng rồi."

Lời nói của anh có chút ý vị thâm trường, làm cho người ta nghe không ra rốt là có ý tứ gì, chính là thật hiển nhiên, dự cảm điềm xấu ở trong lòng tràn ra.

"Cô nghĩ muốn làm cái gì?"

"Lập tức cô liền sẽ biết, địa hạ thành rất mỹ diệu, vương quốc giải trí địa hạ, cô giống người như thế, tôi tưởng cô sẽ rất nhanh thích ứng bên kia."

Lam Dật Thiên cũng trêu đùa tiến lên, chính có những người quen thuộc với anh mới chỉ biết, khi anh lộ ra loại ánh mắt tựa tiếu phi tiếu này , thì liền tỏ vẻ anh đã bắt đầu tức giận.

Địa hạ thành, ý nghĩa như tên của nó, địa hạ thành, là vương quốc giải trí lớn nhất trên thế giới. Mà chủ nhân của vương quốc này, chính là đối với trên toàn thế giới mà nói đều thật là của Lam gia thần bí.

Địa hạ thành, có mười gian phòng sòng bạc sa hoa, tuy rằng so ra kém với Las Vegas, nhưng không gian bên trong của sòng bạc đều là siêu cấp xa hoa, hơn nữa những người lui tới đều là có thân phận địa vị. Thời điểm nhiều lúc bọn họ chơi không phải là tiền mặt, không phải là đôla cũng không phải là đồng Euro, mà tiền đặt cược là lấy cái địa bàn của thành phố nào hoặc là cái công ty nào. Tiền đánh bạc những vậy, chỉ có chân chính những kẻ có tiền tài năng lực mới có được.

Trừ bỏ sòng bạc, làm một cái thành giải trí, về phần phục vụ cũng là cực kỳ có tiếng. Vũ công Ấn Độ quyến rũ nổi bật, yêu diễm thần bí gay Thái Lan, làm cho người ta ý loạn thần mê thế vai, múa cột, nhảy gợi cảm, nhảy thoát y, mà những người nào muốn nhìn, cũng tìm không thấy. Mà những vũ công ở bên trong, đều là NumberOne, xinh đẹp nhất, hơn nữa đều là có bằng cao cấp, học qua siêu cấp huấn luyện chính quy.

Những vị khách được các cô gái ở đó phục vụ, trên cơ bản đều sẽ trở thành khách hàng quen, liền tính không có điều kiện lại đến một lần, cũng sẽ khó có thể quên suốt đời tưởng niệm.

Mà những tiểu thư phục vụ chuyên môn, cũng là những người xinh đẹp vô cùng, chỉ cần những người có tiền, có thể đối với bọn họ muốn làm gì thì làm, làm bất cứ chuyện gì.

Địa hạ thành là xa hoa lãng phí, lại là làm cho người ta lưu luyến không muốn rời. Địa hạ thành cũng bị trở thành nơi xa hoa sa đọa, mà hiện tại Lam Hạo Vân nói muốn đưa Shirley đi đến địa hạ thành, thật hiển nhiên là muốn đem người này không có quy củ không lễ phép tự cho mình rất cao quý, tốt nhất là để cho người ta hảo hảo dạy dỗ một phen, khiến cô ta biết cái gì tên là quy củ, biết cái gì tên là "vỏ quít dầy có móng tay nhọn"

"Chú, cứu cháu a, chú, chú."

Nhận được chỉ thị của Hình Thiên, hai người đàn ông mang theo kính râm tiến lên, trực tiếp lôi kéo Shirley liền hướng bên ngoài đi.

Shirley sợ tới mức mặt cười trắng bệch, trước còn quật cường cái gì cũng không nói, đến cuối cùng thấy bọn họ thật là nói được làm được, không phải nói đùa thì mới bắt đầu kinh hoảng kêu to lên.

