← Ch.02 | Ch.04 → |
Ba và mẹ của Ngôn Nại vừa nghe đều ngây ngốc, hai anh em từ nhỏ đã không hợp nhau, Ngôn nại cũng không gọi Ngôn Diễn là anh, hai người ở cùng một chỗ khẳng định là sẽ nghiêng trời lệch đất.
Ngôn Nại thấy ba mẹ không nói lời nào còn sững sờ nhìn mình, cô căn nhắc một chút nói thêm:
"Vì tương lai của nhà họ Ngôn, không cho anh ấy tiếp tục ăn chơi đàng điếm, suốt ngày quấy rối, con đi canh chừng, thúc giục anh ấy cải tà quy chính, vững mạnh mà vươn lên. Anh trai bây giờ đang độc thân, ở một mình chắc chắn rất cô đơn, con qua đó làm bạn với anh ấy." Cô cảm thấy mình nói thật cảm động, nếu con người Ngôn Diễn thay đổi tốt hơn, có thể xoay chuyện nội dung của câu chuyện, cô muốn liều mạng mà thử, cúc cung tận tụy mà làm. Nếu không, mạng nhỏ của cô không thể giữ.
Ba Ngôn nghe xong không biết nên khóc hay nên cười, con gái đang nói đùa sao? Con gái chuẩn bị cải tạo con trai ông? Hình như, con gái rất kiên định và quyết liệt? Nhìn thấy ánh mắt yếu ớt đó, ba Ngôn đồng ý, để cho con gái thử xem sao, dù sự thật chỉ có 'không phẩy mấy phần trăm' là có thể mà thôi.
Ngôn Nại nhận nhiệm vụ khó khăn, tâm trạng nặng nề tính toán, không thành công thì hi sinh.
Quần áo của Ngôn Nại lúc trước cô đều không thích, cô cũng không thể chấp nhận mái tóc đỏ rực lửa này, ngày hôm sau, cô kéo mẹ của Ngôn Nại ra ngoài mua sắm.
Dưới ánh mắt kì lạ của mẹ Ngôn, cô chọn những bộ trang phục mà cô thích, đơn giảm mà trang nhã mà cô gái thục nữ thích muốn chết.
Sau đó, lại tới tiệm cắt tóc nhuộm tóc trở lại màu đen, còn cố chấp chọn cắt kiểu tóc rất ngây ngô.
Chờ cô ra phòng khách cùng với mái tóc đẹp, ánh mắt mẹ Ngôn càng thêm khó tin, đây là con gái của bà?
Thật là con gái của bà chứ? A a a, thật đáng yêu quá, trước kia bà cũng đã nghĩ qua nếu có con gái bà sẽ cho nó ăn mặc như công chúa, sau này, bà sinh ra một đứa con trai, rồi bất ngờ sinh ra con gái cũng đã nhiều năm sau đó.
Không phải Ngôn Nại muốn kiểu tóc ngô nghê như thế này, nhưng chỉ có kiểu tóc này mới có thể che bớt đi một phần của khuôn mặt, với phong cách mềm mại, nho nhã vốn có và nuốt ruồi ở con mắt trái đã được che đi, biến cô gái mạnh mẽ trở thành một cô gái đáng yêu, giống như một búp bê tinh xảo.
"Tiểu Nại, có muốn cùng mẹ đi đánh bài không?" mẹ Ngôn chính là muốn dắt con gái ra khoe, chắc chắn sẽ làm mấy quý bà đó rớt cằm.
Ngôn Nại:.......................................
Bác quản gia đưa Ngôn Nại đến khu nhà ở cao cấp Tây Sơn, là nơi mà anh trai Ngôn Diễn của cô đang ở, mẹ Ngôn đưa cho cô chìa khóa, cô thuận lợi chiếm nhà của Ngôn Diễn, khu nhà Tây Sơn, Tây Thiên? Quả là điềm xấu.
Đúng là vận đen! Đây là ngôi nhà tình yêu trước kia của anh trai và Thẩm Hoan Tình.
Ngôn Nại ở lại, ba ngày sau cũng chưa thấy bóng dáng của Ngôn Diễn, trong lúc đó, cô ra ngoài mua một con cún Samo, đặt tên là Hàm Hàm Khuyên.
