← Ch.24 | Ch.26 → |
"Cháu cần phải biết rõ chuyện này, chúng ta không thể sử dụng ca khúc có lai lịch bất minh, đến lúc bị khởi kiện ra tòa thì đều là chuyện không tốt với tất cả mọi người." Long Thành không yên lòng nói. Ngôn Nại còn nhỏ tuổi, chuyến đi này có nhiều thứ cô không biết, chỉ khi trong tay có bản quyền của ca khúc, hắn mới yên tâm.
Ngôn Nại có nghĩ qua nếu cô có thể vào trong tiều thuyết này, như vậy người khác cũng có khả năng tiến vào đây, nhưng như vậy thì sao chứ? Có bản lĩnh thì hắn cứ đứng ra, thu thập chứng cứ đi kiện cô? Hơn nữa cô cũng chưa nói ca khúc này là do cô sáng tác, cô cũng không cần sợ hãi hay chột dạ.
"Không cần lo lắng, sẽ không xảy ra tranh chấp gì đâu." Đôi mắt to tròn, trắng đen rõ ràng của Ngôn Nại tràn đầy xác định và thản nhiên.
"Vậy cũng tốt, gọi bạn học của cháu không cùng chúng ta tham gia party được sao?" Long Thành gật đầu một cái, vì cẩn thận để đạt được mục đích, hắn phải về công ty nói chuyện với Ngôn tổng một chút, hắn luôn rất cẩn thận trong công việc, cho nên S. nirvanaqi từ khi ra mắt đến nay, không có một scandal không hay nào xuất hiện.
"Về sau có cơ hội chúng ta lại đi, hôm nay khuya lắm rồi, cháu muốn về nhà làm việc một chút, không làm xong bài tập, giáo viên sẽ không bỏ qua cho tôi." Ngôn Nại lần nữa uyển chuyển cự tuyệt, gọi bạn học đến rồi cùng với S. nirvanaqi đi party, thân phận kia của cô sẽ bị bại lộ. Lại nói trên tay cô bị muỗi đốt một nốt lớn cần phải về nhà làm tiêu sưng ngay, hôm nay cô mệt mỏi muốn chết, ngay thời điểm buổi biểu diễn ra được một nửa đã muốn ngủ. Sau vì cứu S. Nirvanaqi cô đã tiêu hao rất nhiều thể lực, cô tìm một cái cớ không có kẽ hở để mình có thể thoát thân, bài tập!
"........." Cô nương, ngươi lấy cớ có thể giả thêm một chút sao? Ngày mai chủ nhật được nghỉ học, có vô số lịch sử đen tối lấy lý do về nhà làm bài tập, hai chữ để hình dung, quá giả dối!
Ngôn Nại kiên trì, bọn họ cũng không miễn cưỡng cô, trên khuôn mặt của trợ lý Tiểu Mạch tràn đầy vẻ hâm mộ đối với Ngôn Nại, đưa Ngôn Nại ra khỏi trung tâm tập thể hình, lần này hắn tìm đến Ngôn Nại nhờ tới giúp một tay, thật sự là quá sáng suất rồi, nếu không phải chuyện lần này không nên để người khác biết, nhất định hắn sẽ nói cho toàn công ty biết.
Phương Đình Na đợi Ngôn Nại ở cửa trung tâm tập thể hình, tài xế nhà họ Phương tới đón các cô, Phương Đình Na nói với mấy người Đổng Song Song, nói Ngôn Nại ra ngoài muộn một chút, bảo các cô về trước, tài xế nhà cô ấy sẽ đến đón, lát nữa sẽ đưa Ngôn Nại về nhà sau. Mấy người Đổng Song Song nghe vậy cũng đi về nhà trước.
Đổng Song Song cảm thấy cô bạn ngồi cùng bàn quả thật rất lợi hại, rất xuất sắc, vẫn còn ở trước mặt Phác Kha tâng bốc cô mấy câu, cô cảm giác rất hạnh phúc. Cô đã bảo trong tay Ngôn Nại có nhiều vé xem biểu diễn mà, cô ấy giữ tuyệt chiêu bí mật thật tốt, bọn họ đưa cô ấy vé biểu diễn vì mời cậu ấy làm khách mời thần bí của S. Nirvana? Thì ra Ngôn Nại cũng giống như cô, đều là fan hâm mộ của ban nhạc S. nirvanaqi, Đổng Song Song rút cuộc đã biết mọi việc rồi.
