Xử trí như thế nào?
← Ch.021 | Ch.023 → |
Edit: Phạm Mai
Suy nghĩ tới điều này làm cho Thủy Yên không hiểu sao phát lạnh, nghĩ nghĩ nàng lại lắc đầu, "Công chúa, dân nữ tuy rằng thống khổ, nhưng cũng không dám oán hận mẫu thân, vì cứu đệ đệ, ta cũng sẽ tự nguyện."
Thần Tịch mỉm cười, "Tự nguyện? Ngươi như thế nhưng lại là một tỷ tỷ có tình nghĩa, bất quá, vì sao lại hồ đồ làm ra chuyện này đây?"
Thủy Yên vừa nghe lại là dập đầu tạ tội, "Công chúa tha mạng, dân nữ từ nhỏ không có được đọc sách, kiến thức nông cạn, tuy rằng đầu óc không phải rất ngu ngốc, nhưng là rất nhiều quy củ cũng không rõ ràng, lần này cũng là nhất thời bối rối...... Cầu công chúa cứu dân nữ, dân nữ nếu trở lại Vạn Hoa Lâu nhất định sẽ bị mẹ nơi đó buộc xoá sạch đứa nhỏ."
Thủy Yên nước mắt rơi liên tục, bất quá nàng trước kia dù sao vẫn là con hát, dù có khóc như thế nào thì cũng khó thay đổi hoàn cảnh, chỉ là làm cho mình càng thêm vẻ đáng thương mà thôi.
"Đứng lên và ngồi đi, ta sẽ không thương tổn người vô tội." Thần Tịch thản nhiên nói một câu.
Thủy Yên như được đại xá, tâm trạng nơm nớp lo sợ trở lại ghế ngồi, lấy ra khăn lụa lau khô nước mắt, nghe lời ngồi yên lặng ở một bên.
Ngẫu nhiên nhìn lén Xích Dương công chúa liếc mắt một cái, lại phát hiện nàng chính là ngồi ở nơi đó trầm tư chậm rãi phẩm trà, không biết trong lòng nàng đang nghĩ cái gì, vẻ mặt say mê, lại quá mức mê ly, làm cho người ta nhìn không ra nàng đang giận hay vui.
"Công chúa, công chúa, Bắc Đường tiểu thư đến đây." Hộ vệ cau mày vẻ mặt đau khổ tiến vào truyền tin, tựa hồ đối với vị Bắc Đường tiểu thư cực đau đầu.
Thần Tịch nhìn hộ vệ liếc mắt một cái không khỏi nghi hoặc, "Bắc Đường tiểu thư là người nào?"
Hộ vệ ngẩn ra: "Hồi công chúa, chính là thân muội muội của Tam công tử a."
Đúng rồi, Nhâm Di từng nói qua, Bắc Đường Quân Liên là nhân sĩ Hạ quốc, nhà của hắn ngay tại kinh thành Hạ quốc, sở dĩ trở thành phu thị của Xích Dương công chúa đó là bởi vì có một lần đi dạo phố gặp Xích Dương công chúa, sau đó không biết như thế nào trêu chọc Xích Dương công chúa liền bị Hoàng đế Hạ quốc đưa cho nàng làm phu thị.
"Nếu đến đây thì cho nàng vào đi." Thần Tịch bỗng nhiên cảm giác mọi chuyện hôm nay giải quyết sẽ không thực nhẹ nhàng.
Sau một lát, một bóng dáng mặc xiêm y màu vàng tiến vào, người còn chưa yên vị đã lớn tiếng kêu lên, "Cung Thần Tịch."
Vọt vào là tiểu cô nương mười lăm mười sáu tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn, tướng mạo lung linh, một đôi mắt thật to lại xếch lên, khóe miệng cũng đang mang theo ý cười, bất quá, kia ý cười cũng là làm cho người ta có cảm giác không muốn nhìn.
Thần Tịch vừa thấy cô gái bộ dáng mạnh mẽ trước mắt liền đau đầu, liền chỉ cần nhìn đôi mắt xếch kia liền cảm thấy nàng không phải là người thiện lương gì nha.
Gia Cát Tĩnh Trạch ho nhẹ hai tiếng, "Bắc Đường tiểu thư, thời điểm đối mặt công chúa mời ngươi chú ý thân phận một chút, tuy rằng ngươi là thân thích của công chúa, nhưng là, tôn ti vẫn phải chú ý."
