Đến Thần Vực (2)
← Ch.481 | Ch.483 → |
Hạ Trúc Vân thành thật nói: "Trước kia chúng ta đều từng nghe nói Huyền Vận Thần hậu có một nữ nhi gọi là Khương Phục Tiên, mọi người chưa ai từng thấy qua, cũng không biết nàng ở nơi nào, đối với chúng ta mà nói nàng là sự tồn tại rất thần bí."
"Phụ mẫu của Công chúa các ngươi vẫn còn chứ? Nàng có huynh đệ tỷ muội gì không?" Trần Mục tiếp tục hỏi.
Hạ Trúc Vân không nhịn được cười, nghĩ thầm sư đệ của Công chúa thật thích bát quái: "Phụ mẫu của Công chúa điện hạ là Thần hoàng và Thần hậu của Đông Thần quốc, bọn họ đã sống mười vạn năm rồi, sống thêm mười vạn năm nữa cũng không thành vấn đề."
"Hậu duệ Thần tộc rất khó xuất hiện, huyết mạch của huyết mạch Thần tộc càng thuần càng khó có đời sau, Phục Tiên điện hạ còn có một đệ đệ, Khương Vũ Thần, Thần tử của Đông Thần quốc, là thiên kiêu lợi hại nhất trong thế hệ trẻ tuổi." Trong mắt Hạ Trúc Vân lóe lên ánh sáng, có thể nhìn ra ngưỡng mộ của nàng ta với Thần tử Khương gia.
Trần Mục nghi ngờ nói: "Khương Vũ Thần không tới?"
Hạ Trúc Vân vội vàng giải thích nói: "Thần tử điện hạ có lẽ đang bế quan, ta nghĩ nếu như hắn biết Phục Tiên điện hạ trở lại Khương gia, chắc chắn sẽ đích thân đến nghênh đón."
"Hi vọng là thế."
Trần Mục nhẹ giọng lẩm bẩm, nghênh đón Khương Phục Tiên phô trương rất lớn, có điều người thân của nàng ta đều không xuất hiện, thân thích đến là biểu huynh Cơ Thanh Vân, đường đệ Khương Hiên.
"Đa tạ Trúc Vân cô nương."
"Trần công tử, ta ở ngay ngoài cửa, cần gì, ngươi tùy thời có thể gọi ta."
"Ngươi đi nghỉ ngơi đi, không cần phải để ý đến ta."
"Ừm."
Sau khi Hạ Trúc Vân đi ra ngoài, thì cung kính đứng ở bên phải cửa phòng, Trần Mục lắc đầu, hắn lấy Bồ Đề Đạo Đài ra, tiếp tục tu luyện.
Mà Khương Phục Tiên ở tầng cao, Hà Mộng Như mở tủ quần áo tinh xảo ra, nở nụ cười ngọt ngào nói: "Điện hạ, những thứ này đều là quần áo Thần hậu chuẩn bị cho ngài."
Khương Phục Tiên đến gần tủ quần áo, ngón tay nhỏ nhắn lướt qua những bộ quần áo này, có thể cảm giác được sự bất phàm của vải vóc, đều là thần vật hiếm thấy, đặc biệt là bộ váy dài trắng bạc kia, váy có rất nhiều mảnh, lúc gió thổi qua tách ra như hoa sen.
"Ừm, ngươi lui xuống trước đi."
Vẻ mặt Khương Phục Tiên bình tĩnh nói.
Hà Mộng Như hơi kinh ngạc, Khương Phục Tiên không hỏi gì cả, tính cách của nàng ta khó có thể suy đoán.
"Điện hạ, ngài nghỉ ngơi cho tốt trước, ta ở ngoài cửa chờ." Hà Mộng Như mỉm cười lui ra khỏi phòng.
Hạm đội ngân sắc xuyên thẳng qua hư không rời đi, Khương Xuyên điều động một phần cường giả lưu lại điều tra, Công chúa điện hạ bị hành thích, đây là chuyện rất lớn, Khương Phục Tiên tất nhiên sẽ được sắc phong làm Thần nữ, thậm chí có thể là nữ hoàng tương lai.
