Miêu đích dạng đích thiếu niên (5)
← Ch.072 | Ch.074 → |
<images>Lúc hai người trở lại, có mấy người tiến lên đón, thấy Sở Thanh sóng vai đi với Cận Hi, trong mắt lóe lên tia kinh ngạc, sau đó từ từ nói với Cận Hi: "Thủ lĩnh, hôm nay, căn cứ bên kia cử người tới, em nói ngài không có ở đây, có chuyện gì thì chờ ngài trở lại rồi nói, nhưng những người đó lại rất không nể tình, mang đi bảy, tám người dị năng phái nữ, những người dị năng kia mơ hồ đều là người dị năng cao cấp cấp 1."
Đối với một trụ sở mà nói, quan trọng nhất chính là người dị năng cao cấp, hiện tại, thời kỳ đầu mạt thế mà có người dị năng cao cấp đã là vô cùng hiếm thấy, mà những người đó lại mang đi bảy, tám người, đã là một đả kích mang tính hủy diệt đối với một căn cứ quy mô nhỏ rồi!
"Xảy ra chuyện gì?!" Nghe như vậy, ánh mắt Cận Hi mang theo tia tàn bạo, hắn biết sau khi mình đi ra ngoài có thể sẽ gặp chuyện không may, nhưng lại không nghĩ rằng lại xảy ra chuyện lớn như vậy, lá gan của những người này càng lúc càng lớn mà, cho nên mới có gan đi động vào thủ hạ của hắn, quả nhiên là chán sống!
"Thủ lĩnh, mấy ngày trước ngài không chịu để cho họ mang người của chúng ta đi, cũng đã cùng bọn họ kết làm lương tử (?), hôm nay không biết là tên phản đồ nào đã đem tin tức ngài rời đi cho người bên kia biết, kết quả là bọn họ liền thừa dịp ngài không có ở đây mà dẫn người tới chỗ này cướp người!" Tiểu Thất nói vô cùng tức giận, bọn họ đều là tự nguyện thành người của thủ lĩnh, đối với thủ lĩnh là kính sợ có thừa, bây giờ lại xuất hiện phản đồ, trong lúc nhất thời làm cho Tiểu Thất khó mà chấp nhận!
"Nhất định phải tìm ra phản đồ cho tôi." Ánh mắt Cận Hi lạnh như băng, vốn là cặp mắt mèo thật to khẽ híp lại, mang theo mấy phần sát khí, làm cho người ta thấy sợ hãi từ tận nội tâm: "Tìm được thì đừng động hắn, tôi sẽ đích thân xử lý."
Sau khi mọi người nghe thế đầu bất giác lạnh run, ở trong lòng âm thầm thấp một cây nến cho người kia, để cho thủ lĩnh tự mình xử lý? Ha hả, sợ rằng tên kia sẽ hối hận vì mình là người đi!
Quả nhiên, sau khi lệnh của Cận Hi ban ra, phản ứng của mọi người rất nhanh, không tới nửa giờ thì một người bị xách tới lều của Cận Hi, Sở Thanh nhìn thấy người kia có chút quen mắt, ngay lập tức cô nhớ tới, người này chính là người mà cô đã gặp ngày hôm qua khi tới lều Cận Hi, khi đó tầm mắt của ông ta vẫn luôn rơi trên người cô, đoán chừng là vì xem cô đến tốt cùng có phải con gái hay không đi!
"Tới, nói một chút, mày là ai, tại sao lại đi báo tin cho cái căn cứ kia?" Mặc dù căn cứ là chỗ tránh nạn, nhưng bởi vì người lãnh đạo bất đồng, tính chất cũng không giống nhau.
Giống như căn cứ ở thành phố A và thành phố B, lãnh đạo của bọn họ đều là người quân đội có dị năng, cho nên, sẽ có thật nhiều ưu đãi đối với người dị năng, nhưng mà căn cứ ở đây lại là do người bình thường lãnh đạo, vì vậy nô dịch người dị năng, vừa hy vọng sẽ tìm được bí mật dị năng từ trên người bọn họ, để cho mình có thể có được dị năng có ích với bản thân, nói đơn giản thì đều là một bọn điên khát vọng dị năng!
