Truyện:Cô Gái Địa Ngục - Chương 051

Cô Gái Địa Ngục
Trọn bộ 516 chương
Chương 051
C51: Bí mật của tôi
0.00
(0 votes)


Chương (1-516)

Edit: Frenalis

Đem người sống bắt lại, bày ra Huyết Sát 🍳ц·ỷ trận, để người sống nằm ở bên trong զ.ⓤ.ỷ trận, toàn thân huyết dịch chảy hết mà 🌜𝖍*ế*т, người bày trận không ngừng niệm tụng chú ngữ, mà người bị thụ hình, mãi cho đến trước khi 𝖈ⓗ-ế-т vẫn còn duy trì sự tỉnh táo, oán hận cực sâu.

Một khi Huyết Q·⛎·ỷ hình thành, người 𝐜●♓●ế●† sẽ đạt tới cấp bậc Lệ 𝒬_u_ỷ, hắn rất mạnh mẽ, không có lý trí, chỉ có bản năng ɢ●ı●ế●🌴 🌜●𝒽●ó●𝐜, hắn sẽ thuận theo huyết thống đi tìm và gi ết ↪️♓ế_ⓣ tất cả những người cùng huyết thống với hắn.

Đây là một trận pháp cực kỳ ác độc, làm việc bất lương như vậy sớm muộn sẽ bị quả báo, chẳng lẽ người này có huyết hải thâm cừu với người cùng huyết thống sao?

"Ngao!" Tiếng gầm lên giận dữ, những người bị dính ɱá*⛎ đột nhiên cử động, nhào vào những người bình thường mất hết tính người mà cắn xé.

"Bà xã, em đang làm gì vậy!"

"Bố, bố sao vậy? Bố tỉnh lại đi!"

Tôi 𝖓ɢ-ⓗℹ️-ế-𝐧 𝖗-ăռ-🌀 nghiến lợi nói: "Chu Nguyên Hạo, bây giờ tôi không thể ngồi yên được nữa, tôi không muốn bị tai nạn trong lần đầu tiên đi máy bay".

Đang nói chuyện thì có một tên điên lao về phía tôi, Chu Nguyên Hạo quơ tay, người đó bay ra: "Mấy người này bị Huyết Độc đánh mất lý trí rồi, dùng bùa trừ ma của em mà đối phó bọn họ."

Tôi lấy ra một lá bùa bằng gỗ đập vào trán một người đang lao về phía mình, khói đỏ như má●𝐮 lập tức bốc ra từ trán hắn ta, hắn ta lắc lư hai cái rồi ngã xuống đất bất động.

"Mau bôi chu sa lên người." Anh nhắc nhở tôi: "chu sa có thể ngăn chặn Huyết Độc."

"Họ 𝒸·♓ế·t rồi à?" Tôi nhanh chóng lấy chu sa ra bôi lên người mình.

"Bọn họ chưa 𝖈·hế·†, nhưng bọn họ chỉ có một tiếng. Sau một tiếng, Huyết Độc tấn công vào tim, bọn họ nhất định sẽ 𝒸_𝒽_ế_𝐭, sau khi 𝐜𝒽ế-𝐭 sẽ trở thành ác զ⛎_ỷ." Chu Nguyên Hạo vừa c_h𝐢_ế_п đ_ấ_⛎ vừa nói.

Tôi lại đánh một kẻ điên khác: "Huyết Độc có thể giải không?"

"Có thể." Thân thủ của anh cực kì lưu loát, hai chúng tôi lại đánh lui mấy người, lưng tựa lưng đứng, cảnh giác nhìn những người điên cuồng đầy trong cabin, bộ dáng của bọn họ quả thực nhìn giống như Zombie trong phim ảnh.

Truyện được dịch tại . wattpad/user/frenalis.

"Làm thế nào để giải?"

"𝒢ℹ️·ế·𝖙 Huyết Q𝖚_ỷ!" Anh nói: "Tôi sẽ mở đường, chúng ta đến khoang để hành lý đi!"

Anh hai tay kết ấn, trong miệng niệm chú, trong mắt đột nhiên xuất hiện năng lượng tà ác, anh đập tay xuống đất, một cỗ lực lượng cường đại lan ra, đánh bay tất cả mọi người xung quanh, 𝐦á●𝖚 bắn tung toé. Mở ra một con đường sạch sẽ không có ⓜ*á*u.

"Mau lên!" Chu Nguyên Hạo nắm lấy cánh tay tôi, cả hai lao ra phía sau cabin trước khi Ⓜ️á●u kịp tụ lại.

Có một cửa sập khẩn cấp giữa khoang hành khách và khoang hành lý của máy bay, chỉ cơ trưởng mới có thể mở được. Lúc này, cửa thoát hiểm mở ra, âm khí nồng nặc từ bên dưới đi lên.

"Cẩn thận một chút." Chu Nguyên Hạo lo lắng nói.

Tôi gật đầu và đi xuống.

Phía dưới gần như là một biển m*á*𝐮, ngay cả vách tường xung quanh cũng dính đầy m-á-⛎, chính là loại Ⓜ️*á*⛎ sắp đông đặc, khi chạm vào tay sẽ có cảm giác nhớp nháp.

