← Ch.100 | Ch.102 → |
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: Đương nhiên, ngươi nói xem ngươi với Vòng Tròn xuất hiện cùng một lúc, sau đó lại cùng nhau biến mất, thời gian hai người ở chung một chỗ còn nhiều hơn thời gian ngươi đi tán gái, ta đang suy nghĩ, có phải tay áo của hai người các ngươi sớm đã bị chặt đứt rồi không, mà chuyện ngươi tán gái chỉ là để ngụy trang.
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: ..........
[Đội ngũ] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: Đúng là bi kịch, ta cảm thấy hoàn cảnh của mình rất giống một câu nói: nằm mà cũng bị trúng đạn.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Nghe phu nhân nói, nghĩ một chút hình như thật sự là có chuyện như vậy.
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Được rồi, ta sợ hai vợ chồng các ngươi rồi.
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: Vậy ngươi thừa nhận?
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Chị dâu, không có chuyện như vậy thì ta làm sao thừa nhận.
[Đội ngũ] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: Chị dâu, ta nói trước tính hướng của ta hoàn toàn bình thường, đừng tha ta xuống nước, ta là người dân lương thiện, ta với hắn tuyệt đối không thể nào, đồng chí ngươi quá cởi mở, không thích hợp với ta.
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: Đừng nói nữa, yên tâm đi, ta sẽ không nói cho người khác biết đâu, tuyệt đối sẽ không nói cho đám người trong bang biết.
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Chị dâu, ngươi đây là chẳng hiểu gì cả.
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: Aizz, đã bảo đừng nói nữa mà, ta hiểu.
[Đội ngũ] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: ..........
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: ..............
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Mục đích hai người các ngươi vào đội là để chiếm lấy thời gian của lão bà ta sao?
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: Đã bảo đừng gọi là lão bà nữa, gọi nữa em giết anh.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Muốn giết thì cứ giết đi, đừng khách khí, ai bảo tôi là chồng em.
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: [Giận] Em thật sự muốn giết anh.
Kết quả hai người ầm ĩ, hai người khác đứng bên cạnh xem kịch vui, đáng tiếc, Công Tử lại cứng rắn đem đề tài chuyển đến hai tên kia.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Hai người nếu chỉ đến đây để xem náo nhiệt, hiện tại có thể ra ngoài, nếu không đừng trách ta đá ra.
[Đội ngũ] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: Không phải, là phụ bản Thập Phương, chúng ta còn chưa có đi nên muốn tổ đội đi mở mang một chút.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Ngươi dẫn đội?
[Đội ngũ] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: Dẫn thì dẫn.
Cố Tử Mặc nhìn đồng hồ, quyết đoán đem phiền toái quăng cho Vòng Tròn.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Vậy ngươi tổ người.
Cho nên Vòng Tròn lên kênh bang phái gọi người, mất vài phút đồng hồ cuối cùng cũng xác định xong đội ngũ: Công Tử, Vòng Tròn, Không Say, Hoa Dại, Say Đắm, hai vợ chồng Đại Ngọc Nhi, Quan Công, Tiểu Nha, cộng thêm cô nữa tổng cộng mười người, một kháng, vài thâu xuất, hai y sư.
Trên căn bản mà nói, sắp xếp thế này là khá ổn, sau đó chỉ còn đợi xem phối hợp thao tác thôi. Lúc trước đã nói là do Vòng Tròn dẫn đội, cho nên cũng sẽ do Vòng Tròn chỉ huy, mọi người lại bò lên YY.
Bởi vì đây là lần đầu tiên vào phụ bản này, thêm vào đó phụ bản này là phụ bản khó nhất hiện nay, vì vậy dù có Vòng Tròn chỉ huy mọi người vẫn mắc phải sai lầm, có người quên mở trạng thái tị kiếp bị ảo ảnh làm chết, có người dùng quần công không cẩn thận kéo đến một đám quái giết chết. Tiểu quái ở đây mỗi một con đều rất hung mãnh, có thể miểu sát người chơi, toàn bộ thâu xuất đều đứng bên ngoài xem lực sĩ kéo quái, đánh quái, nếu tự mình đánh loạn, chỉ có một chữ chết.
