Vay nóng Tima

Truyện:Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh - Chương 395

Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh
Hiện có 544 chương (chưa hoàn)
Chương 395
Bữa Khuya Trần Gia (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-544 )

Siêu sale Shopee


 

Tiểu Thất rửa tôm hùm to, nàng ta và Trần Dĩnh đều thích ăn giống nhau, bọn họ ăn không mập, cũng lớn không nổi, hai người là vai hài ở trong nhà.  

Trần Mục nhìn Trần Dao ngồi trên đầu Đại Tráng: "Dao Dao, sao muội lại không giúp đỡ?" 

"Muội lười, không muốn động." 

Tay nhỏ của Trần Dao ôm lấy đầu gối, nàng ta nhìn ca ca làm đồ nướng, Trần Mục nướng chín tôm hùm to, trực tiếp lột ra đưa tới trong miệng tiểu muội.  

Miệng nhỏ của Trần Dao nhai kỹ.  

"Cảm ơn ca ca." 

"Ăn ngon không?" 

"Ăn ngon, không đủ cay." 

"Ca ca sợ muội không ăn được cay." 

Trần Dao là muội muội nhỏ nhất trong nhà, bình thường Trần Mục chăm sóc nàng ta ít nhất, cho nên mỗi lần trở về đều vô cùng quan tâm nàng ta.  

"Dĩnh Dĩnh, các muội đi gọi mọi người đi." 

"Được thôi!" 

Trần Dĩnh và Tiểu Thất nhanh chóng chạy ra ngoài.  

Trên dưới Trần gia đa số đều đã tỉnh dậy, đám người Trần Nghiêm và Trần Uy đều đang tu luyện trong phòng mỗi người.  

Rất nhanh trên dưới Trần gia đều đến diễn võ trường, Trần Hi và Yến Lang Nguyệt cũng chạy tới, Yến Lang Nguyệt cung kính nói: "Tiểu thiếu gia, ta đến giúp đỡ." 

Trần Mục vừa cười vừa nói: "Lang Nguyệt tỷ, ngươi bình thường vất vả, tối nay cứ để ta làm hải sản." 

Trần Hi vỗ vỗ bả vai Trần Mục, tự hào nói: " Tiểu Mục nhà chúng ta thật lợi hại, cái gì cũng biết, nếu ai gả cho ngươi, chắc chắn rất hạnh phúc." 

Trần Mục không nhịn được cười ra tiếng, những thứ mà hắn làm này còn kém Khương Phục Tiên rất xa.  

Trần Dĩnh chạy về, mỉm cười nói: "Bạch tỷ tỷ không thích ăn hải sản, tỷ ấy không tới." 

"Các ngươi mau ăn đi." 

"Được." 

Trần Dĩnh cầm tôm hùm to lên.  

Tiểu Thất tay không túm lấy cá nướng.  

Trần Thiên Nam vừa cười vừa nói: "Trước kia gia gia chỉ từng ăn qua hải sản khô, cá mực tươi mới này thật sự không tệ." 

"Gia gia, thích thì ăn nhiều một chút, ta mang về rất nhiều hải sản, còn có dừa nước." 

Đường Uyển không thích ăn cay, bà ta chấm tương liệu, ăn cá lớn hấp: "Mục nhi, tay nghề của ngươi thật sự không tồi." 

Trần Dĩnh và Tiểu Thất không nói gì.  

Thời điểm những người khác nói chuyện, hai người bọn họ đã giải quyết rất nhiều tôm to và cá nướng, Trần Mục vừa làm hải sản, vừa đút cho tiểu muội ăn.  

Trần Hãn rất hiểu chuyện, hắn ta không ăn, còn đang giúp Trần Mục nhóm lửa, xử lý nguyên liệu nấu ăn.  

"Tiểu Hãn, đệ cũng qua ăn tôm nướng đi." 

"Tam ca, không sao, đệ giúp huynh." 

Trần Mục mỉm cười gật đầu, thân là nam tử hán của Trần gia, bọn họ làm việc nhiều cũng là điều đương nhiên.  

Trần Dao thấy ca ca rất bận, liền tự mình bưng bát đựng canh cá lên uống.  

Tiểu Hắc và Tiểu Bạch nhặt xương cá còn thừa để ăn.  

Đại Tráng gặm cá to thơm ngon, nó có công trông nhà, cho nên được ăn ngon hơn Tiểu Hắc và Tiểu Bạch.  

"Thơm quá đi." 

Trần Dĩnh đầy miệng đều là dầu.  

Dáng người nàng ta nhỏ nhắn xinh xắn, bộ dáng đáng yêu, tóc ngang vai, mắt to, mặc váy màu hồng phấn, tính cách vẫn như đứa trẻ thích chơi đùa.  

