Gây chuyện
← Ch.127 | Ch.129 → |
Ngày hôm sau, Dương Hiểu Đồng biết được Doãn Lăng Hạo xuất ngoại đi xử lý sự nghiệp ở nước ngoài, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không trở về, lúc biết tin cô chỉ gật gật đầu, nói một câu đã biết.
Hôm qua cô đã biết sẽ phát sinh chuyện như vậy. Doãn Lăng Hạo ngồi ở trên máy bay, tất cả chuyện phát sinh ngày hôm qua, đúng vậy, anh vẫn còn rất khó nói chuyện với cô. Anh chỉ là tạm thời rời khỏi đây một khoảng thời gian, cũng không phải trốn tránh. Anh không hi vọng sau này thời điểm gặp lại Hiểu Đồng, lại để cô ấy nhìn thấy vẻ mặt của anh không vui, như vậy Hiểu Đồng cũng sẽ không cao hứng, anh hi vọng sau một khoảng thời gian mình có thể thản nhiên đối mặt với tất cả, anh có thể nhìn thấy cô vẫn tốt là được.
Sau khi Doãn Lăng Hạo rời khỏi, cuộc sống Dương Hiểu Đồng lại lần nữa trở về quỹ đạo. Bây giờ cô không hề giống như trước, phần lớn thời gian đều ở biệt thự Hoa Hải để tu luyện, bởi vì cô còn cần quản lý chuyện của Ám Kim Mai Côi.
Sinh ý (việc làm ăn) của Ám Kim Mai Côi đương nhiên không cần phải nói, tuyệt đối sôi nổi, đông đúc, mỗi ngày số lượng khách khách tới rất nhiều, thật sự có thể nói là một ngày kiếm được một đấu vàng. Mẫn Tuệ là một người khôn ngoan, ở phương diện quản lý ngay ngắn rõ ràng, điều này làm cho Dương Hiểu Đồng thoải mái không ít.
Ám Kim Mai Côi nhận lời cuộc hẹn người tới càng ngày càng nhiều, đãi ngộ của Ám Kim Mai Côi vượt qua suy nghĩ mọi người rất nhiều, cao tới mức đủ để hấp dẫn những sinh viên ưu tú.
Tại đây các phương diện Dương Hiểu Đồng nghĩ tới, công ty này không chỉ là công ty một mình cô, muốn làm cho khách hàng có ấn tượng tốt đối với Ám Kim Mai Côi, như vậy phục vụ cần phải đúng chỗ và triệt để mới được, mà tố chất nhân viên cũng rất quan trọng.
Qua mấy ngày quan sát, người làm việc không tốt đã bị cô sa thải, dù sao thời gian đầu vừa mới khai trương phương diện nhân tài rất khan hiếm, thế nhưng hiện tại cũng không phải. Nhân viên mới của Ám Kim Mai Côi tốc độ làm việc rất nhanh, đãi ngộ càng tốt, như vậy yêu cầu cũng càng cao. Cô cũng không phải là một bà chủ khó tính, bởi vì có áp lực, cho nên các nhân viên đều làm việc rất nghiêm túc, dù sao được làm việc ở đây, trong mắt rất nhiều người dù hâm mộ cũng không được.
Cái tên Ám Kim Mai Côi, ở trong thời gian thật ngắn qua nhiều con đường truyền đến trong tai mọi người, nhanh chóng trở thành ký hiệu ở Thụy Thành. Ngươi không biết Thụy thành không quan hệ, nhưng ngươi nhất định phải biết Ám Kim Mai Côi.
Mễ Lai đã làm việc ở Ám Kim Mai Côi, hơn nữa so với Salon Vip lúc trước, cô thích làm việc ở Ám Kim Mai Côi hơn, ở đây có bầu không khí cô muốn, cô nhận ra tài hoa của mình ở trong này có thể sử dụng tốt hơn nhiều.
Dương Hiểu Đồng nói cho cô, ở trong này không cần phải chịu cảnh bị khách hàng chèn ép, làm khó, cũng không phải chỉ có khách hàng mới có thể chọn công ty, công ty cũng có thể chọn khách hàng. Nếu như xuất hiện khách hàng cố tình gây sự, như vậy sẽ ghi nhớ tài liệu về anh/cô ta, xếp vào sổ đen!
Một khi tiến vào sổ đen, như vậy, sản phẩm sở hữu của thương hội Ám Kim cũng sẽ không bán cho họ! Điểm này lúc làm thẻ hội viên, nhân viên cũng đã nói cho những khách hàng, cho nên khách hàng đến nơi đây trên cơ bản đều rất lịch sự có lễ.
