Truyện:Chàng Ngốc - Chương 28

Chàng Ngốc
Trọn bộ 76 chương
Chương 28
Làm trong toilet
0.00
(0 votes)


Chương (1-76)

Vãnjghme Phongtftou hoanggieln mangwgejw lạiprwwl rốilorzl loạn, qzbcb đẩyfwbkn Đạiupzzy Sơnypsgm raguspo bênwltvt ngoài, tcbmo "Anhytvec đikcmbu rayaepy ngoài, kounq tôiyjzuo lậpxaqts tứcshemh tắm...dqhwd Ngô..."

Nam nhân đột nhiên cúi đầu cắn cánh môi của nàng.

Lực đạo không nhẹ cũng không nặng, nhưng lại mang theo một cổ tê ngứa không rõ, lưng của Vãn Phong bị kí🌜-♓ т♓-í-𝖈-h như có một luồn điện truyền qua, cả người ɱề·𝖒 𝖒·ạ·i ngã xuống ở trong lòng n*gự*ⓒ anh.

"Quần áo..." trên người Vãn Phong tất cả đều là nước, mới vừa ngã vào trong lòng ⓝ𝐠ự·𝖈 anh lại lập la lên, vừa thấy Đại Sơn quần áo ướt, lại cuống quít cởi ra cho anh, "Ai nha, ướt..."

Vãn Phong đem quần áo anh cởi ra, liền thấy Đại Sơn tự động thủ cởi ra quần, lộ ra con chim chóc đáng sợ giữa hai chân.

Vãn Phong ngây người, "Đại Sơn..."

Nàng lui lại sau một bước, "Chờ một chút... Chuyện này, cần thiết phải kết ♓●ô●𝖓 mới..."

Nam nhân đã muốn chạy tới trước mặt, anh đem Vãn Phong bế lên, bắt lấy 𝐝ươ*ⓝ*🌀 ✅ậ*𝖙 để giữa hai chân nàng bắt đầu đ.â.〽️ v.à.𝐨.

Vãn Phong nơi đó còn chưa có ra nước, anh vào không được, lại có chút nóng nảy.

Vãn Phong vừa cả kinh vừa sợ mà chống đẩy, "Đại Sơn, chờ một chút..."

Đại Sơn duỗi tay nắm lấy ⓝ.🌀ự.🌜 Vãn Phong, cúi đầu ngậm lấy đầu vú của nàng, dùng đầu lưỡi 𝖑-ℹ️-ế-Ⓜ️ láp, một cái tay khác lại sờ hoa huyệt, dùng ngón tay thăm đi vào.

"A..." Vãn Phong bóp cánh tay anh kêu nhỏ một tiếng, "Không... Không cần..."

Vãn Phong bị anh 👢_1_ế_𝐦 hoa huyệt lại ra một cổ chất lỏng, nàng kẹp hai chân lại, nhưng không thoát khỏi được ngón tay nam nhân kia.

Không biết anh lại từ chỗ nào học được chuyện này, ngón trỏ đ·â·𝐦 𝖛·à·0 bên trong lúc sau lại lôi ra 𝖉â*〽️ thủy của nàng, sau đó rất thuần thục mà bôi lên ⓓư-ơп-ⓖ ☑️ậ-† của chính mình.

Anh đem Vãn Phong ôm ngồi trên bồn rửa tay, sau đó bóp lấy eo nàng, đem ԁư●ơ𝖓●🌀 ⓥậ●† nghạnh phát đâu kia đâ●ⓜ v●à●𝑜 người nàng.

Vãn Phong bị anh đâ*Ⓜ️ đến toàn bộ ✞𝐡â●𝓃 т♓●ể đều rùng mình, "A... Đại Sơn..."

Nam nhân cắ-〽️ ✌️à-⭕ một lúc sau liền đem nàng ôm xuống dưới, ôm cái m·ô·ռ·ⓖ vủa nàng mãnh liệt thọc vào ⓡú-𝖙 𝖗-ⓐ, Vãn Phong bị cắm đến cả người bị điện giật run run, 𝐤*hⓞá*ℹ️ 𝖈ả*Ⓜ️ từ lòng bàn chân lan ra phía trên da, nàng che miệng lại nhưng không thể nào che được tiếng ⓡê●𝐧 𝐫●ỉ sắc tình, "A a... Đại Sơn... ưm..."

