Nghi Thức Trở Về (3)
← Ch.497 | Ch.499 → |
Chương 498: Nghi Thức Trở Về (3)
Cả cái Thần Vực, Cửu phẩm Thần Mạch có thể đếm được trên đầu ngón tay, trong đám thiên kiêu ở đây, Khương Vũ Thần là Bát phẩm Thần Mạch, Chu Hành Vân và Diệp Hâm Nhiên cũng là Bát phẩm Thần Mạch, Cơ Thanh Vân chỉ là Thất phẩm Thần Mạch, chỉ có Lôi Hoan Âm là Cửu phẩm Thần Mạch hiếm thấy, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà nàng ta nổi tiếng ở Thần Vực.
Mọi người đều biết Khương Phục Tiên bất phàm, chắc chắn có huyết mạch Thần tộc không kém, cho dù là Cửu phẩm thì cũng bình thường, nhưng vẫn rất chờ mong kết quả kiểm tra.
Huyền Vận Thần hậu muốn mọi người công nhận Khương Phục Tiên, thì phải dùng Thần Mạch phẩm giai làm bọn họ tâm phục khẩu phục.
Tay Khương Phục Tiên đặt trên thần bia, ánh bạc thánh khiết vọt lên trời cao, tia sáng xông thẳng tới chân trời, cột sáng thánh khiết kia chọc thủng bầu trời, ánh bạc rải xuống, chiếu rọi toàn bộ Thái Sơ hoàng thành, giây phút này, ánh sáng của thần bia còn chói mắt hơn ánh sáng của Quang Minh Thần Tháp.
Vẻ mặt của Lâu Tương Thần hậu cực kỳ trầm trọng.
Lôi Hoan Âm mím môi, có chút hâm mộ.
Thiên kiêu của Đông Thần quốc đương nhiên là kiêu ngạo và tự hào.
Trên mặt Trần Mục cũng ẩn chứa vẻ kinh ngạc, hắn ta biết huyết mạch của vị hôn thê rất mạnh, nhưng mà tia sáng này cũng quá cao rồi đi, thậm chí còn không nhìn được điểm cuối, huyết mạch Thần tộc của hắn cũng chỉ cao năm trượng, muốn so với cột sáng này của Khương Phục Tiên, thật sự là Đại Vu gặp Tiểu Vu.
Phía trên Quang Minh đài, ánh bạc thánh khiết phản chiếu ra hình ảnh nữ thần mơ hồ, nàng ta giang hai cánh tay, bao phủ toàn bộ Thái Sơ hoàng thành, bách tính trong thành nhao nhao quỳ bái.
Chung quanh Quang Minh đài, đám thiên kiêu nhao nhao quỳ bái, cho dù là Thần tướng cũng phải nửa quỳ, Thần Vương cũng phải cúi đầu, chỉ có số ít mấy người có thể nhìn thẳng cái thân ảnh tuyệt thế kia.
Lâu Tương Thần hậu nhìn thấy hình tượng đế vương ở trong bóng lưng của Khương Phục Tiên, trong lòng bà ta không khỏi sinh ra hàn ý, có thể xác định Khương Vũ Thần sẽ không trở thành người thừa kế của Đông Thần quốc.
"Nàng ta kế thừa Quang Minh thần vị?"
Lâu Tương Thần hậu đoán được điều gì, chỉ có Thần tộc kế thừa thần vị mới có thể có dị tượng như thế, nắm giữ thần vị, cho dù là phàm khu, cũng có sức mạnh kinh khủng, một khi nắm giữ thần khu, đủ để có được sức mạnh hủy thiên diệt địa.
Thần tử Chu Hành Vân và Thần nữ Lôi Hoan Âm đều cảm nhận được áp lực cực lớn, đợi Khương Phục Tiên thức tỉnh thần khu, rất khó tưởng tượng nổi rốt cuộc khi đó nàng ta sẽ mạnh tới cỡ nào.
Huyền Vận Thần hậu rất hài lòng với kết quả kiểm tra của Khương Phục Tiên, trên mặt hiện lên nụ cười mê người, Đông Thần quốc sẽ vì sự tồn tại của nàng ta mà càng thêm huy hoàng.
Thái Sơ hoàng thành, Quang Minh đài.
