← Ch.2996 | Ch.2998 → |
Chương 3013
Nếu để cho người khác phát hiện hiện tại anh cùng ra ngoài khách sạn với Lâm Bối, chỉ sợ sẽ khiến vài người hoài nghi, hiện tại lúc này anh và Lâm Bối cùng đi ra ngược lại là không có vấn đề gì lớn, chỉ sợ có vài người có ý sẽ điều tra anh đến khách sạn lúc nào, điều tra tiểu vương tử đến khách sạn lúc nào.
Nếu người điều tra quá lợi hại, Đường Lăng cũng không dám cam đoan có thể bị người khác phát hiện ra cái gì hay không, cho nên, vẫn nên chú ý cẩn thận một chút.
Đường Lăng biết, anh muốn cưới Lâm Bối, còn có rất nhiều chuyện cần giải quyết.
"Tôi biết." Lâm Bối không nghĩ tới Đường Lăng sẽ nói như vậy, quả thực cô không nghĩ đến Đường Lăng sẽ sắp xếp chu toàn như thế.
Trước kia cô vẫn luôn mắng Đường Lăng hèn hạ âm hiểm ở trong lòng, bây giờ lại phát hiện kỳ thật Đường Lăng làm việc rất đáng tin cậy.
Cũng đúng, Đường Lăng là người xuất sắc nhất đời này ở trong tám gia tộc lớn!!
Đường Lăng ăn hết mấy cái bánh bao Lâm Bối chưa ăn, sau đó thay quần áo, đợi điện thoại của Mạnh Lâm bên kia, Mạnh Lâm đã hẹn Karoo, anh liền đi ra ngoài.
Lâm Bối là người thông minh, biết anh đang chờ điện thoại, cô cũng biết anh đang chờ tin tức bên kia của Karoo, lý trí nói cho cô không cần hỏi nhiều, những cái kia đều là chuyện cô không thể quan tâm, chuyện cô không thể quan tâm!
Nhưng cuối cùng cô vẫn không có nhịn được, không nhịn được nhỏ giọng hỏi: "Anh thật sự muốn đi gặp Karoo?"
Lúc Lâm Bối hỏi ra lời này, trong lòng có chút ảo não, có chút hối hận, vừa nãy cũng đã nói chuyện này, liền khiến cho Đường Lăng cho là cô đang quan tâm anh, tại sao cô không nhớ lâu chứ, còn muốn hỏi.
Biết rất rõ ràng giữa cô và Đường Lăng tuyệt đối không có khả năng có cái gì, vì sao cô còn không lý trí hỏi nhiều, quan tâm nhiều như thế?
Ngược lại Đường Lăng không có bất kỳ khác lạ gì, chỉ chuyển mắt nhìn về phía cô, chậm rãi nhẹ gật đầu: "Ừ."
Lâm Bối cũng ngước mắt nhìn về phía anh, trong lòng đặc biệt xoắn xuýt?
Không thể không đi sao? Câu nói này đi một vòng ở trong miệng Lâm Bối, lại bị cô cố gắng nuốt xuống, Lâm Bối biết rõ, lời như vậy cô tuyệt đối không thể nói.
Có mấy lời Lâm Bối rất rõ ràng là không thể nói ra, cô biết hiện tại điều cô phải làm nhất chính là giữ yên lặng, nhưng trong lòng thì không nhịn được bực bội.
"Tôi biết đại vương tử chiêu đãi tôi liền biểu lộ thái độ của hoàng thất là muốn đứng ở phía chúng tôi, nhưng chuyện này không dễ dàng giải thích như vậy, coi như hoàng thất thật sự quyết định đứng ở phía chúng tôi bên này, sau đó thì sao?" Đối với sự trầm mặc của cô, Đường Lăng chỉ cười cười, hơn nữa còn vô cùng kiên nhẫn giải thích với cô.
"Hoàng thất áp chế không nổi người của Quỷ Vực Chi Thành, tương phản hoàng thất càng áp chế, càng đứng ở phía chúng tôi, chỉ sợ ngược lại sẽ càng k1ch thích mâu thuẫn tăng lên, khiến Quỷ Vực Chi Thành công kích càng kịch liệt." Đường Lăng biết những lời này tuyệt đối không phải cường điệu, nhìn những cử động trước đó của Quỷ Vực Chi Thành, Đường Lăng không chút nghi ngờ điểm này.
"Sau đó song phương liền triệt để đối lập, bắt đầu không ngừng công kích, không ngừng chiến tranh? Người của chúng tôi bên này đều là vì cầu tài, không phải là nộp mạng." Lúc Đường Lăng nói lời này trên mặt nhiều hơn mấy phần nghiêm túc, Đường Lăng không hi vọng bất luận kẻ nào bởi vì chuyện này mà mất mạng.
"Tôi không thích chiến tranh, tôi càng không muốn tạo thành bất kì thương vong gì, tôi muốn cắt đứt tất cả thương vong không cần thiết, cho nên, tôi phải đi gặp Karoo." Đường Lăng giải thích rất chân thành, cũng rất kỹ càng, đối với Mạnh Lâm, Đường Lăng cũng không thể nói nhiều như vậy.
Kể cả Mạnh Lâm, dù giờ phút này Nguyễn Hạo thần ở chỗ này, Đường Lăng có lẽ cũng sẽ không giải thích nhiều như vậy.
← Ch. 2996 | Ch. 2998 → |