Trần Mục không có ép buộc Dĩnh Dĩnh tu luyện, dù sao thì hậu kỳ thức tỉnh huyết mạch Thần tộc, Trần Dĩnh cũng có thể có được sức mạnh cường đại, không cần liều mạng tu tiên.  

Dĩnh Dĩnh thích ăn thịt nhất, mặc dù cơ thể không lớn được, nhưng sức mạnh của nàng ta càng ngày càng kinh khủng, dậm chân cũng có thể khiến cho núi non rung sụp, bình thường Kiếm Vương đỉnh phong phải sử dụng linh lực mới có thể phá hủy đồi núi, có thể thấy sức mạnh của Trần Dĩnh kinh khủng tới mức nào.  

Tiểu Thất ôm lấy con cá còn lớn hơn thân thể mà gặm, cái đầu của nàng ta nhỏ hơn Trần Dĩnh rất nhiều, toàn thân trắng như tuyết, giống như em bé do băng tuyết điêu khắc mà thành, trên đầu có hai cái sừng nhỏ óng ánh, còn có cái đuôi trắng như tuyết, rất đáng yêu.  

Bình thường có Tiểu Thất ở bên cạnh chơi với Trần Dĩnh, Trần Mục ngược lại không cần lo lắng Dĩnh Dĩnh không có bạn chơi.  

Hai người bọn họ là vai hề ở trong nhà, mỗi ngày đều mang đến vui vẻ cho mọi người, vốn dĩ Đường Uyển lo lắng Dĩnh Dĩnh không thể trưởng thành, bây giờ sau khi quen rồi thì cảm thấy như thế này cũng rất tốt, chỉ cần nàng ta vui vẻ là được.  

Mọi người đều đối đãi với Trần Dĩnh như đứa trẻ.  

Trần Dao cực kỳ thông minh, tính cách độc lập, từ nhỏ đã trầm mặc ít nói, không cần phụ mẫu nhọc lòng, nàng ta bưng bát, ăn canh cá, thỉnh thoảng Trần Mục còn đút cho tiểu muội ăn thịt tôm hùm.  

Dáng người tiểu muội thon dài, hiện tại còn cao hơn tỷ tỷ Trần Dĩnh nửa cái đầu, tóc hai bên là ngang vai, tóc dài ở giữa dùng dây đỏ thắt nơ con bướm xinh đẹp, hai mắt nàng ta sáng ngời, mũi ngọc tinh xảo cao thẳng, sau khi lớn lên chắc chắn sẽ là tiên tử nghiêng nước nghiêng thành.  

Trần Mục không ngừng lột thịt tôm cho tiểu muội.  

Trong đôi mắt vàng của Trần Dao mang theo ý cười, có ca ca cưng chiều mình, trong lòng tất nhiên là vui vẻ, chỉ là nàng ta ngạo kiều không muốn biểu đạt ra ngoài.  

"Ca, huynh bóc cho tỷ tỷ." 

"Dĩnh Dĩnh biết ăn." 

Trần Mục mỉm cười lắc lắc đầu.  

Trần Dĩnh và Tiểu Thất ăn say sưa ngon lành.  

Trần Dao nhướng mày, mắt vàng lấp lánh, nàng ta nghển đầu lên, khuôn mặt nhỏ ngạo kiều nói: "Ca, tự muội biết ăn đồ ăn, không cần phải để ý đến muội." 

Trần Mục cười gật đầu.  

Dáng vẻ ngạo kiều của Dao Dao đáng yêu nhất.  

"Tiểu Hãn, đệ cũng đi ăn đi." 

"Được thôi, tam ca." 

Mọi người trong Trần gia ngồi vây lại một chỗ.  

Đường Uyển dựa vào bả vai Trần Nghiêm, Trần Nghiêm bóc lấy thịt tôm cho bà ta, mẫu thân dịu dàng đoan trang, địa vị ở nhà còn cao hơn phụ thân.  

Trần gia có tổ trạch và bốn cái tiểu viện.  

Cùng với việc tiểu bối lớn lên, chắc chắn sẽ phân nhà, đến lúc đó khẳng định là không đủ chỗ ở, đại tỷ Trần Hi còn ở tiểu viện của nhị ca Trần Hạo.  

Đám người Trần Hãn và Trần Dao cũng đang trưởng thành, về sau chắc chắn cần không gian độc lập.  

Trần gia sống nhiều năm tại Hắc Thạch thành, xung quanh có rất nhiều bằng hữu, dọn đi cũng không nỡ, xây nhà mới ở gần đó chắc chắn là sự lựa chọn tốt nhất.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-544 )