Vay nóng Homecredit

Truyện:Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc - Chương 092

Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc
Hiện có 160 chương (chưa hoàn)
Chương 092
Vị khách không ngờ tới (tiếp)
0.00
(0 votes)


Chương (1-160 )

Siêu sale Shopee


Eidt: Tịnh Hảo

Tập đoàn Thiên Vũ.

Hai người đàn ông ưu tú giống nhau ngồi mặt đối mặt, vẻ mặt Cố Trì ngược chiều ánh sáng yên lặng.

Chiến Vân Không đột nhiên tới thăm hỏi, không có thông báo thông qua thư ký tiến thẳng vào phòng làm việc của Cố Trì vẫn kiêu ngạo liều lĩnh như trước.

Hành động không mời mà đến khiến cho Cố Trì ít nhiều có chút khó hiểu, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh như không có gì.

"Hôn nay Chiến tổng tự mình đến, Cố mỗ thụ sủng nhược kinh không biết có gì có thể giúp đỡ được không?"

Chiến gia cũng không khách khí, hai chân bắt chéo nghiêng người dựa vào ghế đốt điếu thuốc, vẫn lạnh lẽo như thế lại mang theo chút cảm giác thân thiết quen thuộc.

"Tôi tới là đưa cho Cố tổng một tin tức độc nhất vô nhị."

Nhìn người đàn ông đối diện phun khói, giữa làn khói trắng Cố Trì nhìn trong mắt Chiến Vân Không mờ mịt với vẻ mặt không hiểu.

Nhíu mày cười nói, "Không biết Chiến tổng cho tin tức lớn gì Cố mỗ xin lắng tai nghe."

"Vụ phố Kim Sơn tòa AB nổ tung, Cố tổng cảm thấy thế nào."

Nói ra lời ấy, thân thể Cố Trì chấn động, đây là Chiến Vân Không diễn tuồng gì chủ động tung ra vụ nổ, toàn thân người đàn ông này kín đáo tràn đầy hơi thở bí mật, ánh mắt giống như đã từng quen biết nhau đã gặp qua ở nơi nào.

"Cố mỗ không biết ý tứ của Chiến tổng, theo tôi biết từ trước đến nay tập đoàn luôn không lộ ra ngoài ánh sáng bất cứ cơ hội tin tức nào, sự kiện tòa AB nổ tung lần này cảnh sát vẫn còn đang điều tra, giới truyền thông đều biết muốn lấy được tin tức độc nhất vô nhị này như so với lên trời, lại không nghĩ rằng hôm nay Chiến tổng tự mình tặng tin tức này cho tôi."

Cố Trì phân tích xem muốn lấy được tin nổ độc nhất vô nhị thật sự khó khăn, nhưng ai có thể biết rốt cuộc trong lòng Chiến tổng là đang tính toán cái gì.

Khóe miệng khẽ nâng, Chiến Vân Không cười, "Cố tổng rất hiểu rõ tập đoàn Bàng Bạc của chúng tôi, tin tức lần này tôi chỉ cho Thiên Vũ độc quyền. Mục đích của tôi..."

Chiến Vân Không phủi tàn thuốc rơi xuống, theo thói quen khẽ phủi trên tây trang màu xám liền không có bụi bặm, "Mục đích của tôi chỉ có một chính là muốn thiết lập một mối quan hệ hợp tác tốt đẹp với Thiên Vũ, sau này tin tức của Bàng Bạc sẽ toàn quyền thụ lý cho Thiên Vũ, điều kiện chính là tôi không muốn phải nhìn thấy bất cứ tin tức gì có liên quan đến vợ của tôi, có thể làm được không!"

Giọng nói sắc bén bá đạo, xen lẫn khí thế rét lạnh, trong lòng Cố Trì không nhịn được run lên, đáy mắt vẻ mặt thay đổi khó lường, anh nên xem xét kỹ Chiến Vân Không này lần nữa, đẩy tập đoàn ra đứng mũi chịu sào chỉ để bảo vệ một người con gái, anh nên nói Chiến Vân Không quá ngu xuẩn hay là quá yêu đây.

