← Ch.022 | Ch.024 → |
Bởi vì hai người đang đối mặt với nhau nên Tưởng Diên thấy được Chu Kỳ đang khóc trước mặt mình, trông vô cùng tội nghiệp. Thú tính trong lòng bị 𝐤*íⓒ*𝒽 ⓣ*𝖍*íⓒ*♓, anh càng đ·â·ɱ sâu vào Chu Kỳ, dương v*t mạnh mẽ chơi đùa trong huy*t của cô. Chu Kỳ cúi đầu, có thể thấy bụng của mình phồng lên hình dáng gậy th*t của anh.
"Bị anh chơi khóc luôn hả, sư●ớ●𝐧●ℊ thế sao? Chắc ông đây đang làm em 💰ướ·n·🌀 lắm nhỉ?"
Chu Kỳ vừa khóc vừa gật đầu kèm theo đôi mắt đỏ hoe. Cô gật đầu đáp: "Ừm... 💲*ướռ*🌀 lắm, bên dưới căng đầy rồi, şướ_𝓃_g thật đó... Sắp bị anh chơi c♓_ế_ⓣ rồi."
Tưởng Diên nghe vậy thì càng hăng say đâ·𝖒 cô, tư thế vừa đi vừa làm này khiến mỗi một bước đều có thể chọc sâu vào trong, bởi vậy chẳng bao lâu sau anh đã đưa cô lên cao trào, cơ thể thoáng chốc co giật. Tưởng Diên và cô cùng 𝐥.ê.n đ.ỉ.п.𝐡, sau đó anh bắn hết vào bụng cô.
Một đống tinh d*ch nồng nặc bắn vào bụng Chu Kỳ, cô cảm thấy dường như bụng mình không căng nổi và không chứa được bất cứ thứ gì nữa rồi, toàn bộ là tinh d*ch của anh. Huy*t nhỏ của cô ăn tinh d*ch của anh một hồi lâu.
...
Hai ngày nay Chu Kỳ luôn ở bên Tưởng Diên, nương nhờ nhà anh, cùng anh vùi trên ghế sofa xem tivi.
Toà nhà văn phòng của Tưởng Diên đã được sửa chữa gần xong, vì vậy hôm nay anh nghỉ một ngày không đi làm để ở nhà với Chu Kỳ. Hai ngày nay, Chu Kỳ ở đây, thế nên cô đã lấy đồ ngủ của mình qua, thậm chí cô còn tắm rửa ở đây luôn, trông cô hệt như mẹ hiền vợ thảo vậy. Cô còn đích thân giặt đồ cho Tưởng Diên, giặt xong thì cùng phơi bên ngoài. Thoạt nhìn hai người như người nhà đang sinh sống với nhau.
Cuộc sống trước đây khi Chu Kỳ chưa gặp Tưởng Diên chỉ là tan việc về nhà, rồi tự nấu cơm xem tivi. Còn bây giờ gặp được anh, cô một mực dựa vào lồng ռ*ℊự*↪️ anh xem tivi.
Ở thành phố này, cô luôn lẻ loi một mình, thỉnh thoảng cô cũng muốn yêu đương, thật lòng muốn có người thương yêu mình, nhưng mãi không gặp được ai. Hiện nay, cô thật sự đã gặp được và nhận ra cảm giác rất không tồi. Cô đang dính lấy Tưởng Diên để anh xem tivi với mình. Tưởng Diên cũng phối hợp với cô.
Chu Kỳ không biết có phải do gần đây "bà dì" sắp tới hay không, nên trong mình đặc biệt vừa 𝒽@_ɱ 〽️𝖚ố_п vừa nhạy cảm.
Hiện tại cô đang định đi tắm, không chốt cửa. Cô mới vừa cởi váy ngủ ra thì Tưởng Diên đã đi vào và 𝐜·ở·ℹ️ á·𝑜 ngay trước mặt cô, sau đó lột quần xuống và cả quần lót xuống. Chu Kỳ nhìn anh trần truồng tự do đi đến trước mặt mình rồi ⓒở·❗ 𝐪·ⓤ·ầ·𝓃 lót của cô xuống.
"Làm gì vậy?" Chu Kỳ e thẹn.
"Tắm uyên ương, bà Bao Tô d*m vậy mà không biết à?"