May mà tôi đã thoa chu sa khắp người mình, nếu không tôi cũng sẽ biến thành một kẻ mất trí đi cắn bất cứ ai tôi nhìn thấy. Đột nhiên, một cơn gió tanh ùa về phía tôi, đó là người vệ sĩ cường tráng. Hắn đấm vào 𝐧_ɢự_🌜 tôi, đem tôi đánh bay ra ngoài, nặng nề mà đâ_m 𝐯_à_0 cột sắt của cái cầu thang, đau đến mặt tôi đều vặn vẹo.

Hắn định tiến tới tiếp tục đánh tôi nhưng Chu Nguyên Hạo đứng trước mặt tôi, trên tay cầm một dây roi. Cái roi đen kịt và đầy ngạnh, anh lạnh lùng nhìn vệ sĩ, trong đôi mắt đẹp đột nhiên hiện lên sát ý: "phụ nữ của ta mà cũng dám đánh, hôm nay xem như ngươi tới số rồi."

Nói xong, cánh tay dài vung lên, dây roi trong tay vung ra ngoài, trong không khí phát ra một tiếng ba, trực tiếp quấn lên cổ tên vệ sĩ.

Tôi phải thừa nhận rằng hành động vung roi vừa rồi của anh thực sự rất ngầu.

Anh dùng lực trên tay, 𝐬iế●ⓣ 𝖈●ⓗ●ặ●✝️ dây roi, to lớn như tên vệ sĩ nhưng cũng không thể thoát ra được, hắn dùng sức tóm lấy cổ, mặt kìm nén đến đỏ bừng.

"Chu Nguyên Hạo." Tôi hô: "Đừng 𝖌iế·✝️ người."

"Yên tâm." Anh nhếch môi khinh thường, dùng lực trên tay, vệ sĩ trợn mắt, ngã xuống đất.

"Anh đã 𝐠.ïế.🌴 hắn rồi?" Tôi cả kinh hỏi.

"Thiếu dưỡng khí, chỉ ngất đi thôi." Chu Nguyên Hạo rút roi ra, tôi liếc nhìn vệ sĩ, phát hiện trên hồn hắn cũng có vết roi. Cây roi này kỳ thực có thể tổn thương 𝖑ıп_ⓗ 𝒽ồ_n, chẳng lẽ nói rằng cây roi này chuyên dùng để đối phó q●⛎●ỷ sao?

Truyện được dịch tại . wattpad/user/frenalis.

Chu Nguyên Hạo không giải thích, tôi cũng không hỏi, hai chúng tôi bước vào khoang hành lý thì thấy một chiếc quan tài đứng giữa biển ⓜ.á.υ.

Vâng, là quan tài đứng thẳng.

Nắp quan tài đã biến mất từ ​​lâu, bên trong trống rỗng không có 𝐭ⓗ●i †𝐡●ể.

Còn Lý Thành Tú thì tựa vào đống hành lý, trong tay cầm thanh kiếm gỗ đào dài ba tấc. Anh ta chống thanh kiếm xuống đất, mặt đầy chu sa, không bị trúng độc nhưng bị thương nặng, trên п·ⓖự·𝖈 có một vết chém dài khoảng một thước, 𝐦á_ⓤ chảy nhiều đến nỗi áo sơ mi trắng của anh ta đã nhuộm đỏ.

Mà người thiếu niên kia, т-h-â-ⓝ ⓣ♓-ể được bọc trong một mảnh vải vàng, đang nằm dưới chân anh ta, bất tỉnh.

Mảnh vải màu vàng đó rất đặc biệt, được nó che chở, trên người thiếu niên thậm chí không có một tia 〽️á●𝐮.

"Cuối cùng cũng đến rồi." Lý Thành Tú nhìn thấy tôi, khoé miệng nhẹ cười, "Tôi còn đang suy nghĩ, các người bình tĩnh quá."

Anh ta thật sự có thể nhìn thấy Chu Nguyên Hạo? Lại nghĩ một chút, anh ta là Âm Dương sư, nhìn không thấy 𝐪⛎-ỷ mới là lạ.

Chu Nguyên Hạo cảnh giác đứng trước mặt tôi: "Huyết Ⓠ_υ_ỷ ở đâu?"

Lý Thành Tú cười khổ: "Không biết."

"Không biết?" Chu Nguyên Hạo hỏi: "Người Lý gia, chỉ thế thôi."

Truyện được dịch tại . wattpad/user/frenalis.

Lý Thành Tú không để ý đến sự mỉa mai trong lời nói của anh mà nói: "Đây là sào huyệt của Huyết Ⴓ-⛎-ỷ, hắn có thể ở bất cứ đâu."

Đột nhiên, vẻ mặt anh ta thay đổi, thân hình lóe lên, một bàn tay khô héo từ trong đống hành lý phía sau đ●â●ⓜ ra. Cũng may anh ta tránh rất nhanh, nếu không hiện tại đã bị Huyết 𝐐*⛎*ỷ moi tim ra thành cái xác rồi.