Thân thích?
Thân tích cái con ngựa. Thần Tịch bĩu môi, Gia Cát Tĩnh Trạch là muốn nhắc nhở nàng đối Bắc Đường tiểu thư khoan dung một chút đi.
Đến nay nàng còn đang suy nghĩ ngày ấy nàng đến tột cùng như thế nào trúng độc, những chuyện đã xảy ra, cũng có thể là do Bắc Đường Quân Liên gây lên, nhưng là độc thì sao?
Rốt cuộc ai hạ?
"Hừ, ai cùng nàng là thân thích, là nàng không biết xấu hổ đoạt Nhị ca ta."
Đoạt?
Thần Tịch khóe môi nhẹ cong lên, "Bắc Đường tiểu thư lời này thật là có chứng cớ sao, ta như thế nào đoạt Nhị ca ngươi, là hạ lệnh cho người dùng dây thừng trói hắn hay là điểm huyệt, hay là lấy đao đè lên cổ hắn?"
Bắc Đường Mạn Lăng trừng mắt to, "Ngươi, ngươi chính là cướp đoạt, ngươi ỷ thế hiếp người, nếu không phải bởi vì ngươi là công chúa, Nhị ca làm sao có thể bị Hoàng Thượng đưa cho ngươi."
Thần Tịch hai tay bắt chéo vào nhau nhìn nàng, trong lòng thở dài, đã nói nam nhân giống nhau thật nhiều phiền toái."Như vậy, ta đem Nhị ca ngươi thả đi thế nào?"
Cái gì?
Bắc Đường Mạn Lăng ngây ngốc, nửa ngày không có hoàn hồn, thả?
Xích Dương công chúa nguyện ý buông tha Nhị ca? "Hừ, ngươi nhất định là nói dối, nói cho ngươi, thiếu gạt ta, ta hôm nay đến chính là nói với ngươi một chuyện."
"Cái gì?"
"Ta muốn mang đi Thủy Yên."
Thần Tịch kinh ngạc nhìn nàng, mang đi Thủy Yên? Lại nghe nàng tiếp tục nói: "Thủy Yên có cốt nhục Nhị ca ta, Bắc Đường gia chúng ta tự nhiên muốn lưu lại, có chút bất kính trong lời nói nhưng, công chúa ngươi chừng nào thì mới có thể cho Nhị ca ta sinh đứa nhỏ thật sự là khó có thể đoán trước, vạn nhất nếu...... Cho nên, dù thế nào cũng phải trước cho Nhị ca ta lưu cái đứa nhỏ."
"Bắc Đường tiểu thư, lời của ngươi hơi quá đáng. !" Gia Cát Tĩnh Trạch trong mắt lóe lên thần sắc giận dữ, ngôn ngữ như thế chính là muốn chọc giận Xích Dương công chúa, công chúa nếu tức giận, Bắc Đường gia có thể tốt đẹp sao?
Nam nhân phong lưu bên ngoài kia thực bình thường, nhưng thân là phu thị công chúa thì không cho phép như thế, quan trọng nhất còn là phu thị của công chúa tôn quý nhất của nữ tôn quốc, tuyệt không cho phép làm ra chuyện này.
Đối với công chúa mà nói, phu thị ngoại tình giống như nữ nử của Hạ quốc ngoại tình, tuyệt đối là không thể tha.
Bắc Đường Mạn Lăng căn bản là không hiểu trong đó quan hệ lợi hại, nàng sinh ở Hạ quốc, chỉ rõ ràng Hạ quốc nam tôn nữ ti, cũng không hiểu biết pháp luật nữ tôn quốc.
Mà hắn là công tử gia đình quyền quý ở Nhai nữ quốc, Gia Cát gia tộc ở Nhai Nữ quốc căn cơ cũng thực ổn, thế lực không thể không nói tới, nhưng hắn còn không phải bởi vì lời nói của Nữ Hoàng mà trở thành phu thị của công chúa hay sao.
Thần Tịch nhìn Gia Cát Tĩnh Trạch liếc mắt một cái, mỉm cười, cười đến thực ôn nhu, "Tĩnh Trạch chính là tâm địa thiện lương, mặc kệ khi nào thì đều đã vì đối phương lo lắng một hai, đáng tiếc, Bắc Đường tiểu thư lại không hiểu rõ cho tâm tư của ngươi nha."