Không lâu sau, Phương Đình Na chờ Ngôn Nại đến, cô đem Ngôn Nại về Hào Đình trước. Tại sao Ngôn Nại lại xuất hiện trên truyền thông, Phương Đình Na không hỏi cô ấy, đây đều liên quan đến việc kinh doanh giải trí của nhà cô ấy, nếu Ngôn Nại nói muốn cô giúp cô ấy một tay, chỉ cần Ngôn Nại mở miệng, cô dù có chết cũng không từ chối.
Ngôn Nại về đến nhà, Ngôn Diễn đang rất không để ý hình tượng nằm trên ghế salon xem ti vi, trong ngực ôm con chó nhỏ. Trong khoảng thời gian này, cô không phải cả ngày ở công ty, thì chính là đến trường học, chuẩn bị thức ăn cho nó, mỗi lần đều làm vào buổi sáng trước khi ra ngoài, một lần chuẩn bị là chuẩn bị luôn thức ăn cả ngày cho nó. Nó không chỉ lớn gấp đôi, bụng còn mập lên một vòng, không còn hình tượng nhỏ nhắn, tròn vo đáng yêu như ngày xưa nữa, bây giờ Ngôn Nại đã không ôm nổi nó. Không ngờ Ngôn Diện lại ôm nó, một người một chó rất thân thiết, hắn buổi tối ở nhà buồn tẻ, nó một chú chó cũng tịch mịch.
"Tiểu Nại, em có nghĩ muốn làm nghệ sĩ không? Anh giúp em, tuyệt đối sẽ để em đứng trên đỉnh vinh quang chói lọi! Ba không quản em, cho nên em nghĩ muốn cái gì thì làm cái đó!" Ngôn Diễn lười biếng nói, em gái hắn vừa xuất hiện trên truyền hình, toàn bộ tiểu minh tinh khác đều bị lu mờ, hắn nhìn nghệ sĩ rất chính xác, ánh mắtt rất sắc bén, nếu không, tùy tiện chơi đùa với các nghệ sĩ nổi tiếng cũng như chơi bạc cá độ lớn, rất nguy hiểm. Ngôn Nại có khí chất tự nhiên của nghệ sĩ, nếu để em gái trở thành nghệ sĩ, ba nhất định giận đến hộc máu. Nhớ năm đó khi hắn muốn làm đạo diễn, ba đã đánh đuổi hắn như thế nào?
Trở thành nghệ sĩ? Ngôn Nại chưa từng nghĩ đến, cô chỉ dùng thời gian suy nghĩ nửa phút để trả lời Ngôn Diễn, ca sĩ, ngày ngày phải ca hát nhảy múa; diễn viên, ngày ngày bị đạo diễn quát đến quát đi. Cô mới không cần Đ-Â-U! Dưới trướng công ty giải trí Ngôn thị có rất nhiều nghệ sĩ, cô cũng không cần ở công ty nhà mình cạnh tranh cùng với họ. Cô bây giờ, chỉ muốn trợ giúp ba Ngôn bồi dưỡng nghệ sĩ mà thôi.
"Không cần, không bị thương thì chính là chết, làm nghệ sĩ quá mệt mỏi, em không làm." Ngôn Nại nói hai chữ không, biểu đạt mãnh liệt cô không muốn.
"Người trẻ tuổi chịu chút khổ sở có là gì? Nếm mật nằm gai, mới có thể người trên vạn người (nguyên câu: 'nếm trải trong khổ đau, mới là Nhân Thượng Nhân' nàng xem ta edit câu này thế đã được chưa?), câu danh ngôn này em đã nghe chưa? Em làm nghệ sĩ sẽ không có người dám ức hiếp em, danh tiếng càng lớn thì công ty càng có lợi." Ngôn Diễn không tức giận, tiếp tục khuyên giải Ngôn Nại, hắn muốn thuyết phục cô.
"Hừ, chỉ cần anh làm việc tốt, đối với công ty đã có lợi rồi." Ngôn Nại nói xong xoay người đi vào phòng, đem Ngôn Diễn ném ra sau ót, tối nay cô cần cẩn thận suy nghĩ về chuyện ba Bang nuôi nghệ sĩ của công ty, có máy giám sát thì không dùng, có phải đặc biệt ngu không? Đặc biệt là cô xuất hiện trong bộ tiểu thuyết này, là một vai phụ của vai phụ, kết quả sau này chính là một vật hi sinh thê thảm, không có hào quang của nữ chủ, cô lợi dụng những gì mình biết trước, giữ vững Ngôn thị, giữ vững nhà họ Ngôn, cô chỉ thay đổi Ngôn Nại ở trong tiểu thuyết, cô không hại người khác, việc này không có ảnh hưởng!