Lý Thành Tú lui vào một góc, Huyết Ⓠ_υ_ỷ từ trong đống hành lý hiện ra, trông giống như một xác ướp, nhưng khác với những xác ướp cổ đại mà chúng ta thường thấy, toàn thân trắng bệch, nhưng mắt lại đỏ bừng. Giống như hai khối u lớn.

Hắn nhìn chằm chằm vào thiếu niên trên mặt đất, duỗi móng vuốt định tóm lấy, nhưng khi chạm vào tấm vải màu vàng, bỗng nhiên rút tay lại, mấy đầu ngón tay bị cháy đen. Hắn nhìn ngón tay, ngẩng đầu giận dữ trừng mắt nhìn chúng tôi, lộ ra sát ý hung hãn và tàn ác.

Trên đất 𝐦á●ⓤ tươi cuộn lại và ngưng tụ thành những hình người giữa không trung, những người 𝖒á.υ này không có khuôn mặt, chỉ có đường viền hình người, trong tay lại ngưng kết thành một thanh trường đao, hướng phía chúng tôi chém xuống.

Chu Nguyên Hạo vung roi dài, roi quét tới, chém những tên người 𝖒á-⛎ kia ra làm đôi, nhưng người Ⓜ️●á●⛎ lại lập tức ngưng kết một lần nữa.

Lập tức lâm vào một trận hỗn chiến.

Trong tay tôi không có ✅-ũ 🎋𝒽-í, chỉ có bùa gỗ, vốn dĩ tôi mang theo rất nhiều trang bị, nhưng sân bay nói những thứ này không được mang theo bên mình mà chỉ có thể ký gửi.

Tôi liếc nhìn đống hành lý chất như núi và ngay lập tức từ bỏ ý định lục lọi.

Truyện được dịch tại . wattpad/user/frenalis.

Lá bùa còn chưa làm hoàn chỉnh, trong tay tôi cũng không có nhiều bùa, tôi đã sử dụng liên tục năm sáu cái rồi. Phải làm sao bây giờ?

Chu Nguyên Hạo quất thêm vài tên người má_υ, Huyết 𝐐●υ●ỷ tức giận vô cùng, hai chân đạp một cái, giống như dã thú bổ nhào vào Chu Nguyên Hạo trước mặt.

"Cẩn thận!" Tôi quát to một tiếng, dưới tình thế cấp bách cắn nát đầu lưỡi, đem một ngụm 𝖒●á●u tươi phun vào trên người Huyết 🍳●υ●ỷ.

"Chờ một chút!" Chu Nguyên Hạo giật mình muốn ngăn cản, nhưng đã quá muộn, Huyết Ⴓu_ỷ bị xối Ⓜ️á.υ tươi của tôi, 𝖙●♓●â●𝐧 т●𝖍●ể bốc khói lăn lộn trên mặt đất, sau đó biến mất trong biển ɱ*á*𝖚.

Chu Nguyên Hạo tức giận mắng tôi: "Em điên rồi à? Tại sao lại dùng má·ⓤ của mình?"

Tôi rất ngạc nhiên: "Không phải nó rất hữu ích sao? Tại sao lại không dùng được?"

Anh càng tức giận hơn: "Không phải tôi đã cảnh báo em không được dùng ɱ_á_ⓤ của mình trước mặt người khác sao?"

Đột nhiên Lý Thành Tú bật cười.

"Khó trách, khó trách trước khi tôi đi ra ngoài, chú Hai đã bói một quẻ cho tôi, nói rằng trên đường trở về tôi sẽ gặp được một người phụ nữ quan trọng, hóa ra ông ấy không có gạt tôi." Hắn cười nói, ánh mắt nhìn tôi càng trở nên mãnh liệt, "Thế mà tôi lại gặp được một cô gái có t𝖍â.n ✞𝖍.ể Cửu Âm, thật sự là trời cũng giúp tôi."

Chu Nguyên Hạo híp mắt nguy hiểm kéo tôi lại phía sau: "Người của tôi, muốn cướp cô ấy từ tay tôi trước tiên phải xem cổ của mình đã đủ cứng chưa."

Lý Thành Tú cười lạnh: "tên 🍳⛎-ỷ nam này, lẽ ra nên xuống Địa ngục từ lâu rồi, nhưng còn vọng tưởng muốn độc chiếm cô gái này?"

Hắn nhìn về phía tôi nói: "Cô Khương, cô nghĩ rằng tên 🍳ц.ỷ nam này yêu cô sao? Cơ thể Cửu Âm của cô là liều thuốc bổ tuyệt vời cho anh ta, có thể giúp anh ta tăng cường sức mạnh rất nhiều. Đương nhiên, cô cũng được hưởng lợi từ nó và cũng trở nên mạnh mẽ hơn, anh ta sợ cô mạnh lên sẽ đối phó anh ta, cho nên mới hư tình giả ý với cô, muốn cô toàn tâm toàn ý đi theo anh ta."

Truyện được dịch tại . wattpad/user/frenalis.

Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Chương (1-516)