Nhờ Phương Đình Na mà cô biết được mấy ngày nay Ngôn Diễn đều chơi bời trong hội quán Mộng Sắc, Ngôn Nại quyết định đi đến hội quán bắt người. Ngôn Đình Na liền chỉ cho cô địa chỉ chi tiết, đây đúng là một người bạn tốt, tuy rằng, mấy ngày nay hai người chỉ trò chuyện qua điện thoại, tính tình Ngôn Nại lại thay đổi nhưng quan hệ của hai cô vẫn tốt. Phương Đình Na nhìn Ngôn Nại trở thành người có tình nghĩa liền có một chút ngốc nghếch, người bạn này khác với người bạn mà cô đã biết. Trời sinh ra không phải đã có tính xấu, cô nghĩ nếu có thể cải tạo tốt anh trai sẽ ghép anh ấy với Phương Đình Na........ Ngôn Nại gật đầu, càng nghĩ càng thấy tốt, người bọn họ về gia cảnh và ngoại hình đều tương xứng với nhau.
Ngôn Nại đem theo một ít tiền lẻ ra cửa, bắt một chiếc taxi đến hội quán Mộng Sắc. Vừa tiến đến cửa hội quán Mộng Sắc liền bị người ngăn lại, không ai nhận ra đây là tiểu thư Ngôn Nại của họ Ngôn, hình dáng đã thay đổi, giống như người chưa đến tuổi trưởng thành, bộ dáng cực kì non nớt. Vị thành niên không được vào nơi này, trừ phi cho bọn họ biết thân phận của mình, Ngôn Nại không có khái niệm ỷ thế ăn hiếp người này, ra ngoài khoe khoang gia thế của mình.
Cô đứng xoay tròn hoa thủy tinh đắt tiền ở ngoài cửa, hôm nay, cô bím tóc hai bên, ăn mặc đơn giảm áo sơ mi tay ngắn cùng với chiếc quần bò dài, mang giày thể thao màu trắng, gọn gàng và sạch sẽ, giống như một nữ sinh.
Người của Mộng Sắc rất tinh mắt nhận ra trên người cô đều là những bộ đắt tiền, nhưng những người vào đây cũng không ai ít tiền cả. Nơi đây là nơi tiêu tiền, không giàu của cũng là quý người, rất phức tạp. Nếu để có người thấy một cô gái ngây thơ đi vào không biết sẽ xảy ra chuyện gì, lúc đó cũng không có ai có thể ra mặt giúp đỡ, bây giờ, hắn ngăn cô ấy lại cũng là có lòng tốt.
"Em gái, vị thành niên không thể vào đây nha." Tiếp viên dùng thái độ rất tốt nói với Ngôn Nại.
"Trước kia em đến vẫn cho đi vào mà?" Ngôn Nại chưa có đến những nơi này, nhưng chính chủ đã đến vài lần.
"?" Tiếp viên hồi tưởng lại, nhưng hắn không nhớ cô gái này đã tới đây, hắn làm ở đây lâu rồi, trí nhớ vốn rất tốt.
"Em đến tìm anh trai." Ngôn Nại có chút khẩn trương, các ngón tay mảnh khảnh đan vào nhau, không ngừng bẻ tới bẻ lui, tại sao còn chưa cho cô đi vào thế?
"Tên anh trai em là gì? Anh có thể giúp em tìm." Tiếp viên kiên nhẫn hỏi.
" Anh trai là Ngôn Diễn, em là em gái Ngôn Nại." Có người giúp cô tìm người thật tốt quá, phòng 505 có trời mới biết phải đi như thế nào.
Công chúa của nhà họ Ngôn, Ngôn Nại? Tiếp viên nghi ngờ, âm thầm đánh giá Ngôn Nại, khuôn mặt có bảy phần giống, nhưng tổng thể lại không giống, cô ấy đến tìm người còn nói bản thân là Ngôn Nại, vậy thì không nên giả bộ, như thế rất dễ bị vạch trần. Nhưng cô gái trước mắt này thật sự không giống với vị công chúa kia, một công chúa điêu ngoa tùy hứng thế nào lại trở thành em gái nhà bên rồi?
" Tiểu thư Ngôn, mời đi bên này, tôi sẽ dẫn đường."
Ngôn Nại đi đến phòng 505, tiếng viên đứng trước cửa, gõ cửa xin vào, cô đứng bên cạnh.
" Thiếu gia Ngôn, sao em gái của anh lại tới cửa tìm thế? " Một người ngồi ở trêu nghẹo.
Thái tử của tập đoàn giải trí họ Ngôn cùng uống rượu với mỹ nhân bên cạnh, nghe có em gái đến tìm hắn, trong lòng cũng không vui, hai mắt nhìn phía cửa.
