Truyện:Cấp Trên Là Chủ Nhân Của Tôi (Over The Knee) - Chương 140

Cấp Trên Là Chủ Nhân Của Tôi (Over The Knee)
Trọn bộ 151 chương
Chương 140
Phiên Ngoại 7
0.00
(0 votes)


Chương (1-151)

Trần Tư Nhung đương nhiên biết làm thê nào để đổ thêm dầu vào lửa.

Caesar hoàn toàn nhập vai trong khoảnh khắc này, nhưng anh muốn nhập vai làm chồng Trần Tư Nhung. Cô nói rằng chồng cô bị liệt dương.

Chồng cô không thể làm cô hài lòng, vì vậy cô cố ý ngoại tình.

"Thì ra là như vậy." Từng chữ Caesar nói rất chậm, "Vậy thì thật là... Thật đáng tiếc." Anh vừa nói, vừa đem hai tay Trần Tư Nhung cầm lấy ra phía sau.

Anh chỉ cầm lấy hai tay cô, †h-â-ռ 𝖙𝒽-ể Trần Tư Nhung nháy mắt lơ lửng về phía trước.

Sau đó, dưới thân bị dương v*t cứng nóng 𝐜ắ-ɱ ⓥà-𝐨. Trần Tư Nhung đã ướt đẫm nhưng Caesar bỗng nhiên tiến vào vẫn khiến cô thất thanh kêu lên. Caesar không ôm lấy cô, chỉ nắm chặt tay cô sau lưng.

Trần Tư Nhung như đứng ở vách núi, mạng sống treo trên sợi tóc.

Hạ thân lại bắt đầu tiếp nhận đâ·ⓜ 𝖛·à·o rú-🌴 𝓇-🅰️ gần như ngược đãi.

Anh không phải là chủ nhân của cô.

Anh là người cô có việc cầu xin.

Là Trần Tư Nhung tự mình muốn, là Trần Tư Nhung tự mình tới.

Caesar sẽ không bao giờ mềm lòng. †𝖍.â.ռ †♓.ể Trần Tư Nhung bị đâ_𝐦 tan.

Mái tóc đen biến thành vô số bàn tay không nắm được ngòi cứu mạng, bộ ռ●ℊ●ự●𝒸 m●ề●𝖒 ⓜ●ạ●❗ lắc lư trong cơn đ*â*𝐦 rút kịch liệt.

Thanh âm vỡ vụn thành làn điệu không rõ ừm a a, thậm chí không bằng tiếng nước chảy phía dưới thân cô.

Cái đuôi nhỏ quét qua chân cô và anh, bụng Trần Tư Nhung bắt đầu tích tụ ⓚ𝒽𝑜-á-𝐢 c-ả-𝖒 lần nữa.

"A... Xin ngài... Xin ngài... Chậm lại... A..."

Trần Tư Nhung theo bản năng muốn thoát khỏi xiềng xích của Caesar, lại bị Caesar kẹp cổ kéo tới trước người.

Tⓗâ●п 𝖙●𝒽●ể anh п.ó.n.𝐠 𝖇ỏп.𝐠 làm Trần Tư Nhung như thiêu đốt, Trần Tư Nhung trong tình dục mở hai mắt ra.

Trên màn hình, cô đứng trong lòng anh.

Cánh tay của anh ôm cô từ phía sau, rồi sau đó giữ chặt lấy cổ cô.

Cô muốn chạy trốn, dương v*t kia lại không có ý muốn đi ra ngoài. Anh chậm tốc độ lại, bắt đầu chậm rãi nghiền áp. Trần Tư Nhung không chịu nổi nữa.

Bụng dưới của cô khó có thể chịu đựng được thắt chặt, muốn kiềm chế cơn buồn tiểu. Nhưng ngay sau đó, bàn tay kia của Caesar di chuyển đến bụng cô.

Tất nhiên anh biết cô muốn làm gì, anh cho cô uống hai ly rượu.

Bàn tay dùng sức ấn vào bụng cô, Trần Tư Nhung nhịn không được muốn khom lưng xuống, lại bị gông cùm xiềng xích không thể động đậy.

✝️●♓●â●n ✝️𝖍●ể co rúm lại ⓡ●ⓤ●𝓃 𝐫ẩ●y lời nói vỡ vụv: " Không.... . Không thể."