Ulrich cũng rất là lo lắng, tuy rằng ông ta biết Shirley hiện tại gây ra đại họa, nhưng dù sao cũng là người của gia tộc bá cát tư bọn họ, nếu để cho người khác biết tiểu thư của gia tộc bá cát tư cư nhiên bị đưa đến địa hạ thành làm tiểu thư phục vụ, kia toàn bộ thể diện của bọn họ đều mất hết.

"Randall, cậu làm sao có thể tùy ý để người ngoài làm chuyện này đối với chúng tôi?

Tôi là bạn mấy chục năm của cha cậu, mà Shirley từ nhỏ đã ái mộ cậu, cậu làm sao có thể làm ra loại chuyện này, làm sao có thể để người khác tùy ý khi dễ con bé?"

Lam Phong Ngữ vừa muốn cười, cô cảm thấy kia người một nhà đều rất có khiếu khôi hài, đầu tiên là một cô gái vô lí, sau đó lại tới một cái lão nhân trắng mắt. Haiz, Randall gặp phải người một nhà này, thật đúng là đáng thương.

Nhận đến ánh mắt thương hại của bảo bối, Randall có chút buồn cười, nhìn Ulrich chật vật không chịu nổi hoàn toàn tìm không thấy một điểm tư thái ngạo mạn ở phía trước, ánh mắt xanh lam hơi hơi nheo lại: "Phải không? Thật là bạn tốt vài chục năm?

Kia thời điểm năm đó cha tôi gặp chuyện không may là ai tiết lộ chỗ ở của tôi cho kẻ phản đồ kia biết?"

Chuyện này, đã cất giấu ở trong lòng anh mười mấy năm. Phía trước là vì nếu không có chuyện này thì anh sẽ không gặp được bảo bối, cho nên mới không cùng những người đó so đo, cũng không từng nghĩ đến ông ta cư nhiên còn có mặt mũi tới bắt chuyện này nói đến, cho mặt mũi mà lên mặt, kia sẽ không cần trách anh không khách khí.

"Randall, cậu đang nói bậy bạ gì đó?"

Ulrich cả kinh, phía sau lưng có chút tỏa sáng, nhưng vẫn là cường trang trấn định.

"Nếu không phải là ông cùng kẻ phản đồ kia có hiệp nghị, có thể sau khi xong mọi chuyện sẽ được bao nhiêu lợi nhuận mà tiết lộ ra vị trí của tôi, căn bản là không có người nào biết tôi rốt cuộc ở đâu. Ông cho là chuyện này thật là thiên y vô phùng, chỉ có trời biết đất biết ông biết hắn ta biết sao?"

Randall cười lạnh.

Ánh mắt Ulrich bắt đầu trở nên né tránh.

"Anh, em nhìn ông ta cảm thấy rất phiền lòng, ông ta vừa rồi còn trách móc em, không chỉ có mắng em, còn mắng các anh và cha mẹ."

Lam Phong Ngữ quyệt miệng hướng hai anh trai bên kia làm nũng nói.

Hai người nhất quán vì lợi ích của em gái là cao nhất, ở nghe thế câu thế nào còn khảo lo khác sự, trực tiếp gọi người đem Ulrich luôn luôn kêu gào cũng tha đi ra ngoài.

Đợi cho đến khi phòng khách to rộng rãi chỉ còn lại có bọn họ và vài người trong nhà, mấy người thuộc hạ luôn đi theo Lam hạo vân cũng liền lui đi ra ngoài, để lại không gian cho người nhà bọn họ. Hình Thiên cũng rất muốn đi theo cùng nhau, nhưng anh ta cũng đã thật lâu chưa thấy qua tiểu thư. Nhưng là bây giờ anh ta lại có rất nhiều chuyện cần làm, đầu tiên là cần phải lập tức xử lý hai người chướng mắt kia. Một người có thể đi bồi dưỡng thành vũ nữ thoát y, còn một người còn lại, tuổi có vẻ lớn, bất quá dáng người đến vẫn là bảo dưỡng không sai, có lẽ có thể cho bọn họ làm một cái tổ hợp, chú cháu hỗ trợ nhau, thật đúng là một cái mánh lới không sai.

