Sư tỷ xuất quan (1)
← Ch.190 | Ch.192 → |
Cho dù không có tông quy mới này, bọn họ cũng không dám trêu chọc Lăng Vân tông nữa.
Hôm nay Ngụy Thanh xuống tay sát phạt, đáng sợ hơn cả Khương Phục Tiên, nhưng bọn họ không biết nếu như không có sát phạt quyết đoán của Ngụy Thanh, có lẽ hôm nay Thánh Kiếm sơn cũng không có bộ dạng này.
Có lẽ Thánh Kiếm sơn đã bị san bằng.
Các tiểu bối nào dám trả thù, bọn họ đối với Lăng Vân tông chỉ còn lại sợ hãi, bọn người Doãn Hưu đều sợ tới mức thất hồn lạc phách, trước khi Đại hội Thanh Vân bắt đầu, Thánh Kiếm sơn và Lăng Vân tông ai là thế lực mạnh nhất Hoang Châu, bây giờ bọn họ mới hiểu được Lăng Vân tông là bá chủ.
Ngụy Thanh liên tục chém chín vị Kiếm Thánh, hơn nữa tông chủ Chu Tinh Lưu tự sát mới dập được lửa giận của Khương Phục Tiên, Thánh Kiếm sơn vốn cường thịnh, trong nháy mắt từ thế lực siêu cấp rơi xuống thành thế lực hạng nhất, thậm chí còn có khả năng không giữ được.
Cường giả gần đó nhìn Khương Phục Tiên rời khỏi Thánh Kiếm sơn, bọn họ lần nữa nhìn về phía Thánh Kiếm sơn, có thể cảm giác được nơi đó có chuyện lớn xảy ra.
Chỉ có một vài lão bối thực lực cường đại chứng kiến toàn bộ quá trình, cảnh tượng kia khiến cho bọn họ sợ hãi, mười vị Kiếm Thánh ngã xuống ngay tại chỗ.
Đó là hình ảnh mà bọn họ sẽ không bao giờ quên.
Thế lực có được Kiếm Thánh thì có thể coi là cường đại, có được mấy vị Kiếm Thánh chính là thế lực nhất lưu, có được hơn mười vị Kiếm Thánh thì chính là thế lực siêu cấp.
Chuyện này thể hiện việc thế lực siêu cấp đã bị tiêu diệt.
"Tạo nghiệt mà."
"Bây giờ trêu chọc Lăng Vân tông không phải là muốn chết sao? Chờ Khương Phục Tiên đi rồi không tốt sao?"
Rất nhiều cường giả cũng đang suy đoán, không chừng Khương Phục Tiên rất nhanh sẽ rời đi, thời gian của Tô Mân cũng không còn nhiều, cho dù Trần Mục có thiên phú dị bẩm cũng chỉ có thể thay thế Tô Mân, còn ai sẽ thay thế Khương Phục Tiên?
Trần Mục là đồ đệ của Tô Mân.
Mọi người đều cảm thấy hắn sẽ thay thế Tô Mân.
Khương Phục Tiên trên đường trở về Lăng Vân tông, tin tức nàng ta đến Thánh Kiếm sơn cũng bị truyền ra.
Lăng Vân tông.
Trần Mục ngồi trên đỉnh núi Lăng Vân phong.
Hắn biết vị hôn thê rất mạnh nhưng vẫn có chút lo lắng, cũng không có tâm tư tu luyện.
Trần Mục nhàn rỗi không có việc gì, ở trên ngọn núi cấp hạc giấy đủ màu sắc, chất đống dưới đất.
Một trận gió mát lạnh thổi tới trước mặt, Trần Mục ngẩng đầu lên nhìn, thân ảnh cao gầy tuyệt mỹ đã ở ngay trước mắt, đôi mắt Khương Phục Tiên mỉm cười: "Tiểu sư đệ, sao đệ lại gấp nhiều hạc giấy như vậy?"
"Sư tỷ, hai ngày nay không có việc gì làm cho nên làm giết thời gian." Trần Mục đứng dậy, thấy Khương Phục Tiên bình an trở về, trên mặt mang theo nụ cười.
Khương Phục Tiên giơ tay lên, giấy hạc đầy đất cũng bay lên theo, những con hạc giấy này có vài con nằm trên Băng Thụ, có mấy con ở trong Băng Cung, còn có vài con nhảy múa trong gió xung quanh núi.
Ngọn núi vốn đơn điệu, nhưng bởi vì những con hạc giấy đầy màu sắc này đã trở nên có sức sống.
