Ngũ Trùng Thiên Lôi
← Ch.462 | Ch.464 → |
Nguyệt Linh Hi gật đầu, trầm giọng nói: "Không sai, còn phải cảm ơn các ngươi thay ta phong ấn Ma Thần."
"Việc nên làm." Trần Mục khó hiểu nói: "Linh Hi tiên tử, ngươi không thể rời khỏi Lan Hải Tiên Cảnh thì làm sao trấn áp được Ma Thần ở những nơi khác?"
"Ta chỉ phụ trách Lan Hải Tiên Cảnh, Ma Thần của những chỗ khác không phải do ta quản." Nguyệt Linh Hi bình tĩnh trả lời, trong mắt nàng ta mang theo ý cười.
Chẳng lẽ nói là cường giả trở về? Vẻ mặt Trần Mục và Khương Phục Tiên kinh ngạc, bọn họ đến từ chỗ sâu trong tinh không, là nhóm cường giả chinh chiến ở tinh không kia?
"Linh Hi tiên tử, các ngươi chinh chiến ở sâu trong tinh không?" Trong mắt Trần Mục mang theo nghi hoặc.
Nguyệt Linh Hi khẽ lắc đầu, tự giễu nói: "Ta chỉ bỏ ra chút sức, góp thêm số lượng."
Người có thể tham dự chinh chiến ở tinh không nói thế nào cũng đều là cường giả, Trần Mục trầm giọng nói: "Linh Hi tiên tử, chỗ sâu trong tinh không tình hình thế nào?"
"Đó là chiến trường của chí cường giả, chúng ta không thể đến gần, khó nói." Nguyệt Linh Hi lắc đầu khẽ thở dài, nàng ta không giúp được gì, chỉ có thể trở về trước.
Trần Mục hỏi tiếp: "Linh Hi tiên tử, ngươi có biết tổ tiên của Trần gia chúng ta không?"
Nếu như tổ tiên của Trần gia quay về, sau này Trần gia sẽ không sợ gì cả, Nguyệt Linh Hi nghiêm túc nói: "Có biết, hắn ta rất mạnh, ngạo thị quần hùng, cùng chinh chiến với chí cường giả giữa thiên địa ở sâu trong tinh không."
Trong mắt Trần Mục có kính ngưỡng với tổ tiên.
Nguyệt Linh Hi lấy ra Bạch Ngọc thạch nhiễm máu: "Đây ra tổ tiên của Trần gia bảo ta giao cho ngươi, mảnh vỡ của Thiên Đạo nguyên thạch, hàm chứa tạo hóa của thiên địa, có thể bổ sung quy tắc trật tự trong cơ thể ngươi."
Phía trên nguyên thạch, máu bốc lên kim quang, đây là máu của tổ tiên Trần gia, năng lượng bên trong đã bị phai mờ, cường giả có thể khiến ông ta bị thương khó mà tưởng tượng được.
Trần Mục nhận lấy khối Thiên Đạo nguyên thạch kia, vẻ mặt cảm kích nói: "Đa tạ Linh Hi tiên tử."
Nguyệt Linh Hi nhìn Trần Mục, trong mắt mang vẻ tán thưởng: "Tu luyện cho tốt, tương lai sẽ là ngươi."
Trần Mục khiêm tốn nói: "Ta sẽ, Linh Hi tiên tử, chúng ta có duyên sẽ gặp lại."
Nguyệt Linh Hi nhìn sang Khương Phục Tiên: "Khương tông chủ, chỗ sâu trong tinh không cần có lực lượng của Thần quốc, hy vọng ngươi có thể giúp đỡ."
"Được."
Khương Phục Tiên gật đầu cười nhẹ.
Bọn họ đến xem Nguyệt Linh Hi độ kiếp, nàng ta độ kiếp thất bại nhưng cuối cùng lại ngoài ý muốn tiếp dẫn bản tôn quay về, đây cũng xem như trong cái rủi có cái may.
Khương Phục Tiên và Trần Mục chuẩn bị rời khỏi Lan hải Tiên Cảnh, bọn họ muốn đi đến tinh không, có rất nhiều công tác chuẩn bị cần phải làm, không có thời gian trì hoãn.
Hai người cáo biệt Nguyệt Linh Hi, hắc ngư cũng theo bọn họ rời khỏi Lan Hải Tiên Cảnh.
Trên thuyền tiên, Trần Mục và Khương Phục Tiên cùng nhau tu luyện, hắc ngư nằm ngủ trên đầu thuyền.