Hình Thiên cười tủm tỉm nghĩ, sắc mặt Shirley cùng Ulrich càng thêm tái nhợt, mồ hôi trên mặt như dòng nước chảy xuống, thoạt nhìn thật đúng là khoa trương.

"Anh *** em rất nhớ anh *** "

Vừa thấy người ngoài đều đi rồi, Lam Phong Ngữ lập tức trực tiếp nhảy dựng bổ nhào vào trong lòng anh cả, ở trước ngực anh cả cọ đến cọ đi giống như đứa nhỏ.

"Thế nào mỗi lần đều là ôm anh cả, bảo bối em rất bất công, cũng không nhớ anh sao?" Lam Dật Thiên khoá một trương tà mị khuôn mặt tuấn tú đi tới giống như một đứa nhỏ oán giận nói.

Nếu mà nói vừa rồi mấy người kia còn ở lại trong này, khẳng định sẽ bị cảnh tượng lúc này dọa đến.

Phía trước Lam Dật Thiên âm ngoan giảo hoạt giống như hồ ly, nhưng lúc này lại giống như đứa nhỏ không giành được kẹo, vẻ mặt cầu xin làm nũng đối với Lam Phong Ngữ.

Mà Lam Hạo Vân luôn luôn lạnh lùng không có bất luận cái biểu tình gì, nhưng vẻ mặt lại là tươi cười ôm bảo bối nhà mình, như là có được toàn thế giới một loại hạnh phúc thỏa mãn.

"Không có, em cũng nhớ anh Tư."

Lam Phong Ngữ thông thường nhìn bộ dáng này của anh trai nhà mình, thuần thục trấn an.

Randall đứng ở một bên nhìn bảo bối theo chân bọn họ vui đùa, khóe miệng mỉm cười, ánh mắt ôn nhu như nước.

"Chuẩn bị chờ đợi vài ngày?"

Đợi cho đến khi Lam Dật Thiên rốt cục cảm thấy mĩ mãn ôm được bảo bối nhà mình ngồi ở một bên trên sofa, Randall cũng đi theo đi qua ngồi xuống, sau đó mở miệng hỏi nói.

Ý đồ bị nhìn thấu, Lam hạo vân cùng Lam Dật Thiên không có lộ ra một điểm kinh ngạc biểu tình. Hơn nữa bọn họ rất rõ ràng, liền tính bọn họ không đến, cái gia tộc bá cát tư kia cũng không ở được bao lâu. Đế vương thương trường là không cho phép bất luận kẻ nào khiêu chiến tôn nghiêm của anh.

Chẳng qua, tuy rằng như vậy cũng là bảo hộ bảo bối, nhưng bọn anh vẫn là tương đối hưởng thụ cảm giác bản thân mình tự tay bảo hộ bảo bối.

"Ý cậu xem, vài ngày có thể giải quyết? Lão cha nói đem này giải quyết nhanh một chút, sau đó chúng ta trực tiếp về nhà đi làm hôn lễ."

Lam Dật Thiên cà lơ phất phơ nói.

Lam Phong Ngữ có chút mặt đỏ, nghĩ đến bản thân mình còn không có cùng Randall kết hôn liền cùng anh làm cái loại chuyện này, càng nghĩ càng cảm thấy chột dạ, mặt đỏ phấn hồng phấn, thoạt nhìn đáng yêu cực kỳ.

Lam Dật Thiên là từ lúc mười mấy tuổi đã bắt đầu chơi trò tình ái với đám phụ nữ, vẻ mặt này của bảo bối sao lại nhìn không ra tâm tư của em gái. Khóe miệng lộ ra một cái độ cong xấu xa, sau đó bám vào bên tai bảo bối nói: "Randall có phải hay không rất cường hãn, làm mệt em?"

