Vay nóng Tinvay

Truyện:Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài - Chương 188

Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài
Trọn bộ 439 chương
Chương 188
Hắn đi qua
0.00
(0 votes)


Chương (1-439)

Siêu sale Shopee


"Ha ha...... Chỉ Dao, thật tốt, ở trong này gặp được con, ta và dì Phương con cũng thích đến nhà hàng này ăn."

Người phụ nữ ngồi đối diện lão bá này là dì Phương đang nhìn chăm chú vào Chỉ Dao, trên mặt đầy ý cười.

"Là vậy ạ, bá phụ, con cùng bạn đến ăn cơm trưa, không nghĩ tới ở trong này được gặp bá phụ." Chỉ Dao trên mặt lộ ra nét mỉm cười ngọt ngào, mắt nàng quay nhìn người phụ nữa ngồi đối diện với lão bá đối diện, ánh mắt lãnh đạm mà hờ hững.

Điều này không khỏi làm Mân Huyên có chút nghi hoặc, dì Phương này thoạt nhìn ít nhất cũng là bạn của lão bá, Chỉ Dao luôn luôn thực quý mến những người thân thích, miệng cũng thực ngọt, nàng hôm nay sao lại thế này, như thế nào có điểm là lạ.

Thái độ Chỉ Dao ôn hoà nhưng đối với dì Phương di có chút khó khăn, trên mặt bà tươi cười cương một chút, lập tức che dấu nâng chung trà lên, cúi đầu uống trà.

Lão bá trên mặt hiện ra thần sắc xấu hổ, ho khan một tiếng, lập tức nhìn Mân Huyên cùng Chỉ Dao, cảm thấy lẫn lộn hỏi, "Mân Huyên, cháu như thế nào lại ở nơi này? cháu cùng Chỉ Dao......"

Mân Huyên mặt mỉm cười, nhanh nói."Đúng vậy, lão bá, ngài khả năng không biết cháu cùng Chỉ Dao là bạn tốt. Hôm nay chúng cháu cũng vừa tới nơi này ăn cơm trưa."

Lão bá cúi đầu thì thào tự nói, "Nga, là như thế này, nhân sinh thật sự có rất nhiều loại trùng hợp."

Không khí nhất thời có chút im lặng, nữ nhân kêu dì Phương kia chỉ lo cúi đầu uống trà, lão bá như là chìm vào suy nghĩ chính mình, nhất thời tất cả mọi người không có lên tiếng. Mân Huyên âm thầm kéo tay Chỉ Dao, ý bảo nàng mở miệng nói chuyện.

"Bá phụ, không quấy rầy hai người dùng cơm ......"

"Nga, nếu không ngại các cháu có thể ngồi cùng chúng ta ......"

"Không cần, chúng cháu gọi đồ ăn sắp bưng lên, bá phụ, cháu cùng bạn cháu đi trước." Chỉ Dao hàm chứa ý tươi cười hướng tới lão bá gật đầu, chợt kéo Mân Huyên đi hướng chỗ bàn ăn của các nàng.

"Chờ một chút, Mân Huyên. cháu sẽ không quên chuyện mời ta uống trà ngọ chứ." Phía sau vang lên thanh âm của lão bá, "Ha ha...... số điện thoại của cháu có phải hay không đã thay đổi, gần đây ta gọi điện không được."

Đúng vậy, nàng như thế nào lại đem chuyện này quên mất. Mân Huyên chạy nhanh đến bên túi lấy ra bút cung mẩu giấy, viết dãy số mới của chính mình, cõi lòng đầy sự xin lỗi.

"Lão bá, thực ngượng ngùng, bởi vì có một số việc, cháu đã đổi số mới, đã quên cùng ngài nói. cháu hiện tại đã bắt đầu đi làm, khả năng chưa có thời gian mời ngài uống trà, bất quá cuối tuần này có được không, đến lúc đó cháu nhất định gọi điện thoại cho ngài."

Lão bá tiếp nhận tờ giấy, không chịu nổi để ý khoát tay, "Không có việc gì, các cháu là thanh niên nên có lẽ bận rộn, vậy nói như vậy định rồi, ta chờ điện thoại của cháu."

Cùng Chỉ Dao trở lại chỗ ngồi, Chỉ Dao ghé mặt lại đây, vẻ mặt tò mò hỏi, "Mân Mân, cậu như thế nào lại quen cha của Lạc ca ca?"

"Ân, đây là chuyện hai tháng trước, ngay từ đầu quen biết mình đã không biết thân phận của ông ấy, lúc ấy mình ngồi trên ghế quảng trường nghỉ ngơi, sau đó một lão bá xa lạ chạy lại đây, sau đó muốn mình mời ông ấy ăn......"

