Vay nóng Tinvay

Truyện:Cực Phẩm Thiên Kiêu - Chương 108

Cực Phẩm Thiên Kiêu
Hiện có 215 chương (chưa hoàn)
Chương 108
Chọn trang phục
0.00
(0 votes)


Chương (1-215 )

Siêu sale Lazada


Edit: Vô Tâm

Beta: Sally

Ngày hôm sau, Dương Hiểu Đồng xác thực phát hiện tin nhắn di động thông báo tài khoản gửi tiết kiệm của mình nhiều hơn ba trăm ngàn, cô không dám chắc nên đếm lại mấy lần, Dương Hiểu Đồng mới xác định, kia thật là ba trăm ngàn, thế nhưng tiền này ở đâu ra?

Ngay lúc Dương Hiểu Đồng nghi hoặc, Nghiêm Tuấn Trạch gọi điện thoại tới "Hiểu Đồng, tất cả nguyên thạch đều đã giải rồi, thực sự là lợi hại, mỗi một khối nguyên thạch đều có phỉ thúy!" Giọng nói Nghiêm Tuấn Trạch mừng rỡ, hiển nhiên rất là cao hứng.

Nghe anh nói vậy, Dương Hiểu Đồng cũng rất vui vẻ "Ha ha, vậy thì tốt rồi." Mặc dù cô đối với mình rất có lòng tin, nhưng không thể phủ nhận cô vẫn lo lắng trong đó xuất hiện điều gì ngoài ý muốn, lại để cho Nghiêm Tuấn Trạch bị tổn thất cũng không tốt, bây giờ nghe thấy tất cả như anh mong muốn, trong lòng của cô cũng thả lỏng.

"Vì cám ơn em, anh mời em ăn cơm được chứ?" Lời nói Nghiêm Tuấn Trạch có chút mất tự nhiên, ngày đó sau khi Dương Hiểu Đồng rời khỏi anh đã suy nghĩ rất nhiều, xác thực Dương Hiểu Đồng rất phù hợp với hình tượng anh yêu thích, nhưng anh thật thích cô sao? Anh cũng không biết.

Thực sự anh sẽ thích một người sao?

Thế nhưng không thể không thừa nhận lời nói của Mễ Tu rất có đạo lý, anh cũng không muốn lừa dối chính mình. Có lẽ, anh thực sự có thể tìm được hạnh phúc thuộc về mình, cho nên vì không để rơi lại phía sau, anh cũng phải tăng tốc độ hành động mới được! Vì anh biết mấy ngày gần đây, Doãn Lăng Hạo và Dương Hiểu Đồng gặp nhau rất thường xuyên, mà Trương Doãn Kiệt từ nơi xa trở về gấp như vậy nhưng chuyện đầu tiên làm chính là đi tìm Dương Hiểu Đồng, ý vị trong đó thật không khó đoán ra.

Suy nghĩ một chút anh cũng thấy buồn cười, bọn họ không ngờ vậy mà thích cùng một người con gái, đây nên nói là trùng hợp hay gọi là gì? Chuyện đó với anh mà nói cũng không có ảnh hưởng gì, quan trọng là kết quả là ai thắng.

Mặc dù trước đây anh có suy nghĩ lợi dụng Dương Hiểu Đồng giúp đỡ mình đổ thạch, nhưng đó cũng là hành động bất đắc dĩ, dù sao bệnh của anh ba không có cách nào kéo dài, nhưng sau khi anh đến gần Dương Hiểu Đồng mới biết cô là một người con gái rất không tệ, đối xử với bạn bè cũng rất tốt, chuyện này căn bản không cần anh đi nghĩ biện pháp làm cho Dương Hiểu Đồng đáp ứng giúp, chính Dương Hiểu Đồng cũng đáp ứng. Trong quá trình tiếp xúc, anh thật sự bị mị lực của cô gái này thuyết phục.

Nếu như anh có thể ở cùng cùng một chỗ với Dương Hiểu Đồng, anh tin tưởng hẳn sẽ thấy không tệ đi! Dương Hiểu Đồng là người duy nhất anh ở cùng một chỗ khiến anh cảm thấy rất tự tại, rất thoải mái thậm chí có thể nói là nữ sinh ấm áp, không biết đây đến cùng là không thích hay là thích, hoặc là không phải rất thích đây? Nhưng anh biết Dương Hiểu Đồng đối với anh rất khác biệt, cho nên bất luận thế nào anh cũng muốn nỗ lực không để cho cô cùng một chỗ với người khác.