"Xoát!" Một chút, Lam Phong Ngữ mặt trực tiếp hồng thành mông khỉ, trên cổ đều là toàn bộ một màu hồng lộ ra ở bên ngoài.

Lam Dật Thiên đắc ý cười, nhìn về phía Randall trong ánh mắt lại mang theo một tia không vui cảnh cáo.

Randall đầu tiên là sửng sốt, sau đó hơi hơi khổ cười rộ lên. Nếu muốn giấu diếm được mấy người luôn luôn thương yêu luyến tiếc em gái này thật đúng là không dễ dàng, nhanh như vậy liền nhìn ra chuyện anh cùng bảo bối phát sinh quan hệ, haiz...

"Chuyện này là tôi không đúng, tôi không nên trước khi kết hôn cùng bảo bối làm cái loại chuyện này. Nhưng là..." Nghĩ đến ngày đó Randall cũng cảm thấy có chút nghĩ mà sợ, nếu không phải là phía trước còn có dự cảm cho nên mới an bày vài người ở bên người bảo bối, bảo bối liền...

"Thua thiệt cậu cũng biết đấy, Randall, bởi vì đối tượng là cậu cho nên tôi mới không so đo với cậu. Nhưng là tôi không hy vọng loại chuyện này tái xuất lại một lần nữa. Hơn nữa, trước khi hai người kết hôn, không cho phép lại có chuyện ngoài ý muốn phát sinh. Tôi cũng không muốn bảo bối đến lúc đó lớn bụng cử hành hôn lễ."

Lam Dật Thiên híp mắt uy hiếp nói.

Lam Phong Ngữ bị xấu hổ đến cả người đều bắt đầu hơi nước, bất mãn huých nhẹ anh Tư một chút, chính là đầu vẫn là còn ở trong lòng anh Tư ngượng ngùng xem người khác.

"Bảo bối, kết hôn xong có cái kế hoạch gì không?"

Lam hạo vân gặp bảo bối nóng đến độ mau nổ mạnh, thật sự không nỡ, liền chủ động mở miệng giải vây.

Lam Phong Ngữ thế này mới xấu hổ ngẩng đầu lên: "Không có kế hoạch gì, bất quá em cùng Randall đã bàn bạc qua nói muốn mở một cái văn phòng làm việc."

"Kế hoạch này nhưng thật ra cũng rất tốt. Bất quá bảo bối, nếu nếu có thể anh hi vọng kế hoạch này đẩy lùi lại sau vài năm "

Lam hạo vân đột nhiên nói.

Lam Phong Ngữ có chút khó hiểu nhìn về phía anh cả, liền ngay cả Lam Dật Thiên cùng Randall cũng đều là một mặt nghi hoặc.

" Thời gian hai ba năm, hẳn là đủ cho hai người sinh một cái đứa nhỏ. Về sau bảo bối hẳn là sẽ chạy đi chạy lại trên toàn thế giới, thời gian ở bên ngoài tương đối nhiều, mà cha bọn họ cũng già đi, sẽ luyến tiếc bảo bối ở bên ngoài. Sở dĩ tôi nghĩ trước tiên hai người ở lại trên đảo sinh đứa nhỏ, sau đó lại bắt đầu làm công việc này. Đương nhiên, này chỉ là đề nghị của tôi mà thôi, cụ thể làm sao bây giờ vẫn là bản thân hai người quyết định."

Lam Phong Ngữ chớp mắt nước mắt lưng tròng ánh mắt nhìn anh cả nhà mình, ngao ngô một tiếng trực tiếp nhào vào trong lòng anh cả khóc lớn lên.