Dứt lời, Tưởng Diên cầm vòi hoa sen xối thẳng vào người cả hai. Nước trong vòi hoa sen là nước ấm nên rất thoải mái, Chu Kỳ bóp chút sữa tắm rồi bôi lên cho hai người. Tưởng Diên chỉ dẫn cô: "Dùng ngự·𝐜 của em tắm gậy th*t cho anh đi nào."
Chu Kỳ nghe thế thì ngẩng đầu nhìn anh, tỏ vẻ không hiểu lắm. Tưởng Diên chà bọt sữa tắm lên bầu 𝖓🌀ự●𝖈 cô: "Dùng 𝖓ⓖ-ự-𝒸 em tắm cho anh."
Nghe vậy, Chu Kỳ hiểu được, tay chà lên đôi gò bồng, sau khi tạo ra bọt, cô ngồi xổm xuống, đưa п.ℊự.↪️ đến chỗ dương v*t đã cương cứng của anh. Bầu 𝖓ɢự_𝐜 đang kẹp gậy th*t và tắm rửa cho anh, nụ hoa áp sát gậy th*t của anh, không biết có phải do 🎋í_↪️_𝒽 ✝️_𝒽í_𝐜_♓ hay không mà nụ hoa dần phồng lên cứng rắn.
Trong khi chà xát dương v*t cho anh bằng п.ɢự.c, Chu Kỳ một mực tỏ vẻ ngây thơ, ngẩng đầu nhìn Tưởng Diên nhằm quan sát phản ứng của anh. Tưởng Diên suýt bị ℊï*ế*𝐭 ch_ế_t bởi dáng vẻ này của cô: "Nhanh lên, tắm sạch gậy th*t cho ông nhanh nào."
Chu Kỳ vội ma sát gậy th*t của anh bằng bầu ⓝ*ⓖ*ự*🌜 mình, sau đó dùng đôi gò bồng có bọt sữa tắm đó khẽ cọ lồng 𝓃𝐠ự_c của anh, tắm rửa cho anh. Tưởng Diên giữ 〽️·ôп·𝖌 cô, ôm ghì cô vào lồng nɢ_ự_𝐜 mình, để cô kề sát anh hơn.
Tay anh xoa 𝐦ô·𝐧·g cô, bôi sữa tắm lên 𝖒·ôп·ⓖ và eo cô.
Gậy th*t cứ đặt tại miệng huy*t của cô nhưng không đi vào.
Chu Kỳ đang tập trung tắm cho anh bằng 𝐧ⓖ-ự-𝒸, khẽ lắc eo trông vô cùng lẳng lơ.
Lúc cô chuyển động ⓔ*0 т*𝐡⭕*𝓃, nhìn cực kì d*m đãng.
"Em muốn rồi." Chu Kỳ nhìn anh một cách khó nhịn: "Bên dưới ngứa lắm, rất muốn có gì đó thọc vào."
Tưởng Diên mau chóng rửa sạch sẽ cho hai người rồi cầm khăn lông lau khô cơ thể của cả hai. Không cho cô mặc quần áo, anh bế cô đang trần như nhộng đi thẳng ra giường.
Chu Kỳ bị đẩy xuống giường, nghĩ anh muốn tiến vào nên mở chân ra để anh làm.
Cô giạng chân, huy*t phía dưới bỗng chốc mở rộng lộ ra phần thịt hồng bên trong.
Tưởng Diên 𝖑ê*𝐧 🌀ï*ườn*🌀, lật người cô lại để lưng cô đối diện với mình. Anh nằm trên giường, nhưng Chu Kỳ không biết anh muốn làm gì. Tưởng Diên bảo cô ngồi lên người mình và quay mô●𝓃●ⓖ về phía anh. Anh bóp 〽️·ô𝖓·ɢ cô, kéo chân cô lại gần để 𝐦ô●𝐧●🌀 cô ngay trên mặt anh, âm h* vừa đúng nằm trước miệng anh.
Chu Kỳ không biết anh đang làm gì, nghi ngờ quay lại, cong 𝖒●ô●п●ⓖ nhìn anh.
Tưởng Diên νⓤố_т ✅_ⓔ 𝐦ô●п●g cô: "69, hiểu không? Anh 👢.1.ế.ⓜ âm h* cho em, em 𝖒ú·𝐭 gậy th*t cho anh."
← Ch. 022 | Ch. 024 → |