Mà dần dần, minh tinh xuất hiện ở Ám Kim Mai Côi cũng nhiều hơn. Vấn đề dung mạo, vóc người, hình tượng ở Ám Kim Mai Côi đều có thể được giải quyết hoàn mỹ, hơn nữa đều là thành phần thuần thiên, không có bất luận tổn thương gì, việc này đối với bọn họ mà nói tuyệt đối là một tin vui.
Cũng chính bởi vì như vậy, Dương Hiểu Đồng phát hiện tài nguyên thương nghiệp này, đối với những minh tinh này, Dương Hiểu Đồng đãi ngộ rất tốt với bọn họ, như vậy bọn họ cũng sẽ giúp Ám Kim Mai Côi quảng cáo, thật sự là đôi bên cùng có lợi.
Vốn sản phẩm của Ám Kim Mai Côi chỉ sử dụng ở trong công ty mới được, cho nên mỗi ngày đều đầy ngập khách, hơn nữa lịch hẹn trước cũng đã có đến mấy tháng sau. Nếu như nói cho người khác biết sinh ý công ty mình trước lúc khai trương lịch hẹn đã có từ mười ngày đến mấy tháng sau, chắc chắn sẽ không ai tin, đoán là ai cũng sẽ cho rằng đang khoác lác, nhưng nếu như nói cho người khác biết là sinh ý của Ám Kim Mai Côi, bọn họ nhất định sẽ tin.
Nhưng mà, đôi khi quy củ buôn bán làm việc của mình, luôn luôn sẽ có một ít người tự muốn mất mặt tìm tới cửa.
Hôm nay, Dương Hiểu Đồng đang ngồi ở trong phòng làm việc nhìn báo cáo công ty mấy ngày nay, đột nhiên điện thoại vang lên, khi Dương Hiểu Đồng tiếp điện thoại xong, thì cau mày đi xuống lầu.
Tầng trệt dưới cùng là địa phương làm mỹ dung, từ xa nhìn lại đã thấy có không ít người đứng ở đó vây xem, Dương Hiểu Đồng đi qua, nhân viên kia nhìn thấy cô lập tức tự giác tránh ra một con đường.
"Chuyện gì xảy ra?" Dương Hiểu Đồng hỏi
Lúc này, một phụ nữ ước chừng bốn mươi tuổi, người mặc một bộ sườn xám mai hồng, mặc dù niên kỷ không nhỏ, nhưng bảo dưỡng lại rất tốt, người bình thường nhìn qua một lần chắc cũng cho rằng cô ta hơn ba mươi tuổi mà thôi, mà Dương Hiểu Đồng nhìn tuổi tác người thì lại tương đối chính xác.
Hai cúc trên cùng sườn xám áo của người phụ nữ kia không có cài vào, lộ ra đào tiên cuộn trào mãnh liệt, giơ tay nhấc chân, mị lực của nữ nhân hiện rõ. Mái tóc quăn cuộn sóng, nhìn qua thành thục mà lại quyến rũ.
Chỉ đáng tiếc, bộ dáng trên mặt cô ta nhe nanh múa vuốt đã phá hủy hình tượng của cô ta, Dương Hiểu Đồng âm thầm lắc lắc đầu, ở đây nhiều người như vậy, người phụ nữ này một chút cũng không sợ phá hủy hình tượng của mình.
"Cô!" Người phụ nữ kia vốn rất tức giận, nhưng vì muốn đạt được mục đích chuyến này của mình, vẫn không có bởi vì chuyện này mà ầm ĩ. Chỉ là trong lòng âm thầm kinh hãi, cô gái trẻ tuổi thanh thoát này, vậy mà có thể làm ảnh hưởng tâm tình của cô ta, thật đúng là lợi hại.
Nếu Dương Hiểu Đồng biết suy nghĩ trong lòng cô ta nhất định sẽ cười nhạt, đạo lý này ai cũng hiểu, bởi vì chính cô ta cũng không tố chất gì, cho nên cô vừa nói cô ta liền sẽ phá lệ để ý.
Như vậy cũng tốt, so với một mỹ nữ, cô biết mình nhìn đẹp, cho nên thời gian người khác kêu cô xấu nữ, cô cũng chỉ là cười trừ, bởi vì chuyện này không phải thật, không có khả năng ảnh hưởng đến tâm tình của cô. Ngược lại, một xấu nữ, lúc nghe thấy người khác kêu cô ta xấu nữ, cô ta liền vô pháp cười trừ, bởi vì người khác nói là sự thật.