Hai tình địch này cũng không phải là người đơn giản, mỗi một người thả ra ngoài cũng đều có một đám con gái thích, Dương Hiểu Đồng cuối cùng sẽ thích ai, anh cũng không biết.

"Em đã nói giữa chúng ta không cần cám ơn! Có điều mời em ăn cơm thì có thể nha!" Thấy Nghiêm Tuấn Trạch hẹn chính mình, Dương Hiểu Đồng cũng cảm thấy rất vui vẻ. Cô cảm thấy khoảng cách của mình với Nghiêm Tuấn Trạch ngày càng gần, không có cảm giác nhìn thấu Nghiêm Tuấn Trạch, mỗi lần gặp mặt anh đều có thể phát hiện Nghiêm Tuấn Trạch thay đổi một ít.

"Cứ quyết định như vậy đi, buổi tối anh tới đón em!" Thấy Dương Hiểu Đồng đáp ứng, Nghiêm Tuấn Trạch hưng phấn nói, chỉ là anh cũng không biết tại sao mình lại hưng phấn như thế.

"Được" Sau khi ngắt điện thoại, Dương Hiểu Đồng lại nhìn tin nhắn gửi tiền lúc trước, lập tức hiểu rõ, tiền này hẳn là của Nghiêm Tuấn Trạch gửi tới, cô còn nhớ lúc trước Nghiêm Tuấn Trạch nói đổ thạch một nửa sẽ chia phần cho cô, ngay lúc đó cô cũng không có chú ý tới, dù sao chính là giúp đỡ bạn bè mà thôi, căn bản cũng không muốn có thù lao gì.

Vậy mà không ngờ anh trực tiếp chuyển tiền qua, vậy cuối cùng là lấy hay là không lấy đây? Dương Hiểu Đồng nhíu mày, lần này mua nguyên thạch mình lại không có bỏ tiền. Lúc Dương Hiểu Đồng quấn quýt, Du Du lên tiếng "Không có quan hệ, đây chính là tiền cô nên được thôi! Không cần ngại ngùng gì, huống hồ cô không phải muốn lập tức mở công ty sao? Vừa lúc cô thiếu tiền!"

Nghe Du Du vừa nói như thế, Dương Hiểu Đồng có chút chần chừ nói "Như vậy thực sự không quan hệ sao?" Cũng đúng, đến lúc mở công ty tiền cần tuyệt đối không ít, mua đất, xây phòng làm việc, hiện tại giá phòng cao như thế, giá tuyệt đối rất cao, hơn nữa đến lúc đó còn cần thuê người làm việc, chắc chắn là khoản tiền cần dùng rất khủng bố.

"Không có việc gì, không có việc gì cả! Bây giờ cô hảo hảo tu luyện đi! Nhanh chóng luyện đan dược Tống gia cần đưa cho họ, vậy tốt nhất!" Cô biết Hiểu Đồng sẽ bắt đầu nhất phi xung thiên (một bước bay lên trời cao), công ty này sẽ là sự nghiệp khởi đầu của cô ấy! Cuối cùng cô ấy cũng tỏa sáng, nghĩ không lâu nữa, tên Dương Hiểu Đồng sẽ làm người toàn thế giới đều biết tới!

Nghĩ đến một màn kia, Du Du đã cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, loại chuyện này cô không phải là không có tinh lực, nhưng quả thật tất cả Hiểu Đồng lại một lần nữa bắt đầu có cảm giác, từ một mục tiêu nhỏ rồi tiếp tục phấn đấu, cuối cùng thành công, loại cảm giác này rất là thoải mái!

Dương Hiểu Đồng cười gật gật đầu, sốt ruột đột phá, lúc này lại phát hiện Du Du càng sốt ruột hơn, chỉ là như vậy cũng tốt, đến lúc đó mình luyện nhiều đan dược một chút, đưa cho Nghiêm Tuấn Trạch một ít, như vậy thì không có vấn đề gì rồi!