"Có thể hợp tác cùng với tập đoàn Bàng Bạc là ước mơ của tất cả tập đoàn truyền thông, Cố mỗ có thể hợp tác với Chiến tổng thật sự quá may mắn, anh yên tâm tin tức của phu nhân Chiến đã giảm sút rồi."

"Vậy thì tốt."

Uống một hớp trà xanh, ý tứ Chiến gia cũng không muốn lập tức rời đi, trái lại mặt hiện nụ cười nhạt nhìn Cố Trì.

"Đã nhiều năm như vậy, khẩu vị vẫn không đổi, cho dù người đã đổi tên, cho dù có một số việc sớm đã quên nhưng thói quen vẫn sửa không được, anh nói có đúng không Cố tổng."

Nhíu lông mày, Cố Trì cảm thấy Chiến Vân Không trước mặt thật là làm cho người ta nhìn không thấu, giống như những câu nói kia, rồi lại làm người ta không thể tưởng tượng nổi.

"Nồng đậm mà không nhạt, nhạt mà thơm ngát, thưởng thức trà giống như là cuộc sống thỉnh thoảng lúc thì yên bình lúc thì gợn sóng, tôi nghĩ cuộc sống của Chiến tổng hẳn là muôn màu muôn vẻ, công thành danh toại, vợ đẹp trong ngực, ngày nay thiên hạ này không có chuyện gì mà Chiến tổng không làm được."

Mũi Chiến gia xì khẽ.

"Tôi là người không phải là thần, trơ mắt nhìn anh em vào sinh ra tử của mình bị nổ chết nhưng không làm gì được, tôi hy vọng anh ấy đừng trách tôi, tôi hy vọng anh ấy biết rõ lựa chọn cuộc sống hiện nay của chính mình."

Đứng lên, Chiến Vân Không gài nút áo tây trang lại, "Ngày mai tôi sẽ phái trợ lý đến, hôm nay Chiến mỗ cáo từ trước."

Nhà cổ.

Tối nay nghênh đón một vị khách không tưởng tượng đến.

Sau khi đưa Bạch Diệu về nhà, Noãn Noãn tự mình lái xe về nhà cổ, khi xe tiến vào đầu hẻm nhỏ một chiếc Lamborghini màu xanh dương chặn lại đường của cô.

Xuống xe, cô vòng quanh Lamborghini dạo một vòng, kiểu dáng xa xỉ đặc biệt quả nhiên là xe tốt, vậy cũng không thể hoành hành dừng ở nơi này.

Đi bộ về nhà, người còn chưa vào nhà liền đứng ở trong sân kêu to, "Trong nhà có đàn ông không!"

Chỉ hô liền có người trả lời, hiện tại tiếng kêu gọi đặc biệt của cô nhóc Noãn vừa dứt, bên này liền vang lên đáp lại, "Quan Nhị Gia ở trong này, phu nhân có gì phân phó ạ!"

"Ngoài cửa có xe Lamborghini là của ai?"

Ánh mắt Quan Lê Hiên lập tức sáng, lại gần Noãn Noãn cười đến hèn hạ ti tiện, "Không nghĩ tới bộ dáng cô nàng họ Tinh đã lớn lên một chút, nhưng mà vị bên trong đó có chút quen mắt."

"Anh nói gì vậy?"

Cô nàng họ Tinh? Nhìn quen mắt? Cô nhóc Noãn nghi ngờ liếc anh ta một cái, "Nói cho rõ ràng đi."

Quan Lê Hiên nhíu mày kéo cô, "Đi vào chẳng phải sẽ biết sao, đi với anh."

Trong phòng khách đèn sáng trưng, người đàn ông kiêu ngạo ngồi ổn định ở trên ghế sofa, hai chân bắt chéo, đôi mắt sâu thẳm tối đen như mực giống như ngôi sao đã tắt thâm thúy mê người trong vũ trụ, thấy người con gái đối diện vẻ mặt khẽ ửng hồng.

Người con gái này quả thật rất quen mắt, rồi lại rất xa lạ, Noãn Noãn nhất thời cũng không biết là nên chào hỏi hay là đuổi cô ta ra ngoài.

"Đã lâu không gặp rồi Noãn Noãn!"

