← Ch.1851 | Ch.1853 → |
Chương 1853
Người đàn ông cô ta yêu tha thiết lại đang yêu người mà cô căm hận nhất!!
Bàn tay Bạch Doanh vô thức siết lại, siết rất chặt, móng tay nhọn đâm mạnh vào da thịt, nhưng cô ta lại không hề cảm thấy một chút đau đớn nào.
Bởi vì khi ấy trong lòng cô ta chỉ có hận, cô ta hận không thể lột da xẻ thịt người đàn bà Tô Khiết kia ra làm trăm mảnh.
Vì nỗi hận khắc cốt ghi tâm ấy mà khuôn mặt Bạch Doanh khi đó trở nên nhăn nhó, trông có chút đáng sợ.
Trịnh Hùng từ cổ cô ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một gương mặt nhăn nhó đáng sợ, nhưng Trịnh Hùng lại không hề bị dọa, ngược lại hắn còn khá hào hứng: "Tôi thích rất cô như thế này, rất chân thật, vô cùng thú vị."
Thực ra Trịnh Hùng trước này không bao giờ từ chối người phụ nữ nào, những kiểu phụ nữ dịu dàng yếu đuối này thực sự không có gì thú vị, hắn thích sự thù hận và cay độc của Bạch Doanh.
Vậy nên Bạch Doanh có thể ở bên hắn nhiều năm như vậy cũng không phải vì Bạch Doanh thông minh.
"Phải rồi, tôi có chuẩn bị cho cô vài thứ mới này, vừa đúng lúc có thể thử xem." Trịnh Hùng nhìn cô, khuôn mặt hung dữ nở nụ cười, đôi mắt híp lại gần như không còn nhìn thấy gì.
Hắn như vậy trông lại càng khó coi hơn nữa, cộng thêm nụ cười vừa ghê vừa ác, khiến Bạch Doanh trước giờ luôn to gan, bất chấp cũng không khỏi run rẩy.
Đương nhiên cô biết thứ mà Trịnh Hùng nhắc đến là gì, cô ở bên hắn bao lâu, cô chính là người hiểu rõ sở thích của hắn nhất, tên đàn ông này trước giờ chưa từng dịu dàng với phụ nữ, mà còn cực kì tàn nhẫn.
Tuổi càng cao, cách thức hắn dùng để giày vò người khác càng tàn nhẫn hơn, chính Bạch Doanh cũng thấy sợ hãi với sự hành hạ tàn nhẫn của hắn.
Sau mỗi lần như vậy, cô đều có cảm giác như vừa lột một lớp da, mấy ngày cũng không dịu xuống được, mỗi lần cô đều cảm giác như đã mất cả nửa tính mạng.
Nhưng cô có sợ hãi đến mấy cũng không thể từ chối, không dám từ chối.
Không chỉ vì cô muốn lợi dụng tên này, mà còn vì tên đàn ông không cho phép bất cứ lời từ chối nào, nếu từ chối hắn, hắn chắc chắn sẽ có càng nhiều cách để cô sống không bằng chết.
Trong lòng Bạch Doanh càng thêm hận, vì báo thù mà cô đã nhẫn nhịn nhiều như vậy, khi đến lúc cô chắc chắn sẽ khiến Tô Khiết nếm thử những đau khổ mà cô đã phải chịu bao năm qua.
Trịnh Hùng kéo cô vào trong một căn phòng ở phía trong, đây là một căn phòng được thiết kế đặc biệt, bên trong có rất nhiều thứ mà người ngoài không thể tưởng tượng nổi.
Lúc ấy thân thể Bạch Doanh đông cứng lại, trong lòng vô cùng sợ hãi, rất muốn kháng cự, nhưng càng kháng cự thì cơ thể cô lại càng cứng đơ.
Trịnh Hùng lúc đó đang ôm lấy cô, đương nhiên hắn sẽ cảm nhận được cô đang cứng đờ, nhưng Trịnh Hùng không hề bất mãn chút nào, ngược lại nụ cười lại càng đắc ý.
Hắn rất thích cảm giác này, thích dáng vẻ của cô khi rõ ràng đang sợ muốn chết nhưng không dám từ chối.
Bạch Doanh nhìn thấy nụ cười đắc ý trên mặt Trịnh Hùng, đôi mắt căm phẫn đỏ hoe, tại sao? Tại sao lại như thế?
Tại sao phải đối xử với cô ta như vậy?
← Ch. 1851 | Ch. 1853 → |