"Cô chính là chủ tịch ở đây phải không? Tôi muốn khiếu nại, sản phẩm của các ngươi chất lượng quá kém, mặt của ta ở chỗ các ngươi làm mỹ dung, bây giờ lại nổi lên nhiều mụn như vậy, các ngươi căn bản là lấy làn da tôi ra làm thí nghiệm, cô nói, chuyện này các cô muốn giải quyết như thế nào?"
Giọng phụ nữ này cố ý nói rất lớn, làm cho những khách hàng bên cạnh cũng có thể nghe thấy, còn những khách hàng bên cạnh rất nhiều người là khách hàng mới tới, nghe thấy lời này đều kinh ngạc nhìn bọn họ, ngay cả người vốn đang hưng trí vội vàng xếp hàng đăng kí cũng là bị ảnh hưởng một ít.
Nghe nói như vậy, Dương Hiểu Đồng hỏi ngược lại "Cô mỹ dung lúc nào?"
"Chính là vừa làm! Làm sao vậy? Ở chỗ các cô khiến cho tôi như vậy, còn muốn quỵt nợ phải không? Cô nói chuyện này làm thế nào đây?" Người phụ nữ hai tay một chống nạnh, đứng ở đó lên mặt nhìn Dương Hiểu Đồng.
Sau khi Dương Hiểu Đồng hỏi thăm nhân viên bên cạnh giúp cô ta làm mỹ dung, lại lần nữa nhìn về phía phụ nữ kia, "Cô là hơn mười phút trước mới làm mỹ dung xong đúng không? Dù cho xảy ra vấn đề cũng không có khả năng nhanh như vậy đi? Điểm hiểu biết này cô hẳn là rõ ràng a."
"Hơn nữa, nhìn bộ dáng này của cô, hẳn là dị ứng đi. Sản phẩm của chúng tôi là thuần thiên nhiên, không có bất kỳ thành phần hóa học, áp dụng với bất luận làn da nào, nhiều khách hàng dùng qua cho tới bây giờ cũng không có xuất hiện qua loại tình huống này."
Còn chưa đợi Dương Hiểu Đồng nói hết lời, người phụ nữ kia liền cắt ngang lời của cô "Cô lời này là có ý gì? Mỗi sự kiện cũng có tiền lệ, trước đây khách hàng không có cũng không đại biểu tôi sẽ không có, nói chung chuyện này tôi muốn các ngươi chịu trách nhiệm."
Dương Hiểu Đồng cùng với nhân viên bên cạnh lên tiếng chào hỏi, để cho bọn họ đi làm chuyện của mình, lúc này mới nhìn về phía nữ nhân kia, "Nếu quả thật là trách nhiệm của chúng tôi, chúng tôi đương nhiên sẽ chịu trách nhiệm, có điều nếu như không phải như cô nói, chúng tôi cũng sẽ không chịu để yên. Vấn đề dị ứng, tôi xem chúng ta không bằng đi gặp bác sĩ đi, tin tưởng bọn họ hẳn có thể nhìn ra được đây là vì sao bị dị ứng."
Nghe Hiểu Đồng nói, tay phụ nữ kia không nhịn được run rẩy một chút, hiển nhiên có chút chột dạ.
Dương Hiểu Đồng nhìn mặt cô ta thái độ lộ vẻ chột dạ, trong lòng cũng lập tức hiểu, bởi vì vẫn học tập kiến thức về phương diện y lý, tuy nói hiện tại thời gian học tập cũng không lâu, hiểu biết không đủ thấu triệt, thế nhưng đối với dị ứng đồ trang điểm hay là dị ứng thức ăn cô vẫn có hiểu biết nhất định.
Ít nhất căn cứ kiến thức y học cô biết, dị ứng đồ trang điểm sẽ nổi lên mẫn đỏ, nhìn thấy hồng ban, hơn nữa còn thấy đau nhói một chút, mà hiện tượng dị ứng thức ăn thì lại là gương mặt phù thũng.
Đoán rằng người phụ nữ này đối với dị ứng gì đó của mình đã biết lí do, mà sau đó quả nhiên cũng không phải rất nghiêm trọng, cho nên cố ý tìm lấy cớ này đến gây rối.
"Tôi làm sao biết bác sĩ kia có phải trước đó cô mua chuộc hay không? Cô cho là bác sĩ nói một câu tôi liền sẽ buông tha bắt đền?" Mặc dù trong lòng rất lo lắng, có điều người phụ nữ kia vẫn cường ngạnh nói, nếu hiện tại đã nói không nên lời, như vậy vừa nhìn liền biết có quỷ.
"Ha ha, cô là chột dạ sao? Nếu như không phải đồ trang điểm chúng tôi tạo thành hậu quả như vậy, tôi sẽ tố cáo cô tội phỉ báng!" Dương Hiểu Đồng cường thế trả lời, giọng nói cũng tăng lên không ít, thật đúng cho rằng Dương Hiểu Đồng cô là dễ khi dễ sao?