"Hừ, chỉ cần anh làm việc tốt, đối với công ty đã có lợi rồi." Ngôn Nại nói xong xoay người đi vào phòng, đem Ngôn Diễn ném ra sau ót, tối nay cô cần cẩn thận suy nghĩ về chuyện ba Bang nuôi nghệ sĩ của công ty, có máy giám sát thì không dùng, có phải đặc biệt ngu không? Đặc biệt là cô xuất hiện trong bộ tiểu thuyết này, là một vai phụ của vai phụ, kết quả sau này chính là một vật hi sinh thê thảm, không có hào quang của nữ chủ, cô lợi dụng những gì mình biết trước, giữ vững Ngôn thị, giữ vững nhà họ Ngôn, cô chỉ thay đổi Ngôn Nại ở trong tiểu thuyết, cô không hại người khác, việc này không có ảnh hưởng!
Ngày thứ hai, sáng sớm Ngôn Nại chạy bộ rồi về nhà dọn dẹp, mở sách số học ra, phía trên tất cả là những chú giải của Clarence cho cô, suy nghĩ thông suốt mọi chuyện rồi, nhìn chữ viết tinh tế trong sách, tâm trạng của cô trở nên rất tốt.
Buổi sáng, Ngôn Nại nhận được điện thoại của ba Ngôn, về chuyện ngày hôm qua cô biểu diễn bài hát đó. Ba Ngôn muốn Ngôn Nại cho hắn một câu trả lời chắc chắn, Ngôn Nại đem những lời hôm qua nói với Long Thành nói lại một lần nữa, hơn nữa nói cho ba Ngôn cô còn một vài ca khúc nữa, đều là ca khúc nghe rất hay, những bài này có thể để các nghệ sĩ trong công ty thể hiện, chỉ là nghệ sĩ nào được hát, phải có sự đồng ý của cô, cô cũng không muốn đưa những bài hát này cho người của Dung Quý Hàn, khiến cho người của hắn nổi tiếng, trong Ngôn thị có quá nhiều người của Dung Quý Hàn rồi, cô muốn giải quyết.
Ba Ngôn đối với vị nhạc sĩ Tiền Sinh kia trong lời của Ngôn Nại rất có hứng thú, ông muốn Ngôn Nại đem người này đầu quân cho Ngôn thị, ông sẽ đối xử với người kia thật tốt. Có thể đem ca khúc cho Ngôn Nại, nhất định có quan hệ rất tốt với cô, ba Ngôn rất chắc chắn, trong điện thoại hắn vẫn thuyết phục Ngôn Nại và người nhạc sĩ Tiền Sinh kia, không ngừng khen Tiền Sinh có tài, hắn chân thành muốn gặp vị kia một lần, rất có thành ý mời hắn đến Ngôn thị. Có thể để cho nghệ sĩ trở lên nổi tiếng là rất khó, công ty cần rất nhiều người có tài năng, một tác phẩm tốt có thể tiết kiệm cho công ty rất nhiều thời gian và tiền bạc đầu tư cho nghệ sĩ.
Ngôn Nại bi thương rồi, đối với việc này ba Ngôn rất cương quyết làm cho cô rất khổ sở, người mau cúp điện thoại đi, mẹ Ngôn gọi người ăn cơm trưa rồi.
Ngôn Nại bảo đảm tất cả các tác phẩm tốt của Tiền Sinh đều sẽ cho công ty dùng, đồng ý lấy thêm một ca khúc cho S. Nirvanaqi, album Pretty Boy mới của bọn họ còn thiếu một bài, Ngôn Nại sẽ tìm ca khúc mới bổ sung. Thật tốt khi cô biết đàn tranh, piano, nên viết các ca khúc nhạc bình thường không khó lắm, nếu không biết đàn, lời hát cũng không viết được chắc khi hát tối qua sẽ run cầm cập như mèo con.
Cô nhớ lại khi mấy người S. Nirvanaqi biểu diễn ca khúc Petty Boy, phiên bản nhóm nhạc nam nên biểu diễn thế nào đây? Tự tin sao? Nếu biểu diễn theo hướng ngại ngùng, đáng yêu, vậy mấy cô gái hủ nữ trong nước sẽ tăng cao mấy! Cô phải tìm một ca khúc nào để phù hợp với album mới
← Ch. 24 | Ch. 26 → |