Mân Huyên cẩn thận đem tình cảnh lần đầu tiên gặp mặt lão bá, còn có lão bá luôn nhắc nhở nàng chuyện mời ông uống trà giảng thuật một lần, bên trong còn có là như thế nào trong lúc vô ý tránh ở phía sau biệt thự, nghe được lão bá cùng quản gia đối thoại, do đó biết chuyện lão bá chính là phụ thân Doãn Lạc Hàn.

"...... Cho nên, mình cũng vậy vừa rồi nghe cậu nói, mình mới biết được ông ấy chính là cậu...... đúng...... phụ thân vị hôn phu ......" Nàng tính lảng tránh nhắc tới người kia, vẫn là có cảm giác có điểm chột dạ.

"Là như thế này a, là man xảo đâu." Chỉ dao gật đầu nói xong, người bán hàng bắt đầu nhất nhất bưng lên các món ăn.

Hai người bắt đầu vừa ăn cơm nói chuyện phiếm, Mân Huyên gắp đậu cove bỏ vào trong miệng, nghĩ tới nàng trong lòng nghi vấn, "Đúng rồi, Chỉ Dao, cậu vì cái gì như vậy...... Đối với người đối diện lão bá?"

Chỉ Dao miệng dùng sức nhấm nuốt thức ăn, theo xoang mũi phát ra một tiếng hừ lạnh, "mình rất chán ghét cái nữ nhân kia. Chính là bà ta năm đó phá hủy gia đình Lạc ca ca, nếu không vì bà ta Lạc ca ca cùng ba ba cũng sẽ không đối địch với nhau......"

"bà ta là người thứ ba?" Mân Huyên cắn chiếc đũa trừng lớn ánh mắt, nhìn không ra đến lão bá tuổi trẻ tình hình đặc biệt lúc ấy bên ngoài làm ra loại chuyện này bên ngoài.

"Chính là, bà ta rất chán ghét." Chỉ Dao chán ghét mặt nhăn cái mũi, "mình tuyệt không thích bà ta, có mấy lần cũng giống hôm nay như vậy đụng tới bà ta, mình mới không thèm nói chuyện với bà ta, Lạc ca ca thấy đáng ghét, mình theo vậy cũng thấy đáng ghét."

"Việc này cậu như thế nào biết? Sẽ không là Lạc ca ca của cậu nói cho cậu đi." Mân Huyên vi phiết thần, Chỉ Dao như vậy chán ghét cái dì Phương kia nói không chừng chính là Doãn Lạc Hàn kia nói gì đó bậy.

"Không phải, Lạc ca ca cũng không có nói này đó với mình, anh ấy cũng cũng không đề cập qua." Chỉ Dao diêu phía dưới, môi mấp máy, "mình là nghe mẹ mình nói mới biết. Năm đó mình còn nhỏ, nghe cha mẹ nói mẹ lạc ca ca hình như là ở khách sạn bị người ta đâm mấy đao, sau đó đưa đến bệnh viện, trực tiếp làm phẫu thuật, lúc ấy Lạc ca ca tuổi còn nhỏ thực sợ hãi, cũng thực yếu ớt, anh ấy luôn luôn tại chờ ba ba xuất hiện, nhưng là thẳng đến lúc mẹ anh ấy được bác sĩ tuyên cáo tử vong, phụ thân đều không có xuất hiện ở bệnh viện. Sau đó có nghe đồn nói phụ thân lúc ấy chính là đang cùng cái nữ nhân kia đi ra ngoài du ngoạn......"

"Thật vậy chăng? Liền vì chuyện này hắn cùng lão bá tranh cãi?" Nghe đến đó, trong giây lát trái tim của nàng hung hăng co rụt lại, trước mắt không khỏi hiện ra một cái tiểu nam hài cô độc bất lực ngồi ở phòng giải phẫu, dày vò bàn một bên cùng đợi giải phẫu kết quả, một bên âm thầm kỳ vọng chính mình phụ thân có thể xuất hiện.

"Đương nhiên không riêng gì vì chuyện này, mặt sau chuyện khiến cho Lạc ca ca từ nay về sau cùng phụ thân đối địch." Chỉ Dao xinh đẹp trên mặt bị một loại nồng đậm thương cảm bao phủ, tay nhỏ bé gắt gao nắm chặt chiếc đũa.

"Còn có chuyện gì?" Mân Huyên vội vàng hỏi, nên sẽ không là mẫu thân Doãn Lạc Hàn vừa chết, phụ thân liền nóng lòng cưới dì Phương đi, kịch truyền hình đều là diễn như thế này.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-439)