Cũng ngay vào lúc này, Du Du lại cười nói "Hiểu Đồng, tư liệu đã tra được nữ nhân này, em gái của một chủ cửa hàng Salon Vip, ta nghĩ chắc bởi vì Ám Kim Mai Côi ảnh hưởng sinh ý bọn họ, cho nên mới tìm tới cửa."
Dương Hiểu Đồng gật gật đầu, lúc trước nghe thấy nhân viên nói có một nữ nhân ầm ĩ muốn gặp cô, cô cũng đã đại khái đoán được kia là chuyện gì, nhưng mà khi nhìn thấy, lúc đó đã cho Du Du đi điều tra tài liệu của cô ta, dù sao bị người khác tìm tới trước cửa, nói như thế nào cũng phải cần biết đối phương là ai mới được nha!
Đây nếu như đi bệnh viện, vạn nhất bị phát hiện, kia chính mình nhưng làm sao bây giờ? Lòng của phụ nữ kia không ngừng suy tư về vấn đề này, không ngờ người này cũng khó dây dưa như vậy. Theo lý thuyết, người bình thường cũng không nhìn ra rốt cuộc dị ứng đồ trang điểm hay là dị ứng thức ăn, sao cô ta biết.
Thấy người phụ nữ kia không nói gì, Dương Hiểu Đồng chậm rãi đi tới trước mặt cô ta, vòng quanh phụ nữ kia nhìn một vòng, chợt trên mặt vẽ ra vẻ tươi cười chế nhạo, trên mặt làn da như ngọc, trắng nõn, đôi mắt màu đen trong suốt lại mỹ lệ đạm mạc nhìn cô ta, ngữ điệu kỳ quái nói "Tôi trái lại rất tò mò, sao em gái của chủ Salon thẫm mỹ có thể đến chỗ này của tôi làm mỹ dung? Chẳng lẽ cô cũng cảm thấy Salon thẫm mỹ nhà mình làm mỹ dung không bằng Ám Kim Mai Côi chúng tôi sao?"
Lời này vừa nói ra, toàn trường ồ lên. Lúc trước Salon Thẫm mỹ cũng rất nổi danh, bởi vậy bọn họ tự nhiên biết đây là người nơi đó cố ý đến gây rối, lập tức từng người xem thường nhìn phụ nữ này.
Tại đây nơi chỗ cao cấp này, lại ầm ĩ hét lớn vốn cũng rất không tố chất, bây giờ còn vì đố kị sinh ý nhà người khác, cố ý đến phá hư sinh ý nhà người khác, như vậy thực sự là hèn hạ.
Lập tức, một ít người vốn là khách hàng Salon Thẩm mỹ quyết định sau này không bao giờ đi nơi đó nữa.
"Ôi, trước đây cảm thấy Salon Thẫm Mỹ cũng không tệ lắm, lúc trước ta đều làm mỹ dung ở đó, lần này là lần đầu tiên đến Ám Kim Mai Côi, không ngờ Salon Thẫm Mỹ lại làm ra loại chuyện này, thật là làm cho người ta thất vọng."
"Đúng vậy nha, ta còn tưởng rằng thật là vấn đề đồ trang điể, hóa ra là có người vu hãm (vu khống và hãm hại), thương nhân hiện tại a..."
"Vẫn là bà chủ của Ám Kim Mai Côi thông minh, vừa nhìn liền biết là chuyện gì xảy ra, nếu không thật đúng để cho bọn họ thực hiện được."
"Ta đã nói rồi, sao có thể bị dị ứng. Bạn của tôi, bọn họ đều làm mỹ dung ở đây, nói với ta hiệu quả đặc biệt tốt, làm một lần so với trước đây làm mười lần đều tốt hơn, cho nên ta mới tới."
"Không cần lo cho người phụ nữ này, thật vất vả mới hẹn trước được vị trí, chúng ta chạy mau đi, này thời gian tốt, không làm đẹp quả thực chính là lãng phí!"
...
Mặt người phụ nữ từ khi khách hàng kia nói ra một câu đã phân rõ trắng đen, đứng ở tại chỗ xấu hổ không biết phải làm sao, vốn là chuẩn bị làm cho đối phương bị mất uy tín, không ngờ cuối cùng lại là chính mình.
Cô ta làm sao biết thân phận của mình?
Trong lòng cô vô cùng nghi hoặc lại không có đáp án, nói chung kế hoạch hôm nay thực sự là quá thất bại.
← Ch. 127 | Ch. 129 → |