Bươm bướm số một
← Ch.03 | Ch.05 → |
Giải phẫu từ đêm khuya cho đến buổi chiều ngày hôm sau, Mike từ phòng giải phẫu đi ra, cả người cơ hồ mệt lả.
"Mike... Khải Địch... Thế nào?"Hoắc phu nhân nhìn xem Mike cởi khẩu trang ngay cả sức lực cũng không có, bà run rẩy âm thanh hỏi. Mike dựa ở trên vách tường giơ tay làm cái OK gia hiệu đối với Hoắc Phu nhân.
Thật tốt quá, cám ơn cậu, Mike.. cám ơn!"Hoắc phu nhân phịch một tiếng quỳ dưới Mike, mừng đến phát khóc...
--------Tuyến phân cách-------
Một tháng sau, trong phòng làm việc của bác sĩ, Hoắc Khải địch và Mike cùng ngồi đối diện với nhau.
"Hoắc tổng giám đốc, mạng của tiểu tử cậu rất lớn, tôi lần này có thể cảnh cáo cậu, sau khi rời khỏi đây ngàn vạn lần đừng có để bị thương!"Vẻ mặt Mike nghiêm túc đối mặt với Hoắc Khải Địch."
"Có người như cậu nói chuyện với lão bản như vậy sao? "Khóe miệng Hoắc Khải Địch khó được kéo ra một nụ cười yếu ớt.
"Lão bản ở bệnh viện cũng là bệnh nhân! Hoăc tổng giám đốc, tôi chính thức cảnh cáo cậu, nếu như làn da cậu lần nữa bị hung khi đâm rách chảy máu, kể cả tôi là thần tiên cũng không cứu được cậu!" Mike nhớ tới quá trình cứu chữa Hoắc Khải Địch, mà trong lòng run sợ.
"Đừng nhiều lời, xuất viện nên chuẩn bị thuốc tốt, rốt cuộc tôi cũng không chịu nổi ở bệnh viện nữa."
"Sau khi rời khỏi đây cũng không thể ngay lập tức đên công ty làm việc, cần ở nhà tĩnh dưỡng ba tháng, mỗi tháng tôi sẽ kiểm tra lại cho cậu, kiểm tra liên tục ba tháng nếu không thành vấn đề mới có thể hoạt động đi lại, nửa năm sau thân thể hoàn toàn không có vấn đề gì mới có thể bắt đầu đi làm."
----------Tuyến phân cách-----------
Đảo bươm bướm
Nơi này là trụ sở huấn luyện của tập đoàn người đẹp. Từ nơi này đi ra ngoài các cô gái đều là sát thủ máu lạnh.
Trong một lồng sắt to, hai mươi cô gái để bàn tay trần đánh chết ba con cọp hung mãnh, mặt mũi tràn đầy máu tươi từ trong lồng sắt đi ra, vẻ mặt bình tĩnh mà chết lặng.
Cô đã bị chủ nhân huấn luyện thành một cỗ máy giết người siêu cấp.
"Chủ nhân, xin phân phó nhiệm vụ."Cô gái cung kính đứng trước người đeo mặt nạ uy mãnh cao lớn nói chuyện.
"Bươm bướm số hai, nhiệm vụ của cô là:"Thứ nhất làm tiếp nhiệm vụ mà bươm bướm số một chưa hoàn thành, tiếp tục đuổi giết người tàng hình ;thứ hai tra tìm tung tích bươm bướm số một."
"Vâng chủ nhân!"
"Biết rõ tin tức về bươm bướm số một không?" Người đeo mặt nạ nói chuyện giọng nói trở nên khàn khàn tang thương, con ngươi thâm thúy nhìn xem cảnh sắc mông lung ở phương xa, dường như đang ngẩn người.
"Không biết."Bươm bướm số hai cúi đầu nói chuyện, vẫn là vẻ mặt chét lặng nhưng mà bình tĩnh. Cô tựa như là máy móc.
Trầm mặc thật lâu, người đeo mặt nạ mới nói:"Tôi cũng không biết bất cứ một tin tức gì, suốt cả một năm, người tàng hình không có xuất hiện ra, bươm bướm số một cũng không có xuất hiện, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"
"Chủ nhân, người tàng hình không có xuất hiện, tôi nên từ phương hướng nào tìm người tàng hình?"
"Tại thành phố G, có đại gia tộc tập đoàn Hoắc thị, gần đây sẽ cử hành buổi lễ triển lãm trâu báu nổi tiếng, bên trong có một cái giá trị liên thành là phỉ thúy dạ minh châu, trên giang hồ các sát thủ đã tụ tập tại thành phố G, chỉ trờ khai mạc buổi triển lãm châu báu." Người mặt nạ xoay người lại, suy nghĩ thực tế của hắn đã từ trên người bươm bướm số một.
"Ý tứ chủ nhân là cần tôi đi lấy trộm viên dạ minh châu?"
"Trộm lấy dạ minh châu đồng thời truy tìm tung tích người tàng hình và bươm bướm số một!"
"Là!Chủ nhân, tôi cần ảnh chụp chân thật của bươm bưôms số một."Các cô ở trong hồ điệp cốc đều là mang theo mặt nạ da người huấn luyện, cho dù thời điểm các cô biết nhau ở hồ điệp cốc, đúng là sau khi rời khỏi đây đều đổi mặt nạ da người, mọi người cũng không nhận ra hai bên.
Người đeo mặt nạ chậm rãi từ ngực lấy ra một bức ảnh chụp, nhìn lại xem, mới lưu luyến đem ảnh chụp cho bươm bướm số hai.
Số hai sợ ngây người, cô chưa từng có nhìn qua vẻ mặt này, một mảnh kinh ngạc: trên tấm hình này là một cô gái đang ngủ say, ngũ quan tinh xảo trắng nõn, lông mi dày dài cong giống như búp bê...
"Đây là thời điểm tôidungf thuốc đem cô ấy hôn mê sau đó chụp được duy nhất bức ảnh này, năm tuổi cô ấy đã đi vào bên cạnh tôi, mưôiif tám tuổi đi ra ngoài truy tìm người tàng hình, năm nay cô ấy mười chín tuổi, nếu như cô ấy muốn ẩn dấu, chúng ta rất khó tìm cô ấy, cô ấy là cô gái thông minh nhất ở trong hồ điệp cốc, mặt nạ da người trên mặt các cô, đều là phát minh của cô ấy..." Tiếng nói của người mặt nạ càng ngày càng nhỏ, dường như đang lầu ba lầu bầu.
"Chủ nhân, xin hỏi giết chết người tàng hình cùng tra tìm bươm bướm số một, tôi có thể chấp hành nhiệm vụ nào trước?"
"Đồng thời tiến hành, bởi vì, tôi cũng muốn tái xuất giang hồ!"
"Chủ nhân và người tàng hình rốt cuộc trong đó có cừu hận gì?"Bươm bướm số hai biết rõ, chủ nhân ở chỗ này huấn luyện sát thủ máu lạnh, chính là đối phó người tàng hình. Chủ nhân đã ở chỗ này ẩn cư hơn mười năm.
"Số hai, cô hỏi hơi nhiều rồi! đi chấp hành nhiệm vụ đi!"
"Vâng, chủ nhân!"
← Ch. 03 | Ch. 05 → |