Tóc dài đen óng theo động tác của người con gái mà bay lên, thật đúng là vô cùng đẹp, cô ta cười rất hữu nghị phát ra từ tấm lòng chân thành, nhưng bên trong có bao nhiêu tình cảm chỉ sợ cũng chỉ có bản thân cô ta rõ ràng nhất.

Chân mày Noãn Noãn khẽ động, trong lòng có dự cảm xấu bay lên, trong lòng nói sao cô ta sẽ xuất hiện ở chỗ này, cô ta từ đâu xuất hiện, mục đích cô ta tới đây là gì, động cơ không thuần khiết, có mục đích!

Da đầu cứng rắn, môi cứng ngắc nhếch lên, Noãn Noãn vẫn rất lễ phép, "Đã lâu không gặp, chị họ!"

Vẻ mặt Tinh Hạ kiêu ngạo, tất chân hấp dẫn bao quanh đôi chân hoàn mỹ thon dài, cô ta rất hài lòng thái độ của Tinh Tiểu Noãn đối với mình.

Trước còn tưởng rằng quả ớt nhỏ sẽ không có văn hóa bất kính với mình chứ.

Nhưng cô nàng chính là người đánh bất ngờ, bên này Tinh Hạ đang hả hê, lại nghe nửa câu sau của Noãn Noãn giận đến ngực phập phồng nút áo trước ngực rõ ràng có dấu vết muốn nổ tung.

"Lúc này không phải đang là thời hoàng kim của chị họ sao, hay là nói cuộc sống ở nước ngoài không tốt chạy về trong nước phát triển!"

Chiến gia nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn giận dữ của Noãn Noãn, khóe miệng lơ đãng cong lên, ánh mắt giống như dao găm chuyển tới trên tay nắm chặt thành quyền của Tinh Hạ, cảm xúc người đàn ông không rõ mấp máy môi.

Rõ ràng là nói mình làm nghề nghiệp không chính đáng sao, ở trước mặt đại soái ca Tinh Hạ có chút mất mặt, hai gò má ửng hổng vừa định trả lời lại một cách mỉa mai chỉ thấy người đàn ông từ trên ghế sofa đứng dậy mang theo luồn gió lạnh cực hạn.

"Thời gian không còn sớm, Hổ Tử dẫn biểu tiểu thư đến phòng trọ."

Chiến Vân Không kẹp cô nhóc Noãn còn đang tức giận không tiếp tục nói lời vô nghĩa trực tiếp đi đến lầu hai, cô nàng bắt đầu muốn giãy giụa nhưng toàn thân người đàn ông là bắp thịt tất cả phản kháng đều là uổng phí hơi sức.

"Tại sao chị ta ở nhà của chúng ta?"

Đây là câu nói đầu tiên vào tối nay của Noãn Noãn nói với Chiến gia, cô ngồi ở trên giường trừng mắt nhìn Chiến Vân Không, không nháy mắt ánh mắt lướt qua rất sắc bén ở trong mắt Chiến gia có chút xinh đẹp động lòng.

Một tay chống đỡ một bên thân thể cô, nâng cằm tinh xảo của cô lên, "Ngày đầu tiên đi học chơi vui không?"

Cố ý nói sang chuyện khác? Cô nàng xì khẽ một tiếng, "Đồng chí thủ trưởng, xin trả lời vấn đề của em trước được không?"

"Tiểu Noãn Noãn nhà anh không phải khéo hiểu lòng người nhất sao!"

Chạm khẽ lên môi phấn nộn của cô, một giây kế tiếp liền hôn cọ sát lẫn nhau dòng điện lạnh lẽo làm toàn thân Noãn Noãn giật mình, đầu lưỡi bá đạo xông vào khuấy đảo lục lọi trong miệng ngọt ngào của cô.

Đầu óc cô nhóc như chập mạch, một mảnh trắng sáng trong nháy mắt cau mày sợ hãi nghịch ngợm chợt lóe, thuận tay vòng trên cổ người đàn ông, xuống phía dưới đè hai người ngã trên giường lớn màu xanh đậm.

Mập mờ nằm sấp trên lồng ngực rộng lớn vững chắc của Chiến gia nghe tim đập mạnh, giống như tất cả hoang mang đều bị khí thế mạnh mẽ này của người đàn ông đuổi đi.