Gia Cát Tĩnh Trạch gục đầu xuống, có chút xấu hổ, "Công chúa thứ tội, Tĩnh Trạch chính là nghĩ nhắc nhở Bắc Đường tiểu thư chú ý thái độ nói chuyện."
Bắc Đường Mạn Lăng hừ lạnh một tiếng, tức giận bất bình, "Cái gì thái độ? Ta từ trước chỉ tôn kính người đáng giá ta tôn trọng, nàng làm ra sự tình thế này thì sao đáng giá có được sự tôn trọng của ta?"
"Nga? Ta trí nhớ giống như không tốt lắm, không biết Bắc Đường tiểu thư trong trí nhớ ta này Nhai Nữ quốc Xích Dương công chúa từng làm chuyện tình gì mà không có được sự tôn trọng của ngươi?"
"Hừ, người khác sợ ngươi ta cũng không sợ. Ngươi chỉ cần gặp nam nhân đẹp mắt đã nghĩ đến đưa đến bên cạnh mình để tiêu khiển, ngươi tham lam nam sắc, còn mãnh liệt vô lý, tâm địa ác độc."
Thần Tịch thở dài, nhìn Bắc Đường Mạn Lăng phẫn nộ sâu kín hỏi: "Có phải hay không một người mang danh bơi dương hoa?"
"Vốn liền --" Bắc Đường Mạn Lăng tiếp xúc đến Gia Cát Tĩnh Trạch ánh mắt lãnh liệt trong lòng đột nhiên nhảy dựng, có chút khiếp đảm, "Dù sao ngươi chính là tham hảo nam sắc, nếu ngươi tình ta nguyện tự nhiên mặc kệ, nhưng là ngươi đoạt Nhị ca ta. Ta liền chán ghét ngươi."
Chán ghét nàng?
Thần Tịch nhẹ nhàng lắc đầu, ai chán ghét nàng lại có cái gì quan hệ, không có ảnh hưởng tới nàng, để ý làm cái gì?
Đầu ngón tay nhẹ trạm đầu, xuyên qua sợi tóc, nàng cảm giác được mềm mại, đối với Bắc Đường Mạn Lăng, nàng thật sự không cần phải để ý, Bắc Đường Quân Liên đối Xích Dương công chúa vô tình, của hắn thân nhân nàng cần gì phải để ý đâu?
Trầm tĩnh một hồi lâu, không khí có vẻ có chút áp lực, Thủy Yên lại có chút phát run, trên thực tế nàng cũng không muốn đi Bắc Đường gia, đại gia tộc tình người ấm lạnh nàng cũng không phải không có gặp qua, chỉ sợ bọn họ chính là đến muốn chút giận với Xích Dương công chúa, cũng không phải thật sự nhìn trúng đứa nhỏ trong bụng nàng, Bắc Đường gia tộc ở Hạ quốc cũng không phải là gia đình bình thường, nếu không phải Bắc Đường Quân Liên gặp Xích Dương công chúa, chỉ sợ nàng không có khả năng được đến một ánh mắt để ý của người trong gia tộc Bắc Đường.
Thật lâu sau, Thần Tịch nhìn về phía Thủy Yên thản nhiên hỏi: "Thủy Yên cô nương, ngươi nói cho ta biết là ai xui khiến ngươi tới công chúa phủ tìm ta, ta coi như không biết những sự việc đã xảy ra? Về phần ngươi cùng Bắc Đường Quân Liên trong lúc đó muốn thế nào kia cũng là chuyện của ngươi. Ta không nhúng tay."
Thủy Yên kinh ngạc nhìn nàng, có chút buồn bã, "Công chúa --"
"Nếu không muốn thẳng thắn thành khẩn, như vậy cứ dựa theo pháp luật Nhai Nữ quốc ta, nam hưu, nữ giết đi."
Thủy Yên sắc mặt bỗng dưng trắng bệch, một lần nữa quỳ xuống, "Công chúa thứ tội, là nha hoàn Đại tiểu thư Ngô gia nói ta làm, nàng còn nói ta chỉ có một con đường này để đi."
Ngô gia Đại tiểu thư lại là vị nào?
Thần Tịch vỗ vỗ đầu có chút bất đắc dĩ, nhìn bên người hai nam nhân liếc mắt một cái, bỗng nhiên nói: "Người tới, nâng tới hai cái ghế cho hai vị công tử ngồi."
← Ch. 021 | Ch. 023 → |