"Sư tỷ, tỷ về thật nhanh, đệ nhớ rõ Thánh Kiếm sơn còn xa hơn cả Ngũ Tiên giáo, bọn người Triệu Phi Yến còn chưa trở về."
"Sư tỷ sợ tiểu sư đệ lo lắng."
Mặt mày Khương Phục Tiên khẽ cong, khóe miệng lộ ra nụ cười mờ nhạt, không có chút bá đạo lúc xuất hiện ở Thánh Kiếm sơn, bây giờ nàng ta có chút dịu dàng.
Trần Mục cảm giác được sự gần gũi, tò mò nói: "Sư tỷ, Thánh Kiếm sơn trả lời tỷ như thế nào?"
"Lão Tổ Thánh Kiếm sơn chủ động thanh lý môn hộ, diệt tông sẽ liên lụy vô tội, sau này sư tỷ ở đây, tuyệt đối sẽ không cho phép loại chuyện này xảy ra." Khương Phục Tiên thuận tay sờ sờ đầu Trần Mục.
Trần Mục rất cảm động, vị hôn thê thật tốt, chỉ là... Đã nói là không được sờ đầu.
Khuôn mặt của Khương Phục Tiên mang theo nụ cười, sâu trong con ngươi lại mang theo hàn ý: "Hai ngày nữa sư tỷ sẽ đến Thiên Cơ các treo thưởng, giết chết Hàn Giang Tuyết, người muốn hại đệ, dù là một người sư tỷ cũng sẽ không bỏ qua."
Có vị hôn thê bảo vệ hắn như vậy, Trần Mục cảm động đến da đầu tê rần, hắn không hiểu nói: "Sư tỷ, Hàn Giang Tuyết là ai."
"Hậu duệ dòng chính của Tà tông, năm đó tỷ tỷ của Hàn Giang Nguyệt đến ám sát tỷ, cảnh giới mặc dù rất cao, nhưng căn cơ bất ổn, không thể thành công."
"Thì ra là Tà tông, thật đúng là duyên phận, tỷ tỷ nàng ta ám sát sư tỷ, muội muội đến ám sát đệ, muốn bắt được nàng ta rất khó."
"Có thể bắt được Hàn Giang Tuyết hay không cũng không quan trọng, nàng ta có treo thưởng cao, cũng không dám tùy tiện đến Hoang Châu hành động."
Trần Mục hiểu rõ suy nghĩ của Khương Phục Tiên: "Sư tỷ, vẫn là tỷ suy nghĩ chu đáo."
Khương Phục Tiên thu tay lại: "Tiểu sư đệ, trước tiên trong khoảng thời gian này đệ cứ tu luyện ở Lăng Vân tông, chờ sư tỷ giải quyết sự vụ xong lại đưa đệ về Hắc Thạch thành."
"Sư tỷ, đệ chờ tỷ bận rộn xong."
Lần này Thánh Kiếm sơn xuất hiện biến cố quan trọng, tất nhiên sẽ dẫn đến rất nhiều biến cố, trong khoảng thời gian này Khương Phục Tiên còn phải ở lại tông môn xử lý sự vụ.
"Cùng sư tỷ đến Trích Tinh phong xem một chút."
"Được."
Bọn họ đến đỉnh Trích Tinh.
Tô Mân trồng hoa cỏ trong sân.
"Sư thúc."
Nụ cười trên mặt Tô Mân dần dần biến mất, có thể khiến cho Khương Phục Tiên lo lắng, tất nhiên là đại sự.
Trần Mục cũng đến gần Khương Phục Tiên.
Trong mắt của Khương Phục Tiên có chút lo lắng, nói: "Lần này đến Thánh Kiếm sơn, ta phát hiện bọn họ có tiền bối cường giả sử dụng bí pháp tà tông kéo dài tuổi thọ, đây cũng là nguyên nhân những năm qua Thánh Kiếm sơn lớn mạnh như vậy, dư nghiệt của Tà tông hoạt động ở Hồng Châu, ta lo lắng tình huống ở Hồng Châu càng nghiêm trọng hơn."
"Thế lực siêu cấp ở Hồng Châu liên kết thành lập Hồng Minh, gần đây liên tục ra tay với tông môn xung quanh Hồng Châu, nếu như nội bộ Hồng Minh xảy ra vấn đề, hậu quả thật khôn lường." Vẻ mặt Tô Mân ngưng trọng.
← Ch. 190 | Ch. 192 → |