← Ch.087 | Ch.089 → |
Chu Kỳ nhảy tới trước mặt anh, ôm anh bưng mặt anh, vẫn luôn nghe lời ♓ô-𝐧 anh chỗ này ♓ô●ռ chỗ kia loạn cào cào.
Tưởng Diên thấy cô ả lẳng lơ nhiệt tình như vậy, anh nhớ muốn 🌜ⓗ●ế●✞ đi được, thế là anh nâng m.ôⓝ.ɢ cô, trong khi vẫn đang được cô ♓-ô𝖓-.
Khi Tưởng Diên ôm cô thì s_ờ ⓢ_ⓞ_ạ_n_ℊ một chút, phát hiện ra, vậy mà cô lại mặc váy ngắn kiểu quần tất. Hơn nữa còn là kiểu váy ngắn bao kín 𝐦-ôп-🌀, phía dưới là tất chân. Anh quen Chu Kỳ vào mùa hè, cho nên từ trước đến nay, anh chưa bao giờ thấy cô mặc quần tất, bây giờ, lại nhìn thấy cô mặc quần tất lưới màu đen.
Hiện tại, trời bên ngoài đã lạnh, chỉ có vài độ, thế mà cô lại mặc quần tất đi ra ngoài. Anh nhìn thấy cảnh này thì lập tức thả người xuống, hỏi cô: "Em không cần chân nữa hả? Bao nhiêu độ mà em lại mặc quần tất thế này ra ngoài, quần tất dày đâu? Lần trước mua quần tất dày cho em, sao em không mặc?"
Chu Kỳ nghe thấy quần mùa thu này thì quả thực là ác mộng mà. Chắc chắn con gái chỉ cần đẹp chứ chẳng cần ấm, ai lại mặc quần tất dày ra ngoài vào Tết nhất thế này chứ, xấu quá thể đáng. Vậy nên cô mới cố ý mặc quần tất như thế này ra ngoài, cô kéo áo lông của mình, nói: "Mặc quần tất dày xấu lắm, hơn nữa, anh nhìn xem, em mặc áo lông dài thế này, áo lông che kín chân, chân sẽ không lạnh. Không sao đâu, dù sao chúng ta đợi ở khách sạn, khách sạn có máy sưởi mà."
Tuy Tưởng Diên nói cô như vậy nhưng đôi mắt cứ chăm chú nhìn chằm chằm vào chân cô. Xem ra, có lẽ cũng là vì đàn ông vẫn luôn có cảm xúc khác đối với quần tất dạng lưới, vừa nhìn thấy quần tất kiểu lưới này là không dời mắt được.
Chân Chu Kỳ rất đẹp, là kiểu đầu gối thon dài, càng đừng nói là phủ thêm quần tất kiểu này. Hôm nay cô còn cố ý đi giày cao gót ra ngoài, giày cao gót hợp với chiếc quần tất này thì có lực sát thương vô cùng lớn đối với đàn ông. Bây giờ, anh đang nhìn chằm chằm vào chân cô, chỉ ước gì có thể xé rách quần tất của cô, cứ như vậy mà 🌜.ắ.Ⓜ️ v.à.o cô.
Tưởng Diên ôm cô mà có chút tức giận đến mức muốn ngất xỉu, kéo kín áo lông của cô lại, toàn thân kín mít, còn kéo cả khóa lên, không cho cô để lộ chân.
Bọn họ đã lâu không gặp nhau, bây giờ vừa thấy mặt người kia thì đã là củi khô bén lửa, nhanh chóng gọi taxi đi tới khách sạn đã định trước. Bọn họ vội vội vàng vàng đi vào, Tưởng Diên đóng cửa lại rồi lập tức đè cô lên cửa để bắt đầu "cuộc yêu".
Anh cở-ℹ️ á-⭕ lông của cô ra, sau đó cởi cả váy ngắn ra, nhìn quần tất của cô, Tưởng Diên nghĩ tới điều gì, đè cô lại: "Không được động đậy."
Tưởng Diên mở hộp ra, tìm thấy một chiếc kéo ở bên trong rồi lấy ra.
Chu Kỳ bị anh cầm kéo hướng về phía quần tất chỗ đũng quần phía dưới của cô, cắt một lỗ ở quần tất, cũng cắt rời cả quần lót, cắt ra một cái lỗ...
Như này cũng gợi tình quá đi mất, trực tiếp cắt chỗ đũng quần của quần tất thành một cái lỗ. Sau khi Tưởng Diên cắt thủng một lỗ ở phía dưới của cô, anh lập tức nhìn thấy rừng rậm bí ẩn của cô lộ ra, không che nổi. Anh đặt kéo sang một bên, sau đó cởi hết quần áo của mình ra. Thấy cảnh tượng Chu Kỳ mặc quần tất bị thủng một lỗ ở đũng quần, đôi mắt anh nhìn đăm đăm.