Lúc đánh Boss phóng đại chiêu, Vòng Tròn ở trên YY kêu mọi người tránh ra, nhưng vẫn có người chậm một bước nằm ngay đơ, cũng may trong đội có một kỳ môn đa tài, trong chiến đấu có kỹ năng sống lại, bằng không chết rồi không thể trở về, nếu đội chết hết một nửa liền chuẩn bị diệt đoàn về nhà là vừa.
Thật vất vả mới có thể thông qua lão nhị, chuẩn bị hướng tới lão tam, cơ quan phía trên làm mọi người thấy khó khăn, cái cơ quan này giống như trong phim truyền hình vậy, cứ đi được một hai bước chân lại có tên từ bên trong không ngừng bắn ra, bản thân trúng phải hai mũi tên, ngươi đi đến điểm phục sinh được rồi.
Kiếm khách có 10 giây vô địch, có thể mở ra chạy đi, mà An Nhạc là hỏa pháp cũng có 30 giây vô địch lại không thể dùng, bởi vì khi sử dụng sẽ bị cố định không thể di chuyển.
An Nhạc chuyển góc nhìn, mạnh mẽ xông về phía trước đứng ở khoảng giữa chật hẹp, không chết nhưng thanh máu rớt hơn phân nửa, Đại Ngọc Nhi thêm đầy máu xong cô lại vọt tới trước, cứ như thế lặp lại vài lần, cuối cùng cô vẫn bị tên bắn chết.
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: Mẹ nó, thiết kế cái quỷ gì vậy, ta rõ ràng đứng ở vị trí an toàn, kết quả vẫn bị tên miểu sát.
Trong đội ngũ có hai người im lặng, bởi vì..... đây là do bọn họ thiết kế.
Cuối cùng qua được cơ quan đã là chuyện của 20 phút sau, tiếp theo mọi người ngồi xe bò đi Lãnh Mai, rốt cuộc qua cửa. Từ lúc vào phụ bản đã là ba tiếng, ai cũng mệt mỏi kiệt sức, nhưng có thể qua cửa vẫn cảm thấy tương đối thành công.
Giống như lúc đầu An Nhạc với Đại Ngọc Nhi hạ Kinh Thành Trấn Yêu Tháp, suốt một tuần lễ hai người bị vây ở tầng 15, mỗi lần đến đều bị Hùng Vương giết chết, nhưng hai người rất có tinh thần ngày ngày đến đánh, tới hôm nay có thể dễ dàng một mình vượt qua, lại không có hứng thú đi nữa.
Mọi người đều thích những thứ có tính khiêu chiến.
[Đội ngũ] Ta đến vui đùa một chút thôi: Quá biến thái, đây mới chỉ là phần đầu của Thập Phương, đi phần sau chắc khỏi ra ngoài luôn.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Lần này sơ suất quá nhiều nên thời gian kéo dài, quen thuộc mấy lần là được.
[Đội ngũ] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: Đúng, lần sau hai tiếng, sau nữa một tiếng rưỡi.
Mỗi người một câu cảm tưởng, đội ngũ nhanh chóng giải tán, ngồi trước máy tính ba tiếng liền, lấy lực chú ý siêu cao đánh phụ bản, lúc này là ai thì cũng muốn nằm trên giường ngủ, bây giờ cũng quá trễ rồi.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Ngủ, không phải ngày mai còn đi làm sao?
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: Ừ, sớm muốn ngủ rồi.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Ngủ ngon.
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: Ngủ ngon.
An Nhạc nằm trên giường chợt nhớ ra một vấn đề, mấy ngày nay Công Tử không có gửi tin nhắn cho cô, quả nhiên là không còn nhiệt tình nữa! An Nhạc đã hoàn toàn quên mấy ngày qua hai người bọn họ đều ở trong trò chơi nói "ngủ ngon" rồi mới logout lên giường ngủ.
← Ch. 100 | Ch. 102 → |