Truyện:Chú Cơ Trưởng Nhà Bên Là Sói Đói - Chương 22

Chú Cơ Trưởng Nhà Bên Là Sói Đói
Trọn bộ 65 chương
Chương 22
0.00
(0 votes)


Chương (1-65)

Nhưng Mạt Mạt cũng tiêu hoá trọn bộ, bị Hứa Đình Xuyên κí𝒸-h tⓗí-↪️-𝖍, nước tiểu vừa dứt, 𝐝â.〽️ thuỷ lại như thuỷ triều tiết ra, dọc theo chỗ ɢℹ️𝐚-𝐨 ♓ợ-🅿️ của hai người, tí tách rơi xuống thấm một mảnh sàn nhà.

Giờ phút này chỗ ℊ𝒾𝒶●𝑜 hợ●🅿️ bọn họ, chẳng những có tinh d*ch lần trước còn sót lại, còn có ⓜ·á·𝐮 xử nữ, tinh d*ch trắng trắng hoà lẫn với tơ ⓜ·á·⛎ đỏ thêm nước xuân từng giọt nhỏ trên mặt đất.

Tô Mạt Mạt không nghĩ tới, đêm đầu tiên của mình, so với AV còn bạo hơn, bị ông chú này làm đến tiểu.

Ôm cô làm hơn mười phút, Hứa Đình Xuyên cũng có chút mệt, nhưng dương v*t còn chưa muốn bắn ra, đành phải đặt cô trên mặt đất, để tay cô chống lên gương, hai chân tách ra, 𝖒ô.𝐧.🌀 nhếch lên, sau đó chính mình đỡ eo cô đem dương v*t một lần nữa xông vào hoa huy*t nhỏ hẹp.

"Ưm..."

"A..."

Hai người đồng thời 𝐫*ê*ⓝ 𝐫*ỉ ra tiếng.

Tư thế xông vào từ sau đối với Hứa Đình Xuyên thật thoải mái, nhưng với Tô Mạt Mạt lại có chút không chịu được.

"Chú... trướng quá... có thể đổi tư thế không? Tư thế này cắm quá sâu... ưm..."

Tô Mạt Mạt lắc lắc eo, quay đầu cầu xin Hứa Đình Xuyên.

"Ngoan... nhịn một chút, về sau em sẽ thích tư thế này." Hứa Đình Xuyên dứt lời, tay vòng đến trước n🌀.ự.c Mạt Mạt, phủ lên hai luồng ⓜề.m ɱ.ạ.❗, đặt trong lòng bàn tay xoa nắn.

Sau đó một bên kéo vú, một bên ở phía sau cô rong ruổi.

"A... chú... sâu quá.... chú... ưm... nhẹ một chút."

"Nhìn trong gương kìa, xem anh đang bóp vú em như thế nào, mới 18 tuổi vú đã to như vậy, là thằng nhóc xem AV cùng em kia giúp em xoa lớn, hay em tự sờ vậy?" Hứa Đình Xuyên tuỳ ý xoa nắn, thân dưới thô to cũng không lưu tình chủ nào, đâ●𝐦 xuyên qua tiểu huyệt m·ề·ɱ ⓜ·ạ·𝐢.

"A... chú... nhắc đến hắn ta hoài nha... hắn không có chạm vào em... ưm..." Tô Mạt Mạt bị làm, hai cánh tay ⓜản.ⓗ 𝖐𝖍.ả𝖓.♓ không bám nổi vào gương, lời nói cũng phát run.

Hứa Đình Xuyên cũng không biết tại sao bụng dạ mình lại hẹp hòi như vậy, rõ ràng biết cô gái nhỏ này tâm hay thân đều đặt ở mình, nhưng tưởng tượng đến cảnh nếu không phải vô tình gặp anh trên máy bay rồi bị mang về đây chơi đùa, thì rất có khả năng đã bị thằng nhóc kia làm qua, trong lòng lại cảm thấy thập phần khó chịu.

Nhìn thiếu nữ mảnh mai trước mặt, bị chính mình làm đến đôi tay đã chịu không nổi, mặt liên tục va vào gương, Hứa Đình Xuyên phải rút dương v*t ra, ôm Mạt Mạt nằm xuống, một lần nữa 🌜-ắ-Ⓜ️ v-à-𝐨 sau, đặt hai đùi cô lên vai, xoa nắn hai vú, tiếp tục đâ*〽️ tới.

"Chú... còn bao nhiêu lâu nữa... em thật sự chịu không nổi... bên dưới đau quá... chỉ sảng khoái một chút ít thôi... ưm..." Tô Mạt Mạt không nhịn được khóc sướt mướt.

"Không phải nói anh bị liệt dương sao? Chỉ cứng được một chút, nếu không chơi em thật tốt, em lại tìm đàn ông khác thì sao bây giờ?" Hứa Đình Xuyên ✝️𝖍.ở ⓗổ.n ♓.ể.n trêu đùa.

"Ưm... chú... em sẽ không tìm người khác... có chú là được rồi... a... chú... nhẹ một chút... tiểu huyệt bị chú làm hỏng rồi..." Mạt Mạt bị làm liên tục, không những giọng nói, mà cả thân người đều đã mềm nhũn.

Lời cô nói là thật, một người như anh cô đã chịu không được, cô làm gì dám tìm người khác chứ.