Người thừa kế của Khương gia không phân biệt nam nữ, chỉ cần là đích hệ Khương gia, người nào có huyết mạch Thần tộc mạnh nhất, người đó liền có thể kế thừa vị trí Thần hoàng của Đông Thần quốc.
Trong lối đi nhỏ, Hạ Trúc Vân nhìn Cơ Thanh Vân đi tới, khom mình hành lễ nói: "Tham kiến Thanh Vân đại nhân."
Cơ Thanh Vân nhàn nhạt nói: "Trúc Vân, ngươi rời đi trước đi, ta nói hai câu với sư đệ của Phục Tiên muội muội."
Hạ Trúc Vân tự giác rời đi.
Cơ Thanh Vân gõ cửa.
Trần Mục hờ hững nói: "Mời vào."
Cơ Thanh Vân tiến vào gian phòng, thân mặc áo lam, tóc xanh, mắt xanh, tướng mạo anh tuấn, trong cơ thể có huyết mạch Thần tộc mạnh mẽ, đó là sức mạnh vượt xa phàm trần tuyệt đỉnh.
Ngay cả tiểu bối cũng cường đại như thế, cường giả lão bối Thần tộc chắc chắn còn cường đại hơn, Trần Mục đứng dậy, Bồ Đề Đạo Đài vẫn đang phát ra kim quang.
Cơ Thanh Vân liếc nhìn Đạo Đài, có thể cảm giác được Đạo Đài không đơn giản, bảo bối làm cho hắn ta động tâm cũng không nhiều: "Ngươi là sư đệ của Phục Tiên muội muội, cũng chính là sư đệ của Cơ Thanh Vân ta, về sau ở Đông Thần quốc hoặc là Nam Thần quốc gặp phải phiền phức, đều có thể báo tên của ta."
Trên mặt Trần Mục mang theo nụ cười, bình tĩnh nói: "Cơ huynh, ngươi có lời gì nói thẳng đi."
Hắn biết Cơ Thanh Vân đến có mục đích khác.
Cơ Thanh Vân vừa cười vừa nói: "Phục Tiên muội muội mang ngươi về Khương gia, quan hệ của các ngươi rất tốt?"
Trần Mục nghiêm túc nói: "Sư tỷ nhìn ta lớn lên, giữa chúng ta là tình nghĩa sư môn đơn thuần, trước kia ta chưa từng thấy qua việc đời, cho nên lần này đặc biệt có may mắn được đi theo sư tỷ về Khương gia Thần Vực."
Nghe thấy lời của Trần Mục, Cơ Thanh Vân giương khóe miệng nở nụ cười, đắc ý nói: "Đông Thần quốc là nơi giàu có phồn hoa nhất Thần Vực, nếu như Đông Thần hoàng cho phép, ngươi thậm chí có thể ở lại ở gần hoàng thành."
Trần Mục giả bộ hưng phấn nói: "Thật sao?"
"Ngươi là sư đệ của Phục Tiên muội muội, không khó lắm." Cơ Thanh Vân khẽ cười nói, nhìn dáng vẻ hưng phấn này của Trần Mục, quả nhiên là người chưa từng thấy qua việc đời.
Cơ Thanh Vân cảm khái tại đáy lòng, quả nhiên huyết mạch quyết định hết thảy, cùng lớn lên ở phàm gian, Phục Tiên muội muội không dính khói lửa trần gian, mà sư đệ nàng ta lại chưa từng thấy qua việc đời.
Trần Mục không có chút hứng thú nào với Thần Vực, hắn cố ý khiêm tốn, không muốn bị nhằm vào.
Cơ Thanh Vân hỏi tiếp: "Nói cho ta nghe chuyện Phục Tiên muội muội ở hạ giới đi, ta cũng muốn nghe xem."
Trần Mục nghiêm túc nói: "Sư tỷ lớn lên tại Lăng Vân tông ở Nam Hoang, hiện tại là tông chủ của Lăng Vân tông, là Kiếm Thánh mạnh nhất phàm gian, từng chém giết rất nhiều Kiếm Tiên Tiên giới."
"Chân Tiên?"
Trong mắt Cơ Thanh Vân mang theo nghi hoặc.
Trần Mục khẽ lắc đầu: "Giả Tiên mà thôi."
← Ch. 481 | Ch. 483 → |