Trần Mục đang luyện hóa khối Thiên Đạo nguyên thạch kia, hắn cảm thấy có quy tắc thần bí tràn vào cơ thể, Hồng Mông tiểu thụ sinh trưởng mạnh mẽ, cỗ năng lượng kia không giống như linh lực có thể nắm giữ, nó vô hình nhưng lại thật sự tồn tại.
Khương Phục Tiên cảm nhận được có cỗ năng lượng đặc biệt tràn vào trong cơ thể thì lập tức thoát ra khỏi trạng thái tu luyện, nàng ta không muốn phân chia tạo hóa của vị hôn phu.
"Phu quân, ta nghỉ ngơi trước một lát."
"Sư tỷ, không sao đâu, ta cảm thấy miệng Thiên Đạo nguyên thạch này đủ cho chúng ta tu luyện."
Khương Phục Tiên nhướng màu, tiên nhan tuyệt mỹ mang theo nụ cười, nàng ta dịu dọng nói: "Phu quân, chàng phải trở nên mạnh mẽ, cần có lượng lớn tài nguyên, mà ta lại không cần."
Trần Mục hiểu ý của vị hôn thê, nhưng Thiên Đạo nguyên thạch chắc chắc là có lợi cho nàng ta, Khương Phục Tiên không muốn dùng hắn cũng không cách nào cưỡng ép được.
Bảy ngày trôi qua.
Trần Mục luyện hóa Thiên Đạo nguyên thạch, hắn cảm nhận được trong cơ thể có sự tồn tại của quy tắc đặc biệt, da thịt phủ đầy quang huy sáng bóng, nhục thân lại trở nên mạnh mẽ.
Trần Mục cảm thấy trạng thái hiện giờ của bản thân hoàn toàn có thể thử sức tầng thiên lôi thứ năm.
Nếu như tu luyện Bất Diệt Kinh đến cảnh giới đại viên mãn thì khi đối mặt với Ma Thần cấp thấp, cho dù không đánh thắng cũng có vốn liếng để chạy thoát.
Mỗi lần Trần Mục sống sót qua thiên lôi, Bất Diệt Kinh đều sẽ trở nên mạnh hơn, nhục thân cũng theo đó mà thăng cấp với biên độ lớn, nếu như có thể sống sót qua tầng tiên kiếp thứ năm, hắn có thể nắm giữ nhục thân sánh ngang với cường giả Chân Tiên.
Trần Mục vừa mở mắt ra đã thấy vị hôn thê một tay nắm lấy cằm, mặt mũi chứa ý cười, dung nhan tuyệt mỹ khuynh quốc khuynh thành: "Phu quân, chúng ta về Trần gia thuận tiện mang theo chút hải sản trở về, thế nào?"
"Sư tỷ, đề nghị này không tồi, Lan Hải hoang vu vắng vẻ, chỗ này thức ăn tràn lan, để ở đây cũng là lãng phí." Trần Mục mỉm cười gật đầu.
Khương Phục Tiên và Trần Mục bắt đầu ra biển bắt hải sản.
Thuyền tiên vừa đi vừa ngừng, bọn họ bắt được lượng lớn hải sản, còn hái được rất nhiều trái cây, lúc đến gần Lan Hải, bọn họ đã thu hoạch đầy túi.
Trần Mục ngồi khoanh chân bên Lan Hải, hắn cảm thấy Bất Diệt Kinh đã sắp đột phá, đột phá ở những chỗ khác có thể sẽ gây ra tổn thất nghiêm trọng.
Ầm ầm!
Tiếng sấm sét vang lên.
Hắc ngư xem Trần Mục như chỗ dựa, nó tự nhiên sẽ muốn đại ca càng mạnh càng tốt.
Khương Phục Tiên đứng ở phía xa, trong đôi mắt đẹp có chút lo lắng, cường độ của thiên lôi lần này mạnh hơn rất nhiều so với thiên lôi lần thứ tư.
Cường độ thiên lôi lần này thậm chí còn không yếu hơn thiên kiếp lúc vừa bắt đầu, hơn nữa thiên lôi lúc vừa bắt đầu có thể không yếu hơn thiên kiếp mà Nguyệt Linh Hi gặp phải.
Hàng ngàn tia lôi quang đồng thời rơi xuống, xung quanh Trần Mục trong nháy mắt bị thiên lôi bao phủ.
← Ch. 462 | Ch. 464 → |