Dương Hiểu Đồng không nói nhiều nữa, bắt đầu tu luyện, vì tương lai tốt đẹp của mình mà phấn đấu!

Ở nhà tu luyện đan dược, mặc dù động tác lặp lại, nhưng Dương Hiểu Đồng lại rất hưởng thụ, không bao lâu thì đến tối, tiếng chuông cửa vang lên, vừa mở cửa liền thấy Nghiêm Tuấn Trạch, vẫn là khuôn mặt tươi cười xán lạn, chỉ là đêm nay Nghiêm Tuấn Trạch ăn mặc long trọng hơn, thấy vậy Dương Hiểu Đồng liền sửng sốt.

"WOa, đêm nay là tình huống gì nha, anh mặc long trọng như thế? Chúng ta đi ăn cơm thôi mà! Không cần như vậy chứ?" Dương Hiểu Đồng đợi Nghiêm Tuấn Trạch đi vào phòng khách liền nói.

"No! No! No!" Nghiêm Tuấn Trạch giơ ngón trỏ lắc lắc "Nói như vậy sẽ không đúng! Đây là vì anh coi trọng cơ hội ăn cơm cùng em!"

Nghe anh nói, Dương Hiểu Đồng ngơ ngẩn nhìn Nghiêm Tuấn Trạch, đây là có ý gì? Thấy Dương Hiểu Đồng có bộ dáng này, Nghiêm Tuấn Trạch không khỏi cười "Bị anh dọa sao? Anh nói đùa thôi! Vì hôm nay dẫn em đi nhà hàng tương đối cao cấp, không thể không đeo cà vạt nha!"

Dương Hiểu Đồng liếc mắt nhìn, "Woa, anh muốn mời em đi ăn nhà hàng gì? Yêu cầu cao thế nào, nữ sinh yêu cầu mặc kiểu gì không?"

"Việc này giao cho anh là được rồi! Nhìn em như vậy, hẳn là có tủ quần áo của mình chứ? Anh giúp em chọn nhé!"

Nghiêm Tuấn Trạch nhíu lông mày, vẻ mặt hứng thú dạt dào, đối với tủ quần áo của phụ nữ anh vẫn không cảm tình, có điều đối với tủ quần áo của Dương Hiểu Đồng vẫn có điểm hiếu kỳ như vậy, cô bình thường đều mặc rất đơn giản, không biết có phải tất cả trang phục của cô đều như vậy không? Quan trọng nhất là, chính anh là người đầu tiên nhìn thấy.

Dương Hiểu Đồng nhún vai "Không có vấn đề, anh chọn đi! Nếu đến lúc đó đi vào trong đó mất thể diện đều do anh phụ trách nhé!" Hai người nói chuyện cười đùa làm cho bầu không khí càng thêm hài hòa.

"Nha? Vậy em muốn anh phụ trách thế nào?" Nghiêm Tuấn Trạch hỏi lại.

Dương Hiểu Đồng mắt tròn to chuyển chuyển, chợt trên mặt tươi cười lộ ra vẻ giảo hoạt "Nếu như em ở nơi đó mất thể diện, anh liền bồi em cùng nhau mất thể diện! Anh liền làm cho bộ tây trang này loạn thất bát tao, nút cũng cài loạn lên, sau đó cùng em đi ra ngoài!"

"Trời, em có cần ác như vậy không chứ?" Nghe thấy lời Dương Hiểu Đồng, Nghiêm Tuấn Trạch khoa trương nói, chỉ là tiếu ý trong mắt không che giấu được.

Dựng thẳng lên hai ngón tay thành hình V ở trước mặt Nghiêm Tuấn Trạch đắc ý lắc lắc "Là tự anh nói thôi! Không phải em bức anh nha! Cứ quyết định như vậy đi!"

Nghiêm Tuấn Trạch đang nhìn gian phòng trang phục của Dương Hiểu Đồng thì sửng sốt, dựa vào tường chính là từng tủ quần áo một, trên đó treo các kiểu trang phục hàng hiệu, khoa trương nhất là trang phục còn chưa có tháo nhãn, hoàn toàn mới, mà một cái khác bên cạnh thì lại là xếp các loại giày da mới nhất, giày xăng đan, ngay cả loại cao hay thấp đều được xếp theo vị trí, giữa phòng ở quầy chính giữa có kính mát các kiểu, đồng hồ đeo tay, dây xích tay, vòng cổ, khuyên tai, khăn quàng cổ, một loạt.