Tuy rằng anh cả nói là cha bọn họ luyến tiếc bản thân mình, nhưng cô biết các anh trai cũng là luyến tiếc. Nghĩ đến về sau sẽ rời đi khỏi mọi người trong nhà, một loại không hiểu khủng hoảng lan tràn trên toàn thân Lam Phong Ngữ. Cô nhớ tới đoạn hôn nhân thất bại kia, nhớ tới kia cùng người nhà chia lìa nửa năm thời gian, cái loại cảm giác cô đơn này, cô thật là sợ.

Bảo bối khóc, tất cả đàn ông ở đây đều là một trận đau lòng.

"Ô ô, anh, em, em..." Cô vốn muốn nói bản thân mình không gả, nhưng là nghĩ đến Randall những lời này thế nào đều nói không nên lời. Randall đợi bản thân mình nhiều năm như vậy, vì mình làm nhiều chuyện như vậy, nếu nói không gả cho Randall, cô hoàn toàn luyến tiếc.

Nhưng là, vừa nghĩ đến lập gia đình liền phải rời khỏi mọi người trong nhà, dù sao công việc của Randall chủ yếu là ở Âu Châu, đến lúc đó bản thân mình khẳng định là muốn anh cùng nhau. Càng nghĩ càng cảm thấy khó xử, Lam Phong Ngữ chỉ có khóc lớn để phát tiết cảm xúc hỗn loạn kia.

"Chuyện này tôi vốn chuẩn bị trở về rồi sau đó sẽ nói cho mọi người, phía trước tôi đã suy nghĩ tốt lắm, nếu hiện tại muốn nói rõ thì tôi đây liền đem kế hoạch của tôi nói ra cho mọi người tham khảo một chút. Tuy rằng gia tộc bố lai chủ yếu kinh doanh ở Âu Châu, nhưng thân là tộc trưởng tôi là không cần mọi chuyện đều tự mình ra mặt. Nếu mọi người không để ý, tôi một người ngoài đến quấy rầy cuộc sống của các người, thì tôi nghĩ muốn cùng bảo bối kết hôn xong sẽ định cư ở trên đảo."

Lời nói của Randall rất trầm thấp, không có một chút tạm dừng hoặc là chần chờ cái gì, thấy anh thật kiên định, hơn nữa xác thực quả thật thực là trước đó đã suy nghĩ tốt lắm.

Lam Phong Ngữ lại "Oa" một tiếng khóc lớn lên, nếu nói phía trước là vì không tha lời nói, như vậy hiện tại liền là vì cảm động. Cô thế nào cũng không nghĩ tới, Randall cư nhiên sẽ vì bản thân mình mà suy nghĩ đến loại tình trạng này, liên loại chuyện này đều suy nghĩ ở bên trong, thậm chí vì bản thân mình còn rời xa quê hương nguyện ý ủy khuất bản thân mình định cư ở trên đảo.

Nhào vào trong lòng Randall, Lam Phong Ngữ khóc giống như cái đứa nhỏ, ánh mắt đều khóc đỏ.

Randall lại là đau lòng lại là buồn cười, nhẹ nhàng hôn xuống ánh mắt khóc hồng của bảo bối, sau đó mới nhìn hướng hai vị anh vợ tương lai bên kia cũng là có chút trợn: "Các người để ý sao?"

"Randall, cậu thật sự nguyện ý ở trên đảo định cư. Phải biết rằng chuyện này nếu truyền ra đi lời nói, toàn thế giới đối với cậu đánh giá sẽ..."

Lam hạo vân suy nghĩ tương đối chu đáo, mở miệng liền đưa ra sự việc liên quan đến thanh danh của Randall và gia tộc bố lai.

Phải biết rằng Randall nếu cùng bảo bối cùng nhau định cư ở trên đảo, cái ý tứ kia cùng Trung Quốc gọi là ở rể không sai biệt lắm. Đường đường là tộc trưởng gia tộc bố lai cư nhiên nguyện ý bỏ xuống thân phận ở rể, chuyện như vậy, chỉ cần truyền ra đi, khẳng định là hội kích động đến toàn thế giới.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-89 )