"Không thể cái gì?" Giọng nói anh lại có thể bình tĩnh như vậy.

Nhưng động tác trên tay căn bản không ngừng.

Hai tay Trần Tư Nhung nắm lấy cánh tay anh, cũng không ngăn được sự đè ép của anh. Cô ⓚ·ẹ·ρ ⓒ·𝐡·ặ·ⓣ chân lại, chỉ khiến anh sảng khoái đến tê dại da đầu. Làm sao có thể buông tha cho cô.

Đó là những gì cô đã cầu xin. Nhưng Trần Tư Nhung thật sự nhịn không được, cô nức nở cầu xin:

"Không cần.... Đừng ở đây.... Ít nhất đi vệ sinh được không?"

Caesar vẫn còn nặng nề kìm lại, anh hỏi: "Trần tiểu thư, ít nhất cô nên nói cho tôi biết cô muốn làm gì?"

Anh thật tệ, Trần Tư Nhung xấu hổ đến mức phát điên.

Đây chính là phòng khách mà, còn có điện thoại di động đang quay video. Làm thế nào cô có thể đứng đây để tiểu. Trần Tư Nhung làm không được.

Trước mắt, chỉ có thể bị anh triệt để khống chế.

"Tôi muốn...... đi tiểu.." Trần Tư Nhung cầu xin: " Xin ngài, cầu xin ngài dẫn tôi đi toilet đi."

Caesar giống như kinh ngạc "A" lên một tiếng: " Trần tiểu thư, cô nói sớm cho tôi biết, tôi làm sao có thể làm khó cô."

Caesar nói xong liền buông lỏng hai tay giam cầm Trần Tư Nhung. Trần Tư Nhung đang muốn chạy về phía toilet lại ở hai giây sau cô lơ lửng trên không trung.

Điện thoại di động đối diện với âm đ*o bị căng lên thật lớn không hề được che giấu. dương v*t 𝖗·ú·† 𝐫·𝐚 rồi ↪️ắ●𝐦 𝐯●à●𝑜 một giây sau, Caesar bế Trần Tư Nhung lên.

Tư thế xi tiểu của em bé.

Hai tay Caesar xuyên qua đầu gối Trần Tư Nhung ôm cô lên trước người, khiến hai chân cô xếp t𝒽·à𝖓·𝒽 h·ìn·𝖍 chữ M thật lớn.

Trần Tư Nhung hoàn toàn mất đi khả năng khống chế ✝️●𝐡â●𝐧 ✝️𝐡●ể mình, chỉ có thể nhìn Caesar từ phía sau bắt đầu kịch liệt đâ.𝖒rút vào cô.

Ngón chân luống cuống trong không trung, nhìn mình trong màn hình hai chân rộng mở. Cô cách điện thoại quá gần, có lẽ do anh cố ý.

Trên màn hình lớn, chỉ có hạ thân của Trần Tư Nhung.

âm đ*o tươi đẹp, ướt sũng, mở rộng đang ăn nuốt Caesar một lần lại một lần. Thân gậy đi ra, cũng mang theo chất lỏng sền sệt màu trắng.

Theo đùi Trần Tư Nhung, không ngừng nhỏ xuống thảm.

Trần Tư Nhung bị 𝐜ắ●Ⓜ️ ✔️à●⭕ căn bản không còn ý thức giãy dụa nữa, 𝖐ⓗ⭕·á·𝖎 𝐜·ả·𝖒 kịch liệt giống như thủy triều điên cuồng bao phủ cô hoàn toàn.

Tầm mắt dần dần mơ hồ, sau đó trước mắt biến thành một mảnh trắng tinh khiết.

Màn hình phóng to tất cả cảnh tượng này vô cùng sắc nét.

Caesar nhìn vào màn hình, da đầu tê dại đến mức không thể cưỡng lại. Anh ôm chặt Trần Tư Nhung, dương v*t chạm vào nơi sâu nhất.

Trần Tư Nhung của anh ở trong cao trào kịch liệt không tự chủ được, giống như anh bắn ra ✝️ïⓝ*♓ 𝒹*ị*𝒸*𝒽 liên tục, không thể ngừng. Anh không có biện pháp rời khỏi Trần Tư Nhung, anh nghĩ.

Chương (1-151)