Thái tử nhìn ra bí mật
← Ch.040 | Ch.042 → |
"Lão sư chớ quá tức giận, lần này tuy rằng xác thực có hơi mất mặt, nhưng cũng không phải là không có thu hoạch." Thái tử cười yếu ớt, tự nhiên nhẹ giọng nói, "Nguyên lai thất đệ vạn năng của ta cũng có nhược điểm a."
Quý Mộ không giải thích được, thấy thái tử cũng không có ý tiếp tục muốn nói thêm, hắn cũng không có hỏi nhiều.
"Thái tử điện hạ, Thân vương từ trước tới giờ bảo trì trạng thái trung lập, mặc dù cùng ngài không thân cận, không bằng cứ để hắn tiếp tục như vậy, chỉ cần hắn không thân cận với bất luận thế lực nào, đối với chúng ta mà nói, đó cũng tốt, tuy rằng không mượn được trợ lực của hắn, thế nhưng cũng không lo lắng ta sẽ có địch nhân cường đại như hắn."
Thái tử phất tay, lập tức có kẻ rót đầy chén trà cho Quý Mộ, hắn chậm rãi lắc đầu, "Không, chúng ta nhất định phải nghĩ biện pháp để mượn trợ lực của thất đệ nhiều hơn, lão sư, ngươi cũng biết, các huynh đệ khác của ta cũng nuôi dã tâm, thế nhưng muốn nghĩ thay thế ta cũng không dễ dàng như vậy." Hắn liếm môi thở dài, "Lão sư a, ngày nào đó ta kế thừa ngôi vị hoàng đế, nếu như có một người trung tín giúp ta thống nhất tám quốc, ta nghĩ chung quy đó cũng chỉ là ảo mộng. Nhưng đây là tâm nguyện suốt đời của ta, nếu có thất đệ tương trợ, không phải là có thể sao."
Quý Mộ cười khổ, hắn làm sao chẳng biết, Thân vương dũng mãnh thiện chiến, trí mưu siêu quần, Tề quốc to như vậy, dự trù ba năm mà mới bảy tháng đã phá được, cả triều đều cho rằng nhiệm vụ này không có khả năng hoàn thành, hắn lại dễ dàng thực hiện. Chỉ là, nhân vật như vậy đâu phải dễ dàng mượn lực.
Nhìn thấy tính tình Nhan Hi là thích mềm không thích cứng, dùng kế nào cũng không phải, muốn làm thân cũng không biết từ đâu mà bắt đầu.
Thái tử lại nói, "Vừa đến trước cửa chính của thân vương phủ, có một chi tiết không biết lão sư có chú ý, thất đệ sau khi vừa trở về, vốn khuôn mặt rất bình tĩnh, thế nhưng hình như nhìn thấy gì đó, sắc mặt lập tức đại biến."
"Không phải bởi vì nhìn thấy thái tử điện hạ sao?" Quý Mộ căm giận nói.
Thái tử lắc đầu, "Ngay từ đầu ta cũng cho rằng thất đệ là bởi vì chúng ta đột nhiên đến bái phỏng, cho nên cố ý bày ra sắc mặt như vậy, thế nhưng, chính là có một cái gì đó không thích hợp, chỉ là lúc đó ta cứ tưởng mình hiểu được. Lúc dọc theo đường đi trở về, ta cũng không hài lòng, tỉ mỉ phân tích mỗi một chi tiết ngay lúc đó, quả nhiên ta nhận thấy một điều."
Quý Mộ nhãn tình sáng lên, ôm quyền nói, "Xin lắng nghe."
← Ch. 040 | Ch. 042 → |