Nghênh Chiến thiên kiêu Tiên Giới (1)
← Ch.319 | Ch.321 → |
Trần Mục mặt không chút thay đổi, hắn vung kiếm nghênh kích lần nữa, hai người đều không có sử dụng kiếm kỹ, mà là bằng vào lực lượng thân thể thuần túy và linh lực.
Đây là luận bàn.
Không phải là đánh liều mạng thực sự.
Trần Mục nể mặt Lạc Huyền.
Lạc Huyền thúc dục huyết mạch, lực lượng vẫn không bằng Trần Mục, người kia vẫn bình tĩnh.
Trong mắt Lạc Tinh Vân mang theo khiếp sợ, huyết mạch Hoàng Kim gia tộc, vậy mà vẫn không cách nào áp chế Trần Mục.
Đôi mắt đẹp của Thẩm Thi Âm khẽ ngưng tụ: "Lực lượng của Trần Mục càng đánh càng mạnh, thân thể thật mạnh."
Đôi mắt đẹp của Triệu Phi Yên mang theo thần sắc phức tạp, bây giờ thực lực của Trần Mục đã vượt xa nàng ta, xung quanh có rất nhiều cường giả tiền bối cũng cảm giác được áp lực.
Rất nhiều cường giả tiền bối không nắm chắc có thể đánh bại Trần Mục, chỉ có lão giả đi theo Long Ngạo Trần và bà lão bên cạnh Thẩm Thi Âm có lòng tin trấn áp được Trần Mục.
Trên lôi đài.
Trần Mục cảm giác mình đã rất nhường Lạc Huyền rồi, hắn đột nhiên gia tốc, âm thanh vang lên, Lạc Huyền nhìn thấy tàn ảnh đánh tới, hắn ta vung mạnh kiếm, thân thể bị chấn động, trường kiếm màu vàng rời khỏi tay.
Lạc Huyền bị đánh lui mấy chục mét mới dừng lại.
Thiên kiêu vây xem cũng trầm mặc một lát.
Bọn họ không có sử dụng kiếm kỹ để liều mạng, đến lúc thì thôi, Trần Mục cũng cho Lạc Huyền chút mặt mũi.
"Ca ca thắng rồi."
Trong mắt Trần Dĩnh mang theo kích động.
Trong mắt Trần Dao cũng mang theo ý cười.
Trần Hạo vỗ tay khen ngợi, thiên kiêu Hoang Châu Thiên xung quanh đều hoan hô, bọn họ mang vẻ mặt hưng phấn, thiêu kiêu Huyền Châu ở trước mặt tiểu sư thúc cũng chỉ là như thế mà thôi.
Lạc Huyền rất mạnh, ngoại trừ thiên kiêu Tiên giới ra, nhóm đứng đầu kia, thiên kiêu Huyền Châu có thất vọng, cũng có ngưỡng mộ nhìn Trần Mục.
Ánh mắt của Triệu Phi Yên kiên định: "Ta sẽ cố gắng tu luyện, tranh thủ đuổi kịp tiểu sư thúc."
"Phi Yến, ôm đùi không tốt sao?" Liễu Mi Nhi cười ha ha.
Trong mắt những tiểu bối còn lại mang theo kính ngưỡng.
Ánh mắt của nữ thiên kiêu Huyền Châu nóng bỏng, mạnh mẽ như vậy, các nàng rất hài lòng, chỉ là không biết có thể đạt được cơ hội trao đổi hay không.
Lạc Huyền chắp tay với Trần Mục, khẽ thở dài nói: "Ta thua tâm phục khẩu phục."
Cường giả các thế lực lớn hai mặt nhìn nhau, Trần Mục không thể nghi ngờ là tuyệt đại thiên kiêu, huy hoàng của hắn nhất định phải chiếu rọi kỷ nguyên này.
Trần Mục được vạn người chú ý.
Lạc Huyền ảm đạm rời khỏi Phượng đài.
Lạc Vũ mỉm cười an ủi nói: "Ca ca, thua rồi cũng tốt, như vậy huynh sẽ không kiêu ngạo."
"Nếu như là đại ca ở chỗ này, khả năng còn có cơ hội." Lạc Huyền lắc lắc đầu, thực lực của Trần Mục sâu không thấy đáy, hắn ta căn bản không ép Trần Mục xuất toàn bộ thực lực ra.
"Chúng ta thử xem."
Trong mắt Long Ngạo Trần mang theo ý cười.
Lão giả tóc bạc bên cạnh hắn ta nhắc nhở: "Cẩn thận một chút, hắn còn chưa xuất toàn bộ thực lực ra."
