Truyện:Chàng Rể Bác Sĩ - Chương 1525

Chàng Rể Bác Sĩ
Hiện có 2557 chương (chưa hoàn)
Chương 1525
0.00
(0 votes)


Chương (1-2557 )

Chương 1535:

Khi şá·t ⓣ𝒽·ủ U Linh nghĩ chắc chắn Thái Linh Chỉ sẽ đau đớn mà hét lên, thì đôi mắt cô lại không chớp mà nhìn hẳn, một tay giữ chặt lấy tay của 💰á-𝐭 𝐭-ⓗ-ủ U Linh, tay kia nhanh chóng rút con dao ra khỏi tay hẳn, vung lên một đường.

Dao vừa vung ra! Ánh dao sắc lẻm đã xẹt qua n·𝖌·ự·🌜 ⓢ·á·𝖙 ⓣ♓·ủ U Linh.

 "A.. ” Ⓢá●t 🌴ⓗ●ủ U Linh rên lên một tiếng, nhanh chóng lùi lại nhưng vẫn chậm nửa nhịp, trước 𝐧𝐠ự-𝖈 hẳn đã có một vế thương đang đổ má●ⓤ.

Đau đớn vô vùng.

Hắn kinh ngạc nhìn Thái Linh Chỉ, không nghĩ đến người phụ nữ này không sợ đau đớn mà còn nhân cơ hội lấy dao của mình làm mình bị thương.

Ảnh Tử cũng khó mà tin được, cô Linh Chỉ có khi nào tối nay ăn nhầm thuốc? Nếu không sao có thế hung mãnh đến thế?

Ⓢá-🌴 ⓣ-♓-ủ U Linh sau khi ngạc nhiên xong rất nhanh đã liền cười khẩy một tiếng: "Thái Linh Chỉ, cô còn mạnh hơn so với tưởng tượng của tôi, đáng tiếc cô vẫn phải ⓒ.♓ế.t. Tôi quên không nhắc nhở cô, dao của tôi có bôi thuốc độ Vừa nói s-á-🌴 𝖙-♓-ủ U Linh vừa lấy trong lòng ra một lọ thuốc giải, cứ thế đổ hết vào miệng mình. Sau đó hắn bước về phía Thái Linh Chi, chuẩn bị chiêm ngưỡng sự đau đớn quản quại của đối phương.

Thái Linh Chỉ không trả lời, chỉ hừm giọng, cả người cô 𝐫*u*п ⓡ*ẩ*🍸, dường như chốc lát thôi sẽ phát độc mà 𝐜*♓*ế*✞.

💲*á*𝖙 ⓣ♓*ủ U Linh cười càng to hơn: "Yên tâm đi, độc tôi dùng rất mạnh, mấy phút là ⓒ.ⓗ.ế.ⓣ rồi, sẽ không khiến cô quá đau đớn…"

Xoẹt—!

Còn chưa dứt lời, đôi mắt hắn liền trợn trừng lên kinh ngạc, chỉ kịp thấy.

Thái Linh Chỉ từ dưới đất bật dậy, cả con dao đâ*𝐦 ngập vào trong người hắn.

𝐒á·t t·𝐡·ủ U Linh sắc mặt hiếm khi có nhiều biểu cảm như thế, hắn dùng hết sức lùi lại phía sau, còn thuận chân sút một phát. Thái Linh Chi liền bị đá bay.

Mà 💲●á●т ✝️●h●ủ U Linh lúc này đã thấy vùng bụng mình nhoi nhói, cúi đầu nhìn liền thấy trên người có thêm một miệng vết thương.

Nếu chậm một chút là bị đ_â_ⓜ thủng rồi.

💰_á_𝐭 𝖙♓_ủ U Linh nhịn đau lùi về sau vài mét, hẳn nhìn về phía Thái Linh Chi vừa bị mình đá bay, hét lên: "Cô không trúng độc? Không thể nào!"

Độc trên dao của hẳn là loại đặc biệt, nếu không có thuốc giải thì người trúng độc nhất định chỉ có con đường ⓒ_ⓗ_ế_✞.

Thái Linh Chỉ không trả lời, chỉ là càng thấy biết ơn Diệp Phi hơn, sau đó cô tiếp tục xông lên tấn công şá-𝐭 𝖙𝖍-ủ U Linh.

"Đến lúc kết thúc rồi!"

Ѕá-𝖙 †𝖍-ủ U Linh cảm nhận được nguy hiếm, không chờ Thái Linh Chỉ xông đến đã г*ú*✞ ⓡ*ⓐ một cây súng. Vừa bóp cò, một viên đạn đã vọt bay ra.

"Pằng!"

Một âm thanh lớn vang lên, Thái Linh Chỉ t𝒽â.𝐧 ✝️ⓗ.ể chấn động, cô ngã ngửa ra phía sau, đập thẳng xuống đất т♓-ở 𝖉-ố-🌜.

Vai cô đã bị đạn bản trúng Cả người sức lực như bị rút cạn sạch.

Cô nhìn ş●á●✝️ ⓣⓗ●ủ U Linh vẫn còn đang đứng vững nói: “Vô liêm sỉ!"

"Thắng làm vua thua làm giặc!"

💰·á·🌴 ✝️♓·ủ U Linh cười nhạt: "Vì sao chúng ta lại phải ɢ·𝖎·ế·𝖙 hại lẫn nhau như vậy, cũng không phải đấu trường một mất một còn"

Chương (1-2557 )