Ánh bạc thánh khiết xông thẳng lên trời, chiếu sáng thành thị to lớn, hình chiếu thần thánh của Quang Minh nữ thần không tì vết, trong mắt thiên kiêu Thần tử chung quanh đều mang vẻ kính sợ.
Không thể nghi ngờ, đây là cực phẩm Thần Mạch, huyết mạch Thần tộc thuần chính nhất, cho dù là Thần tộc bình thường cũng rất khó có được hậu nhân thuần huyết, huống chi là Thái Sơ Thần tộc.
Trong mắt Lâu Tương Thần hậu ẩn chứa sự hâm mộ, lẩm bẩm nói: "Hậu nhân thuần huyết ngang với Thần Linh viễn cổ, đợi sau khi nàng ta hóa Thần, Thần Vực còn ai là đối thủ của nàng ta?"
Trong mắt Diệp Hâm Nhiên mang theo sùng bái, vẻ mặt Chu Hành Vân ngưng trọng, vốn ban đầu còn muốn lôi kéo làm quen với nàng ta, hiện tại hoàn toàn không có dũng khí chào hỏi với nàng ta.
Lôi Hoan Âm mím môi, nàng ta từng cho rằng mình là Thần nữ mạnh nhất Thần Vực, cho đến khi nhìn thấy Khương Phục Tiên, mới hiểu được nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.
Khương Vũ Thần nhìn thấy chênh lệch, hoàn toàn không phải thứ hắn ta cố gắng là có thể bù đắp, cũng nhận rõ thực lực của bản thân, căn bản không có tư cách đánh đồng với tỷ tỷ.
Thiên kiêu Đông Thần quốc đều cảm thấy kiêu ngạo và tự hào, trong mắt Hà Mộng Như và Hạ Trúc Vân mang theo kính sợ.
Trên mặt Trần Mục nở nụ cười rực rỡ, cho dù là ở đâu vị hôn thê cũng rực rỡ loá mắt, hắn thầm thề dưới đáy lòng, phải cố gắng tu luyện, đuổi kịp bước chân của vị hôn thê.
Huyền Vận Thần hậu hài lòng gật đầu, Khương Phục Tiên kế thừa Quang Minh thần vị, chỉ cần có được Quang Minh Thân, nàng ta chính là Quang Minh nữ thần mới, sẽ có được sức mạnh sánh ngang với Thái Sơ cổ thần, thứ sức mạnh khiến cho cả Thần Vực đều run rẩy.
Khương Phục Tiên thu lại tay ngọc trắng nõn thon dài, nhưng ánh bạc do thần thạch toả ra vẫn mãi không có tiêu tan, bóng dáng của nàng ta đột nhiên biến mất tại chỗ.
Thần tộc quỳ trên mặt đất nhao nhao đứng dậy.
Huyền Vận Thần hậu và Khương Phục Tiên đi tới hòn đảo chỗ cao nhất, Lâu Tương Thần hậu gật đầu khẽ cười nói: "Tỷ tỷ, về sau Phục Tiên tiền đồ vô lượng, không biết đã có hôn phối chưa?"
Đối mặt với vấn đề đột nhiên xuất hiện, Khương Phục Tiên không để ý đến, Huyền Vận Thần hậu vừa cười vừa nói: "Chúng ta còn chưa đính hôn cho Phục Tiên."
Mặc dù bọn họ chưa đính hôn cho Khương Phục Tiên, nhưng mà tự bản thân nàng ta đã đính hôn với Trần Mục ở nhân gian rồi.
Trong mắt Lâu Tương Thần hậu mang theo ý cười: "Hành Vân, hôm nay ngươi phải biểu hiện cho tốt đấy."
"Vũ Thần ca ca cố lên!"
Diệp Hâm Nhiên chắp tay sau lưng, đỏ mặt hô.
Lâu Tương Thần hậu khẽ nhíu mày, Chu Hành Vân không khỏi lắc đầu, hắn ta từ trên trời đáp xuống, thân khoác áo giáp phiếm vàng, tay cầm đại kích kim sắc, rất có phong thái của đại tướng.
Lão giả mặc áo bào trắng bạc đứng ở ven rìa Quang Minh đài, ông ta là cường giả Thần Vương Khương Huyền Cơ, phụ trách chủ trì trận tỷ võ hôm nay: "Tỷ võ so tài, đến điểm là dừng."
← Ch. 497 | Ch. 499 → |