Bàn bạc
← Ch.37 | Ch.39 → |
"Bảo bối, có chuyện gì thú vị sao? Hôm nay thoạt nhìn tâm tình em rất tốt."
Randall từ trên lầu đi xuống, trên người mặc chiếc áo sơ-mi, chiếc khuy áo ở trên cũng được cởi ra, để lộ ra làn da màu đồng, ống tay áo sắn tới khuỷu tay, cả người tản mát ra khí chất lười nhác tao nhã.
Lam Phong Ngữ ôm gối ôm giống như con mèo nhỏ ngồi ở trên sofa, thấy anh đi tới, theo thói quen xê dịch sang phía bên cạnh, để chỗ cho anh ngồi xuống.
Hành động theo bản năng của cô, làm cho trong mắt Randall hiện lên ý cười nhàn nhạt.
"Ân, là gặp được một chuyện rất thú vị."
Nghĩ đến ở trên đường đụng tới người đại diện công ty giải trí kia, bộ dáng ba mươi tuổi, diện mạo thật anh tuấn, chính là thoạt nhìn có điểm lôi thôi lếch thếch, khiến cho chỉnh thể mị lực giảm xuống. Bất quá tổng thể nói đến vẫn là một người rất thú vị.
Randall cả kinh, thật lâu không thấy được cô lộ ra biểu tình nhẹ nhàng như vậy, giống như bị nhiễm cảm lây nhau, tâm tình cũng trở nên sung sướng lên.
"Kia bảo bối có thể nói cho anh biết chuyện gì thú vị được hay không?"
hiện tại thời điểm bọn họ ở chung luôn thật ấm áp, cuộc sống nhẹ nhàng như dòng chảy lại dị thường ấm áp làm cho Randall thật vừa lòng.
Tuy rằng rất muốn tình cảm của hai người nhanh chóng tiến triển, nhưng là giống như bây giờ, liền tính chính là hai người yên tĩnh ngồi cùng một chỗ không nói lời nào trong lòng cũng đều là tràn đầy, cảm giác rất khoái nhạc.
"Ân." Lam Phong Ngữ gật đầu, tiếp nhận cốc sữa Randall đưa cho cô, nhấp một ngụm bắt đầu nói: "Hôm nay ở trên đường gặp được một người, anh ta nói anh ta là người đại diện của công ty ST, muốn mời em gia nhập làng giải trí."
Ánh mắt màu xanh của Randall hiện lên một mảnh âm trầm, nhưng rất nhanh liền khôi phục tự nhiên: "Công ty ST sao? Ở trong làng giải trí, công ty này coi như là cũng có tiếng tăm. Thế nào, bảo bối có hứng thú sao?"
Lam Phong Ngữ quệt cái miệng nhỏ nhắn suy nghĩ một hồi: "Vốn là cự tuyệt. trên danh nghĩa của anh Tư còn có mấy cái công ty giải trí, trước kia chưa từng có ý niệm làm ngôi sao. Nhưng là hiện tai không biết vì sao, có lẽ là bởi vì dạo này hơi nhàm chán, đột nhiên nghĩ đến muốn thay đổi lại một chút."
"Ngôi sao sao? Dùng để giết thời gian cũng không sai."
Randall nghĩ nghĩ, cảm thấy nếu bảo bối chính là muốn đi chơi đùa để giết thời gian theo lời nói cũng vẫn là có thể. Tuy rằng không thích để cho người khác nhìn thấy bảo bối, nhưng nếu là chỉ hứng thú trong khoảng thời gian ngắn, thì miễn cưỡng có thể chấp nhận.
← Ch. 37 | Ch. 39 → |