Trong phòng coi như không hỗn loạn, một nam một nữ ngồi với nhau, trên bàn đặt mấy chai rượu, âm nhạc du dương nhẹ nhàng, bên trọng còn có bàn đánh mạt trượt. truyện được copy từ
Ngôn Nại tiến vào phòng liền nhận ra anh trai Ngôn Diễn đang ngồi ở giữa, tuy rằng, tiền hấp dẫn mỹ nhân, nhưng muốn hấp dẫn mỹ nhân thượng đẳng nhất định phải có gia thế, dung mạo, Ngôn Diễn quả thật rất đẹp trai, em gái rất xinh đẹp tất nhiên anh trai không thể kém được, khôi ngô tuấn tú, đôi mắt hoa đào, nếu đem so sánh Ngôn Diễn với Dung Quý Hàn, so ra Quý Hàn vẫn kém hơn Ngôn Diễn một chút, tác phong của Dung Quý Hàn làm cho người khác quên đi diện mạo của hắn, lại nói Dung Quý Hàn bộ dạng cũng không tồi.
Cô nghĩ, có nên giúp anh trai Ngôn Diễn đem Thẩm Hoa Tình trở về, trong kịch bản không phải có đoạn miêu tả hắn hối hận cùng với ghen tị hay sao? Sau đó, bất chấp tất cả phá hoại mối quan hệ của Dung Quý Hàn cùng với Thẩm Hoan Tình.
Dành nam chính đoạt nữ chính, khụ khụ, vẫn là đem anh trai tặng cho Đình Na tốt hơn.
" Này, Diễn, đây là người mới trong công ty cậu hả? " Ngôn Diễn thật là bạn bè tốt, Viễn Hằng một công tử công nghệ ngồi ở bên trái hắn, nghiêng đầu dò hỏi.
Mọi ánh mắt trong phòng đề hướng đến Ngôn Nại, cô cảm thấy áp lực thật lớn, ánh mắt đánh giá của những người này làm cho cô không thấy thoải mái. Cái gì mà quy tắc ngầm, bao dưỡng cô có nghe qua, nhưng cô đâu muốn bị bao nuôi! Bọn họ nhìn cô như đang đánh giá chất lượng sản phẩm, làm cho cô cảm thấy rất khó chịu.
Cô không vui nhưng vẫn thoải mái trước mọi ánh mắt đi đến trước mặt Ngôn Diễn, mục đích cô đến đây chỉ có một, đem Ngôn Diễn kéo về nhà.
" Anh Kiêu, anh qua kia ngồi đi." Cô hướng Cố Tại Kiêu nói, lấy tay chỉ vào vị trí bên cạnh, ý nói muốn anh ta nhường chỗ.
Cố Tại Kiêu nghe lời xích sang bên trái một ít, cô gái ngồi cạnh cũng thông minh nhích sang một chút.
Ngôn Nại không khách khí ngồi xuống, chỗ ngồi không lớn, cô không muốn gần anh Kiêu liền dựa sát người vào Ngôn Diễn.
Ngôn Diễn nhìn một hồi nhận ra Ngôn Nại, Ngôn Nại này rất giống lúc nhỏ, em gái thay đổi nhiều vậy hắn vẫn nhận ra, nếu không sẽ trở thành trò cười.
Ánh mắt hoa đào híp lại: " Em tìm anh có chuyện gì? " Nghĩ đến Kiêu vẫn không nhận ra ma nữ, hắn cười cười trong lòng.
Ngôn Nại nhíu mày, trên người Ngôn Nại đầy mùi rượu, cô rất ghét mùi này, cũng không muốn ở đây: " Anh theo em trở về! Nhanh lên, em chờ anh! "
Cố Tại Kiêu còn đang suy nghĩ làm sao có thể nghe thấy lời cô......, hắn nhường chỗ cho cô. Nhìn cô ấy thân mật với Ngôn Diễn, lại là một cô gái muốn trở thành minh tinh.
Này, con mắt nào của anh thấy cô rất thân thiết với Ngôn Diễn? Cô rất ghét mùi rượu trên người anh ta được không?
" Anh Diễn có thể nâng đỡ em, anh đây cũng có thể giúp em, nào đến đây ôm anh một cái! " Cố Tại Kiêu nói, khuôn mặt tuấn tú nở ra một nụ cười mê người.
-----------------
← Ch. 02 | Ch. 04 → |