Ỷ vào, tham luyến giống như càng ngày càng không thể rời bỏ anh, Noãn Noãn tức giận đánh vào vị trí tim của người đàn ông thật sự mà nói sức lực dùng rất lớn.

Chiến gia rất hưởng thụ sự yên tĩnh lúc này, dịu dàng vuốt ve phía sau lưng mỏng manh của cô.

"Hôm nay Tinh Hạ là bị Cổ Thanh Dạ mang về."

Ngẩng đầu, chân mày cô nàng nhíu chặt, "Gia luôn luôn làm ra vẻ nghiêm túc mặc kệ sự đời, vì sao chứa chấp chị ta?"

Người đàn bà nhẫn tâm độc ác đó, người xưa nói rất hay, ba tuổi đã thấy tất cả, Noãn Noãn rất hiểu rõ Tinh Hạ.

"Bởi vì cô ta là người của nhà họ Tinh nên anh phải quản."

Noãn Noãn sửng sốt, quả nhiên Chiến thần đặc biệt lớn mạnh logic vặn vẹo cũng có lối suy nghĩ mạnh mẽ, "Lý do không thành lập." Cúi người dán lên tai người đàn ông cô nàng tìm đường chết thổi khí nóng, cánh môi trêu chọc ma sát người đàn ông, "Chị ta là người xấu."

Bụng dưới có một luồng nhiệt, đại não báo động vang lên hiện tại anh nhất định lập tức muốn giày vò trên người tiểu yêu tinh nếu không thì...

Nào có thể đoán được, Chiến gia tính nhầm, có người đánh đòn phủ đầu bò dậy hai tay thần tốc tức giận kìm chặt cổ của người đàn ông.

"Cho một lý do để Tinh Hạ ở lại, bằng không..." Cô nhóc nheo mắt, lóe ra tia nguy hiểm, cắn răng nói "Bằng không tối nay bản tiểu thư liền ăn anh."

Đuôi lông mày nhếch lên, cánh tay gối đầu, Chiến gia cầu còn không được cười tà, giọng nói hấp dẫn mê người, "Xin mời cô nàng Noãn hành hạ và giày xéo."

Nói xong eo ưỡn lên, gương mặt Noãn Noãn ửng hồng đều có thể nhỏ ra máu rồi, kiều diễm mê người.

Ma quỷ khó chịu này, tay lại tăng thêm vài phần, "Em không thích chị ta Chiến gia anh tự mình làm đi, hừm!"

"Đi đâu?" Chiến Vân Không nắm eo nhỏ của Noãn Noãn ngăn cản cô xuống giường.

Cười quyến rũ, quốc sắc thiên hương, "Hôm nay cơ thể cô nương khó chịu, gia tự động giải quyết đi nha, ngoan!"

Bàn tay xoa nhẹ lên bụng bằng phẳng của cô, dịu dàng nói, "Đau bụng à."

"Không đau."

Ngoan ngoãn nằm úp sấp trên lồng ngực người đàn ông một lần nữa, trái tim người đàn ông tê rần, ôm thân thể mềm mại trong ngực cố gắng kiềm chế, lúc thì như ác ma lúc thì như thiên sứ, trước nay Chiến gia tay trắng không có kế sách.

Cả đêm giày vò, Chiến Vân Không tắm nước lạnh ba lần, tố chất cơ thể quá mức cường hãn coi như một đêm ngủ không ngon thì lúc này gia vẫn như cũ thần khí thoải mái chống đầu lên nhìn miệng Noãn Noãn đầy nước bọt khuôn mặt nhỏ nhắn, trong ánh mắt tràn đầy cưng chiều.

Điện thoại di động của Noãn Noãn chấn động ở trên giường, Chiến gia rất tự nhiên cầm lên nghe.

"Này, nhóc Noãn, cô giáo Bạch kêu chúng ta đến lớp sớm tới phòng làm việc một chuyến..."

Cô giáo Bạch? Tròng mắt của Chiến gia như mây đen bắt đầu lộ ra, khớp xương nắm chặt phát ra tiếng, chẳng lẽ là cô ta? Không ngờ động tác cô ta nhanh như vậy.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-160 )