Thật sự muốn chết
← Ch.239 | Ch.241 → |
Một đêm không nói chuyện!
Sáng sớm hôm sau, một chiếc Mercedes mang biển số thành phố Ngô đã đậu trước cổng biệt thự.
Kim Tái An và tài xế bước ra khỏi xe, vẻ mặt dữ tợn.
"Đây là thiên cũng Vân Đỉnh, biệt thự xa hoa bậc nhất Giang Châu đây sao, nhìn qua thực sự rất đẹp".
Kim Tái An chắp tay sau lưng, hứng thú nhìn biệt thự †rước mặt: "Tên khốn nạn Giang Vũ đó thật biết hưởng thụ, nhưng hắn không xứng ở trong một căn nhà tốt như vậy".
"Nghe nói cô Kỷ đã giao thiên cung Vân Đỉnh cho Giang Vũ, điều này chứng tỏ Kỷ tiểu thư rất coi trọng Giang Vũ".
Tài xế lo lắng nhắc nhở: "Chúng ta có nên suy nghĩ lại không? Nếu Kỷ Tuyết Tình nhớ tới tình cũ và báo thù cho Giang Vũ thì cậu và nhà họ Kim sẽ gặp rắc rối lớn!"
"Yên tâm, tôi đã nghĩ ra biện pháp đối phó, chỉ cần tôi..."
"Không được đậu xe trước cửa!"
Kim Tái An còn chưa kịp nói xong thì Hoàng Long đã đi ra ngoài sân, cảnh cáo: "Đây là tư gia, không chào đón những người không mời mà đến".
"Tôi tới đây tìm Giang Vũ, bảo hắn ra đây gặp tôi".
Kim Tái An đứng chắp tay sau lưng, nghênh ngang đáp.
"Xin lỗi, cậu chủ nhà tôi bây giờ không tiếp khách, mời trở về!", Hoàng Long lễ phép đáp lại.
"Hừ! Chó gác cửa không xứng nói chuyện với tôi".
Kim Tái An hừ lạnh, kiêu ngạo nói: "Nếu Giang Vũ không chịu ra ngoài gặp tôi thì tôi sẽ tự mình đi vào tìm hắn"."Các người đừng hòng làm càn ở đây!"
Dù sao Hoàng Long cũng là bá chủ thế giới ngầm của Giang Châu, khi Kim Tái An mảng anh ta là chó gác cổng, ông ta liền tức giận nói: "Các người tốt nhất là nên lập tức rời đi, đừng tự đâm đầu vào chỗ chết".
"Sao ông nói chuyện với cậu chủ của tôi như vậy, ông mới là tự mình tìm chết".
Tài xế của Kim Tái An tức giận quát lên, lạnh lùng nhìn Hoàng Long: "Chó ngoan không cản đường, tốt nhất ông nên rời khỏi đây ngay, nếu không tôi sẽ giết ông!"
"Đúng là đám người đến gây sự".
Hoàng Long lập tức thay đổi tư thế, lạnh lùng nói: "Tôi đã nói rồi, cậu chủ nhà tôi hôm nay không tiếp khách. Nếu như các người không chịu đi thì đừng trách tôi không khách khí".
"Châu chấu đá xe, không biết lượng sức! Hôm nay tôi sẽ cho các người biết thế nào là thực lực của nội kình đại sư!"
Nhìn thấy Hoàng Long chuẩn bị ra tay, tài xế nhếch môi khinh thường, bước đến trước mặt Hoàng Long rồi đá thật mạnh vào ngực Hoàng Long.
"Nhanh quá!" Hoàng Long còn chưa kịp phản ứng thì thân thể đã bị đá văng ra ngoài, sau khi đánh vỡ cửa sân thì nặng nề ngã xuống trong sân.
"Chỉ là một võ giả nội kình mà cũng dám ngăn cản chúng tôi, đúng là tự chuốc lấy khổi. Tài xế khinh thường liếc nhìn Hoàng Long rồi đá tung cánh cửa còn lại, cung kính ra hiệu cho Kim Tái An đi vào: "Cậu chủ, mời!"
"Khốn kiếp, các người đám đột nhập trái phép vào. nhà người khác!"
Lúc này, Hoàng Long phun ra một ngụm máu, nghiến răng nghiến lợi đứng dậy: "Chỉ cần tôi còn sống thì sẽ không để các người quấy rầy cậu chủ".
"Ha ha! Không ngờ Giang Vũ lại có một con chó †rung thành như vậy ở bên cạnh".
Kim Tái An cười, giễu cợt nói: "Kim Dũng, chơi với ông ta chút đi, để xem ông ta trung thành đến mức nào".
"Tuân lệnh!"
Người lái xe tên Kim Dũng khát máu li3m môi rồi sải bước về phía Hoàng Long.
"Tôi liều mạng với cậu!"
Đối mặt với kẻ thù của cậu chủ, Hoàng Long tuy chỉ có thực lực nội kình đại sư vẫn không hề bỏ cuộc mà chủ động vũng quyền lao về phía Kim Dũng.
"Thật sự muốn chết!"
Kim Dũng cười lạnh, giơ tay lên nắm lấy cánh tay của Hoàng Long, bẻ gãy nó một cách thô bạo.
"Răng rắc!"
Cùng với tiếng xương gấy, cánh tay phải của Hoàng Long đã bị bẻ gấy.
"Hít"
Cánh tay đã bị gấy, Hoàng Long đau đớn th ở dốc nhưng vẫn cố kìm nén thanh âm, ông ta không muốn tiếng kêu của mình ảnh hưởng đến việc tu luyện của Giang Vũ.
← Ch. 239 | Ch. 241 → |