Loại trình độ xa hoa này thật đúng là làm người ta chặc lưỡi "Trời ạ, thật không nghĩ tới ở đây em bố trí xa hoa như thế, đầy đủ mọi thứ!"

"Ha ha, anh chọn đi." Dương Hiểu Đồng không để ý khoát khoát tay, cái này thật đúng không chú ý gì, bên trong nhiều trang phục đều là Jenny mua, một lần cũng không mặc qua.

Nghiêm Tuấn Trạch nhìn Dương Hiểu Đồng quan sát trên dưới một phen "Này thật là không giống em, nhìn em bình thường mặc rất đơn giản! Ở đây nhiều trang phục đều mới như vậy, em thích hàng đặt mua?"

"Xì." Nghe anh nói như thế Dương Hiểu Đồng không khỏi cười cười "Anh yên tâm đi, em cũng không có loại ham mê kỳ quái này, đặt mua hàng? Mệt anh cũng nghĩ ra, ở đây có nhiều trang phục như vậy là do người bạn mua tặng, em không mua. Được rồi, không nói chuyện này nữa, mặc dù trang phục ở đây em cũng không phải rất hay mặc, nhưng có thể nói là mọi thứ đều ở đây, dạng trang phục gì liền giao cho anh chọn!"

"Được." Nghiêm Tuấn Trạch gật gật đầu "Đương nhiên không có vấn đề gì" vừa nói Nghiêm Tuấn Trạch liền đi tới tủ quần áo của Dương Hiểu Đồng."Nếu không em mặc bộ này?" Nghiêm Tuấn Trạch cầm bộ tây trang màu đen kiểu nữ sĩ cười hỏi ý kiến cô.

Dương Hiểu Đồng vừa nhìn liền biết Nghiêm Tuấn Trạch đang muốn trêu đùa mình, có điều cô xác thực rất nghiêm túc gật gật đầu "Không tệ! Có thể mặc!"

"Như vậy cũng được? Vào nhà hàng anh đoán hai chúng ta đều không thể ăn cơm, ha ha."

"Em không để ý nha! Dù sao cũng nói, nếu em mất thể diện anh cũng phải bồi cùng em, bỏ không được liền xem anh!" Giọng nói Dương Hiểu Đồng nhàn nhạt cho thấy cô cũng không thèm quan tâm, xem ra là Nghiêm Tuấn Trạch đoán chắc điểm này.

Chính xác, Dương Hiểu Đồng tuyệt không chú ý, muốn nói danh tiếng, danh tiếng Nghiêm Tuấn Trạch hiển nhiên cao hơn, anh cũng không sợ người ta nói, chính mình liền càng không cần lo lắng!

Thấy Dương Hiểu Đồng lấy bộ dáng này, Nghiêm Tuấn Trạch cũng thất bại "Em lợi hại."

"Đấy là đương nhiên!"

Để cho Dương Hiểu Đồng cảm thấy ngoài ý muốn chính là Nghiêm Tuấn Trạch chọn trang phục cho mình lại là món đồ lúc trước mình mua, lại bởi vì Trương Doãn Kiệt ở đó mới thuận lợi mua được. Nghiêm Tuấn Trạch thấy Dương Hiểu Đồng nhìn chằm chằm trang phục trên tay mình phát ngốc không khỏi hỏi "Bộ trang phục này có vấn đề gì sao?"

Dương Hiểu Đồng lắc lắc đầu "Không có vấn đề! Ha ha, em chỉ kinh ngạc sao trùng hợp như thế, bộ trang phục này là em mua nha!"

"Thực sự? Kia là nói chúng ta lòng đều có thông minh sắc sảo lại tương thông sao?"

Nghe Dương Hiểu Đồng nói, Nghiêm Tuấn Trạch thẳng thắn rời khỏi phòng, chỉ là trên mặt lại hiện lên vẻ tươi cười ý vị sâu xa...


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-215 )