"Yên tâm."
Long Ngạo Trần đi tới lôi đài.
Thiên kiêu Huyền Châu nhỏ giọng nói: "Long Ngạo Trần đến từ Tiên giới, mặc dù không phải kiếm thánh đỉnh phong, nhưng hắn ta có được lực lượng đến từ Tiên giới."
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Trong mắt Trần Mục hiện lên kim quang, hắn nhìn thấu thân thể của Long Ngạo Trần, trong cơ thể đối phương có vật thể giống như hạt giống, Có một sự dao động mạnh mẽ.
Cỗ lực lượng kia hắn từng cảm ứng được trên người Kiếm Tiên: "hạt giống" kia chứa đựng tiên lực cường đại, trong mắt Trần Mục cũng mang theo tò mò.
"Long Ngạo Trần từng vượt cấp giết chết cường giả Kiếm Thánh đỉnh phong, trận luận bàn này có thể nhìn ra được."
Khóe miệng Thẩm Thi Âm nhếch lên, Long Ngạo Trần lên sân khấu, khẳng định có thể bức ra thực lực thật sự của Trần Mục, nàng ta lập tức có thể tọa sơn quan hổ đấu.
"Ca ca cố lên."
Trần Dĩnh kích động hô lên.
Trần Hạo cũng nghe được chút tin tức: "Thiên kiêu đến từ Tiên giới, tam đệ cố lên."
Triệu Phi Yên cảm giác được khí tức đáng sợ ở trên người Long Ngạo Trần: "Tiểu sư thúc có thể gặp phiền toái rồi."
Vẻ mặt của Tiêu Vân và thiên kiêu Lăng Vân tông ngưng trọng, đối phương là thiên kiêu đến từ Tiên giới, thực lực của hắn ta khẳng định không tầm thường.
Trần Mục cảm giác rất thú vị, trong cơ thể một Kiếm Thánh vậy mà lại có được tiên lực, nhưng mà tiên lực này trữ lượng không bằng Kiếm Tiên.
"Mời."
Trần Mục nâng Thanh Vân Kiếm lên.
Long Ngạo Trần nắm trường kiếm bạc trắng, lúc hắn ta vung kiếm xuất hiện thanh sắc kiếm quang, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt xuất hiện bên cạnh Trần Mục.
Trần Mục không có cứng đối cứng, dễ dàng tránh qua, đạo kiếm quang kia đánh vào trên màn sáng trong suốt, toàn bộ Phượng đài đều chấn động kịch liệt.
Long Ngạo Trần liên tục thi triển kiếm kỹ, hơn mười đạo kiếm quang đồng thời xuất hiện giống như thiên la địa võng, Trần Mục trong chớp mắt đã biến mất.
Thiên kiêu xung quanh khó có thể phát hiện.
Đôi mắt vàng của Trần Dĩnh đang chuyển động, nàng ta có thể nhìn thấy ca ca đang di chuyển, cực kỳ nhanh, cũng chỉ có một số ít cường giả có thể đuổi kịp tốc độ của Trần Mục.
Long Ngạo Trần hơi híp mắt, hắn ta vung kiếm chém về phía Trần Mục đang xông tới gần, thời điểm hai thanh kiếm va chạm cùng một chỗ, không gian vặn vẹo, kiếm quang bốn phía, cường quang bao phủ cả tòa lôi đài.
Mỗi lần xa chạm là cân tài cân sức.
Thiên kiêu Hoang Châu nhìn thấy hy vọng, còn có thiên kiêu hưng phấn nói: "Thiên kiêu Tiên giới quả nhiên lợi hại, nhưng mà tiểu sư thúc rất lợi hại, đương nhiên không nhường chút nào."
Xung quanh vang lên tiếng cười của thiên kiêu các tông.
Cánh tay của hắn ta xuất hiện vảy rồng màu xanh, lực lượng trong cơ thể tăng lên gấp bội, Trần Mục cảm giác được áp lực, hắn cũng vận dụng Chân Long Huyết Mạch, cánh tay phải có long văn hiện lên, chỉ là dưới ống tay áo, những người khác rất khó nhìn thấy.
Bọn họ vẫn ngang hàng.
Lông mày Lạc Huyền càng nhíu càng sâu.
"Vậy mà có thể giao phong với Long Ngạo Trần phóng thích Thanh Long huyết mạch, thân thể của hắn siêu phàm, không biết linh lực trong cơ thể hắn có cường đại hơn Long Ngạo Trần không."
← Ch. 319 | Ch. 321 → |