Nàng bị thao đến muốn thét chói tai ra tiếng.

🎋*ⓗo*á*ℹ️ ⓒả*ɱ ngập đầu cọ rửa 👢𝐢𝓃*𝖍 h*ồ*𝓃 của nàng, ⓚ*𝒽*ⓞ*á*𝒾 𝖈ả*m còn đọng lại làm nàng rùng mình nước mắt chảy đầy mặt, "Ưm a... Đại Sơn..."

Đại Sơn laip bóp ɱ.ô𝓃.g nàng, đâ_Ⓜ️ sâu lại mãnh liệt, anh một bên thọc vào 𝓇-ú-🌴 ⓡ-@, một bên cúi đầutgjob ngậmlrtze lấyqzpfo đầuxhryz vúofaxf củaavfpq nàngvdpkw nhẹwxown nhàngkyiuj màpocrf dàyukafk vòtgfty cắn, dqogk l𝐢*ế*ⓜtfsgl láp, xmcbg trongxvgow miệngvlwpc thởkxyme hổnszqsz hển, "Chị ơi... Thật thoải mái... quá"

Vãn Phong bị cắm đến khóe mắt đều đỏ hoe, nàng ôm cổ Đại Sơn, khi một khắc gần tiến đến cao trào nàng nức nở hét lên, "A a a a a..."

Bụng nhỏ run run vài cái, một cổ 🅓â.𝐦 thủy phun ra, dọc theo cái ɱôⓝ-ℊ đẫy đà chảy xuống dưới.

Toàn bộ ý thức của Vãn Phong đều trống rỗng, nàng mở to mồm thở phì phò, ánh mắt mê ly mà nhìn lên trần nhà.

Đại Sơn lại đi ♓ô-𝖓 𝐦-ô-𝒾 nàng, nhẹ nhàng mà hàm lộng, lại đi vào trong miệng quấn lấy đầu lưỡi nàng, lı*ế*ɱ láp xong một lúc sau đó lại đi xuống cổ nàng, ngậm lấy đầu vú nàng thích thú mà mở to miệng 〽️ú●🌴 vào.

Vãn Phong bị anh hút đến cả ⅼ.ï.ռ.𝖍 𝐡.ồ.𝖓 đều đang 𝖗𝐮_ռ 𝓇_ẩ_🍸, cả người không khống chế được mà nức nở ⓡ.ê.𝓃 ⓡ.ỉ, "Đại Sơn... A... Nhẹ một chút ... Ha a..."

Đại Sơn ôm ⓜôn*ℊ nàng nhanh chòng mà thọc vào 𝖗-ú-𝖙 𝖗-@ hơn chục cái nữa, sau đó ✞*𝖍â*ⓝ ✞𝖍*ể run rầy kêu, "Chị chị... Muốn nước tiểu..."

"Đi ra ngoài! Đi ra ngoài nước tiểu! Rú●𝐭 г●𝐚 đi!" Vãn Phong khàn giọng kêu, liền thấy Đại Sơn ở trong cơ thể của nàng thọc vào 𝓇.ú.✝️ 𝓇.🔼 vài cái nữa, nhanh chóng mà г·ú·✞ 𝓇·a, run 𝐫υ*ռ гẩ*y rẩy bắn †ⓘ.п.𝒽 🅓.ị↪️.♓ ở giữa hai chân nàng.

Anh thở phì phò, lại tới ⓗ.ô.п 𝐦ô.ℹ️ Vãn Phong.

Vãn Phong đã không có sức lực, nằm ở trong lòng ռℊ-ự-🌜 anh tứ chi đều mềm oặt.

Đại Sơn 𝐡-ô-n một lúc, phía dưới lại dựng đứng lên, đỡ 𝖉.ư.ơ.n.🌀 𝖛ậ.✞ lại đâ-𝐦 𝐯à-𝑜 hoa huyệt nàng.

Vãn Phong bị đ_â_Ⓜ️ đến run lên, khóc không ra nước mắt mà nhìn anh, "Anh như thế nào... Lại cứng nữa rồi"

Chương (1-76)