<iframe></iframe>
Bạn cũng sẽ thích
Mạt Thế Trùng Sinh Chi Chí Tôn Nữ Cường Nhân... Bởi haonguyet1605 19. 7K 266
Biến Thái Trạch Nữ Tung hoành Mạt Thế - Cá B... Bởi tolaca 30K 2. 8K
Nữ Vương Trở Về Mạt Thế Trùng Sinh - Lưu Cẩn... Bởi haonguyet1605 6. 1K 82
Trùng Sinh Chi Tồn TạiBởi TRANTRANTT0TT 9. 1K 239
Mạt Thế Trùng Sinh Chi Không Gian Nơi Tay... Bởi haonguyet1605 6. 5K 56
Mạt Thế Chi Ầm Ĩ SủngBởi tieuquyen28_1 6. 5K 54
Trọng sinh mạt thế chi cường nữ (mạt thế, dị... Bởi winter_ivy 16. 9K 99
"Tôi, tôi không biết ngài nói gì, thủ lĩnh, cái gì mà báo tin căn cứ, tôi... Tôi đến chỗ này đã hơn nửa năm, làm sao sẽ phản bội căn cứ đây!" Âm thanh của người đàn ông kia vô cùng vô tội, giống như thật sự bị oan uổng vậy, nhưng Sở Thanh lại biết, ông ta vẫn luôn nói dối, bởi vì cô thấy được thần sắc chột dạ từ trong mắt của ông ta.
"Mày không nói sao? Như vậy tao cũng có rất nhiều biện pháp để mày mở miệng." Cận Hi hờ hững ngồi giữa ghế sa-lon, ánh mắt sáng quắc nhìn kẻ đang quỳ trên đất: "Tiểu Ngũ xử lý cho thật tốt nha, bây giờ tôi lại tò mò đến tột cùng ông ta có bao nhiêu chuyện giấu diếm!"
Sau khi người thiếu niên Tiểu Ngũ kia được điểm danh, mặt không biểu tình đi tới trước mặt người đàn ông kia, một cước đạp lên bàn tay ông ta, chủy thủ trong tay không khách khí đâm xuyên qua lòng bàn tay của ông ta, hiển nhiên hành động lưu loát đó cũng không phải là lần đầu tiên làm chuyện như thế này.
"Chậm đã." Lúc Tiểu Ngũ sắp hạ đao thứ hai, thì Sở Thanh ngăn động tác của cậu ta, trong ánh mắt nghi hoặc của hắn, thì vỗ vỗ thân thể của Bạch Nha, sau đó chậm rãi nói: "Bạch Nha, lần này cho mày chơi một hồi đó, nhớ đừng đùa chết, cũng đừng làm cho ông ta nói không ra lời."
Sau khi Sở Thanh nói xong, Bạch Nha luôn giống như con chó lớn nhu thuận đột nhiên hung bạo lên, nó nhảy tới trước mặt người đàn ông, cũng không có muốn giết ông ta, mà cắn vào chủy thủ cắm trên tay ông ta, dùng sức rút ra.
Nhìn máu tươi văng tung tóe, sắc mặt người đàn ông vô cùng khó coi, ông cho rằng chỉ cần không nói thì những người này tuyệt đối sẽ không giết chết ông, nhưng mà bây giờ ông ta mới phát hiện mình đã nghĩ sai rồi, người thì tuyệt đối sẽ không giết chết ông ta, nhưng nếu là một con thú dữ trước mặt này thì thế nào?!
"Hiện tại cho ông một cơ hội cuối cùng nói ra những gì mình biết, nếu không, chờ một hồi nữa cùng Bạch Nha chơi vui vẻ nha." Âm thanh Sở Thanh mang theo vài phần vui vẻ, nhưng rơi vào tai người đàn ông kia thì lại giống như tiếng cười của ác ma, cùng sói trắng chơi, chơi đến hết mạng ông hay sao hả?!
"Tôi...."
"Không nên nói với tôi không biết gì, có biết hay không thì chính ông hiểu rõ, nếu như không nói ra được đáp án như tôi muốn, như vậy sắp tới ông sẽ đối diện với tình huống tuyệt đối sẽ không như ông hy vọng đâu." Tính tình Sở Thanh không tốt, nhất là vào hôm nay gặp phải loại chuyện này, dưới tình huống đó, tính tình của cô sẽ đặc biệt càng không tốt chút nào!
"Tôi nói!" Người đàn ông kia biết hiện tại không nói không được: "Là tôi báo tin cho căn cứ, bọn họ nói chỉ cần tôi giúp bọn họ tìm được tài liệu thí nghiệm thích hợp, như vậy bọn họ sẽ lập tức thả vợ và con gái của tôi ra, tôi cũng không còn cách nào khác a!"
Ông ta cũng là người, cũng có vợ con, cho nên ông ta mới lựa chọn ích kỷ hy sinh mạng sống người khác để thành toàn cho mình.
Cách làm của ông ta không có sai, chẳng qua là quá mức ích kỷ, mà chỗ này tuyệt đối sẽ không tha cho người ích kỷ như vậy, bởi vì bất cứ ai, ở dưới bất kỳ tình huống nào cũng không cam tâm tình nguyện bị người khác tùy ý quyết định tính mạng, là con người thì sẽ không thể chấp nhận, cho nên, sau khi hỏi được đáp án mà bọn họ muốn, thì người đàn ông kia trực tiếp bị ném ra khỏi căn cứ.
← Ch. 072 | Ch. 074 → |