Tưởng Diên đi qua, đè cô lên cạnh cửa, cúi đầu, ngồi xổm xuống vuốt 𝖒ôռ*🌀 cô, há miệng ⓛ·𝒾ế·ɱ lông mu của cô, đầu lưỡi ⅼ-ℹ️ế-Ⓜ️ vòng vòng ở phía rừng rậm bí ẩn.
Sau khi ⓛ1ế_Ⓜ️ đủ rồi, anh mới 𝐥*ⓘế*ⓜ "cô bé" cho cô.
Tưởng Diên đã nhịn vài ngày không được ăn thịt nên hiện tại ⅼ*❗ế*Ⓜ️ cho cô ra nước, sau khi phía dưới của cô đủ ướt, anh nắm gậy th*t chống vào phía dưới của cô, rồi 🌜·ắ·𝐦 v·à·𝑜.
Bởi vì cắt một lỗ nên trực tiếp 𝐜●ắ●ⓜ ✔️●à●𝖔 luôn, anh sờ chân cô, chân cô mặc quần tất, đối với đàn ông, sờ vào còn có cảm giác κ·í🌜·𝖍 ⓣ·hí·ⓒ·♓ hơn so với trực tiếp sờ vào chân khi không mặc quần tất. Anh 𝐯.𝖚ố.𝖙 𝖛.𝑒 đùi cô từ trên xuống dưới, nhìn cô đeo giày cao gót, bị anh "chơi" thành bộ dạng này thì rất s-ư-ớ-ⓝ-𝐠 về mặt cảm quan.
Anh 𝐡ô.𝖓 lên môi cô suốt dọc đường lên tới giường trong khi phía dưới của hai người vẫn đang dính lấy nhau. Sau khi 👢ê-ռ 🌀𝒾ư-ờп-🌀, Tưởng Diên đè người 𝖑ê.ⓝ 🌀.ⓘ.ư.ờ.ⓝ.🌀 rồi v●𝖚●ố●т ✔️●ⓔ. Chân Chu Kỳ quấn lên eo anh, 𝐤ẹ●🅿️ ↪️●𝒽●ặ●ⓣ bên hông anh.
Tưởng Diên nhanh chóng 〽️-ú-🌴 🦵-ưỡ-𝐢 cô, bởi vì quá nhớ người kia, nên hiện tại bọn họ chỉ ước gì có thể nuốt luôn lưỡi của người ấy. Tay của Tưởng Diên vẫn luôn sờ chân đang mặc quần tất của cô. Sau đó, Chu Kỳ bị ăn đến nỗi đầu lưỡi và miệng đều sưng lên. Khi cô không thể thở nổi, anh mới buông cô ra.
Chu Kỳ không ngờ đeo giày cao gót và mặc quần tất lại có sức 𝐪.⛎🍸.ế.𝓃 𝐫.ũ lớn như vậy đối với đàn ông, thế là cô xoay người, đổi thành tư thế nữ ở trên, ngồi ở trên eo anh.
Chu Kỳ ngồi xuống, Tưởng Diên lập tức nhìn thấy "cô bé" của cô lồ lộ ra. Rời khỏi "thằng nhỏ" của anh, Chu Kỳ thò tay xuống phía dưới ở ngay trước mặt anh, 𝖛u●ố●t ѵ●3 "cô bé" của mình, vân vê hạt châu cho anh xem. Bàn tay cô gảy gảy "cô bé", sau đó, mới từ từ nắm lấy gậy th*t của anh rồi ngồi xuống. Quần tất thủng đũng của cô lộ ra miệng huy*t ở chính giữa, ăn gậy th*t của anh vào. Quần áo của hai người còn chưa cởi ra hoàn toàn, nhưng nơi riêng tư phía dưới đã dính liền vào nhau. Chu Kỳ ngồi rất nhanh, cưỡi lên gậy th*t lớn của anh, bắt đầu quay người lại, nắm lấy hai bên đùi của Tưởng Diên.
Tay Tưởng Diên sờ lên quần áo cô, vội vàng 𝖈ở*𝒾 ⓠц*ầ*𝓃 áo của cô ra, cũng cởi cả áo lót, tay xoa nắn vân vê nhũ hoa của cô.
Chu Kỳ rất nhớ cảnh được gậy th*t lớn của anh 🌜ắ.ⓜ và.0 huy*t nhỏ mãi không rời, cho nên hiện tại, cô trở nên d*m đãng vặn eo nhiệt tình.
Hai tay của Tưởng Diên xoa bóp lôi kéo trên п.gự.𝖈 cô, nhũ hoa dựng đứng hồng rực.
← Ch. 087 | Ch. 089 → |