← Ch.062 | Ch.064 → |
Ngô Hiểu dao vốn còn tràn ngập căng thẳng và hít thở không thông, nhưng sau câu hỏi kia của Dạ Thiên Ưng thì hoàn toàn tỉnh.
Làm......... làm.... . làm tình???
Con người tao nhã như thế mà trong miệng lại thoát ra lời nói dung tục như vậy??
Mình nghe lầm! Nhất định là do mình nghe lầm rồi!
Ngô Hiểu Dao liên tục thôi miên mình, tự nói với mình là nghe lầm, nghe lầm.
"Không trả lời thì có nghĩa là em đồng ý rồi?" Đột nhiên, bàn tay to lớn của Dạ Thiên Ưng lợi dụng sơ hở nhanh chóng kẹp chặt cánh tay nhỏ của cô.
Toàn thân giật mình một cái, lông tơ cô liền dựng thẳng lên.
Tuy rằng đây không phải lần đầu tiên bị anh ta bắt lấy cánh tay, nhưng lần này rõ ràng là do hoảng sợ mà đờ đẫn.
Không.... . Không phải!
Mình vừa mới nghe không sai, không có sai!
Người đàn ông tao nhã như Thiên Sứ thánh thiện kia chính xác dùng âm thanh của ma quỷ nói ra những lời hạ lưu kia.
Đầu óc Ngô Hiểu Dao liền trống rỗng, Dạ Thiên Ưng hơi dùng một chút lực, giống như tóm lấy một món đồ chơi đem cô tới bên cạnh mình.
Bày ra khuôn mặt vô cùng khôi ngô không có chút tỳ vết nào quả thật là kiệt tác của trời, làm cô mỗi lần nhìn thấy cũng không dám nhìn thẳng mặt, nhưng mà, lần này nhìn tỉ mỉ một chút khuôn mặt khôi ngô này.......
U ám, khủng bố giống như vẻ mặt của Satan vậy!
Sao mình lại ngu xuẩn như vậy!
Sao hôm đó lại sai khiến satan? Rõ ràng một bên trắng, một bên đen, chẳng lẽ mình bị mù sao? Oa.... .
"Anh.... anh buông ra! Đừng làm loạn!!!"
Cánh tay nhỏ không ngừng vặn vẹo, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu dần dần hoảng sợ.
Giọng nói của cô lúc này làm sao có thể hăm dọa con sói kia đây?
Dạ Thiên Ưng....... À không! Sau này nên gọi hắn là Dạ Thiên Sói!
Hoàn toàn không buông tay, vậy mà ngược lại còn không kiêng nể gì, cười tà mị, nét mặt càng liều lĩnh vùng lên: "Là em đồng ý "làm tình" với tôi trong thang máy không phải sao?"
"Tôi....... tôi không có!!!" Cô chính xác là không đồng ý, có thể là vừa vặn không trả lời thì trong lòng Dạ Thiên Ưng chính là chấp nhận.
Ai kêu người này bá đạo một tay che trời đến vậy!
Hôm nay Ngô Hiểu Dao coi như hiểu được như thế nào là biết người biết mặt không biết lòng, bên ngoài hoàn mỹ, cữ chỉ thanh cao, thực tế chính là cầm thú đội lốt người!
Nơi này chính là thang máy công tay, làm sao anh ta lại to gan như vậy chứ?
Đúng vậy!!!
Nơi này là công ty, tuy rằng thang máy đang trục trặc, nhưng mà không phải cuối cùng vẫn là đang ở trong công ty hay sao?
Anh ta sẽ quấy rối mình hay sao, trừ phi không muốn làm việc nữa!
Nghĩ đến đây, Ngô Hiểu Dao lấy hết dũng khí, lớn tiếng dọa: "Anh.......... anh tên gì, nếu anh quấy rối tôi, có tin tôi sẽ khiếu nại với công ty hay không!!"
← Ch. 062 | Ch. 064 → |