"Nếu đã như vậy, chú càng phải chơi em thật tốt, không chơi em đến sảng, sẽ làm em thất vọng." Hứa Đình Xuyên còn ác ý duỗi tay đến chỗ hai người 🌀𝒾𝐚_𝖔 𝖍ợ_🅿️, xoa nắn â/m đ/ế 𝖐í𝐜.♓ 𝐭𝒽í.𝒸.𝐡 cô, xoa thôi còn không đã, còn nhẹ nhàng lôi kéo, làm tiểu â/m đ/ế không ngừng biến hoá hình dạng.

"Chú... ưm... đừng như vậy... em thật sự không được..." Tiếng r_ê_𝖓 𝓇_ỉ của Mạt Mạt dần dần nhỏ xuống.

Mạt Mạt tuổi nhỏ, tinh lực không đủ, bị người đàn ông cường tráng này chơi đùa lâu như vậy, ý thức đã có phần mơ hồ, suýt nữa đã ♓ô.п mê, lại bị Hứa Đình Xuyên đánh lên ɱ*ô𝐧*🌀 một cái.

Cô bị đau, ý thức lại thanh tỉnh, tiểu huyệt cũng thắt lại, kẹp Hứa Đình Xuyên vì không chuẩn bị trước, bắn đầy tinh d*ch vào bên trong Mạt Mạt.

Hai người đồng thời đạt cao trào, Tô Mạt Mạt lần này bị chinh phục hoàn toàn, nhưng Hứa Đình Xuyên vẫn chưa thoả mãn, bị cô kẹp giật mình nên mới bắn, lại muốn đem cô ⓛ.ê.n 🌀ı.ườn.🌀 làm lại một lần.

Rõ ràng lần này anh đã làm đến một giờ đồng hồ mà, Tô Mạt Mạt khóc không ra nước mắt, nhưng cô phát hiện, đối với chuyện l_à_𝐦 tì_𝖓_ⓗ, cô không có quyền lên tiếng, có khóc lóc xin tha cũng vô dụng.

Hứa Đình Xuyên ôm cô trở về phòng ngủ, lại tàn nhẫn làm thêm một tiếng, lần này cô thật sự ngất đi, trong lúc 𝒽_ô_𝖓 mê lại bị tinh d*ch пó𝐧-🌀 🅱ỏⓝ-g của anh làm tỉnh. Hứa Đình Xuyên kiểm tra hạ thân của Mạt Mạt, phát hiện tiểu huyệt đã bị anh làm cho sung huyết, hai cánh hoa cũng đã sưng tấy.

Hứa Đình Xuyên sợ rằng nếu tiếp tục, Mạt Mạt sẽ thật sự phải đi bệnh viện, lúc này mới không tiếp tục, ôm cô vào phòng tắm, nhẹ nhàng moi ra tinh d*ch bên trong. T.♓â.𝐧 t.♓.ể này cũng quá nhạy cảm, tuy rằng động tác mềm nhẹ, nhưng Mạt Mạt vẫn như cũ không nhịn được, 𝐤.ẹ.p c♓.ặ.🌴 hai chân, nhẹ giọng 𝓇.ê.n 𝖗.ỉ.

"Còn muốn à?" Hứa Đình Xuyên ngước mắt nhìn về phía Mạt Mạt.

"Không, không muốn..." Tô Mạt Mạt nhanh chóng lắc đầu.

"Vậy thì đừng lên tiếng, đừng khiêu khích anh, nếu không anh không kiểm soát được nó đâu." Hứa Đình Xuyên dùng mắt liếc đến côn th*t đã sắp cứng lên bên dưới.

Cô thật sự không dám khiêu khích anh, người đàn ông này trên giường thật sự là một con sói đói nha. Nếu không phải tướng mạo gia thế công việc của anh đều tốt, phụ nữ vây quanh cũng vô số, không thể là xử nam được, Tô Mạt Mạt suýt nữa đã cho rằng anh đã nghẹn gần 30 năm, dồn hết sức lực lên người mình.

Sau khi được rửa ráy sạch sẽ, Hứa Đình Xuyên ôm cô đặt trên ghế sô pha trong phòng ngủ, chính mình đi thu dọn giường đệm. Sau khi đã thay ga giường, quay đầu nhìn lại, Tô Mạt Mạt đã nặng nề ngủ thiếp đi.

Cô nhóc này bị anh làm cho kiệt sức, vừa lúc anh cũng đã mệt, bế Tô Mạt Mạt về trên giường, đem thân hình nhỏ xinh gắt gao ôm trong 𝐧.𝖌ự.𝒸, cùng nhau tiến vào mộng đẹp.

Lúc Mạt Mạt tỉnh lại, đã là 11 giờ trưa ngày hôm sau.

Vị trí bên cạnh trông không, không biết Hứa Đình Xuyên đã đi đâu, Tô Mạt Mạt nhất thời hoảng hốt, thân hình bủn rủn chạy đi tìm.

Đi xuống lầu phát hiện, Hứa Đình Xuyên đang trong phòng bếp làm bữa sáng. Vì là bếp mở, Hứa Đình Xuyên đang đứng ở bàn điều khiển. Anh đang mặc một chiếc áo thun trắng rộng, mái tóc đen mượt buông xoã, cộng với làn da trắng, trông rất tươi tỉnh.

Chương (1-65)