Truyện:Bắt Được Thóp Của Anh Rồi - Chương 30

Bắt Được Thóp Của Anh Rồi
Trọn bộ 60 chương
Chương 30
𝐋_à_𝖒 🌴_ì_ⓝ_𝒽 Bên Cửa Sổ
0.00
(0 votes)


Chương (1-60)

Cuối cùng Tạ Ung cũng không biết rốt cuộc cái tên Trần Mặc trong điện thoại Từ Thu là ai, bởi vì sau đó đi bên cạnh cô đều không nhìn thấy cô nghe điện thoại của người này.

Nhưng hai chữ này giống như xương cá có lực sát thương không lớn ở trong cổ họng Tạ Ung, không đau nhưng lại muốn làm cho anh moi móc ra ngoài.

Từ Thu cũng phát hiện thứ còn tốt hơn thuốc ngủ của Lương Tử Canh cho cô chính là — 👢·ê·ⓝ 𝖌𝐢·ư·ờ·𝖓·🌀 với Tạ Ung. Mỗi buổi tối chỉ cần làm một lần, cô có thể ngủ một giấc ngon lành.

Chưa từng có chuyện ngoại lệ.

Từ Thu bắt đầu liên tục ra vào nhà trọ của Tạ Ung, lúc anh rảnh liền gửi tin nhắn cho cô, ⓓ·ụ 🅓·ỗ cô tới đây. Hình như hai người đều đã mê luyến nhau, ngoại trừ đi học và làm thêm thì phần lớn thời gian khác Từ Thu đều 👢à-m †-ì𝐧-ⓗ.

Thỉnh thoảng trong quá trình 👢à-m т-ì𝖓-♓ Tạ Ung cũng sẽ lộ ra vẻ mặt mạnh mẽ, ví dụ như khi Từ Thu chơi mệt rồi, cô sẽ thưởng cho Tạ Ung muốn làm gì thì làm.

Giống như bây giờ, xung quanh căn phòng lạnh lẽo của Tạ Ung lại tràn ngập mùi tinh d*ch và mùi tanh, âm thanh va chạm của côn th*t và cơ thể vang lên lúc nhanh lúc chậm, dưới giường lại rất lộn xộn, quần áo hai người và đạo cụ tình thú đều ném khắp nơi.

Một nửa chăn rơi xuống từ trên mép giường, chiếc giường Ⓜ️ề_𝐦 𝐦_ạ_ï dập dềnh như nước, tiếng rên đ*ộ*п*🌀 ✝️*ì*ⓝ*𝐡 của người đàn ông và tiếng t_h_ở ɢấ_ρ khó nhịn của cô gái liên tục vang lên.

Cả người Từ Thu trần trụi nằm trên giường, hai chân cong lại mở rộng, ra, dưới thân cô bị lưỡi của Tạ Ung ⓛ●𝖎●ế●𝐦 láp, bọn họ vừa mới làm hai lần, cô đã ⓛê·ⓝ đ·ỉп·𝖍 được bốn năm lần nhưng Tạ Ung cũng chỉ dùng có hai cái bao, bây giờ bọn họ đang nghỉ ngơi giữa hiệp.

Anh đã 𝖍ô.ⓝ hết cả người cô và cũng đã làm rất nhiều lần, anh biết rõ những chỗ nhạy cảm của Từ Thu. Lần này anh 𝒽ô-п lên tiểu huyệt của cô, lưỡi anh ma sát hạt đậu đang nhô lên, còn không quên dùng hai đầu ngón tay thon dài 𝒸ắ●𝐦 ✅à●𝖔 trong huyệt.

Mép thịt vừa bị cắm vài lần đã trở nên 𝐦ề_〽️ ⓜ_ạ_i, tràn đầy ⓓâ*𝐦 dịch ướ_✞ á_т. Cửa huyệt bị cắm đến không đóng lại được, để lại một khe hở nhỏ có thể nhìn thấy bên trong đỏ thẫm, hơi mấp máy, vô cùng tham lam Ⓜ️ú-𝖙 chặt ngón tay của Tạ Ung.

Gần như từ đầu đến cuối hai cơ thể trẻ tuổi này đều chồng lên nhau, hai cơ thể trần truồng lăn lộn, dây dương trên giường, nhưng bây giờ họ đang nghỉ ngơi sau trận â-𝓃 á-𝖎.

Tạ Ung mơ hồ gọi tên Từ Thu, lúc này cô mới kéo lại một chút ý thức từ trong cơn mê ly.

"... Làm như vậy có ⓢ-ướ-𝓃-🌀 không?" Anh hỏi.

Có lẽ là cô rất ⓢư-ớռ-🌀, nhìn mặt cô đã ửng đỏ rồi, tuy không bằng bị côn th*t ⓒắ-ⓜ ☑️à-𝑜, nhưng cô vẫn lộ ra vẻ 𝒽·𝖆·ɱ 𝖒цố·n không thể tự kiềm chế, ánh mắt cô cũng không còn lạnh lùng nữa, gần như bên trong mắt còn có vẻ ngây ngô vì quá 💰·ướռ·ɢ.

Eo thon của Từ Thu run lên theo cảm giác 𝐝●â●Ⓜ️ đ●ãⓝ●🌀 từ đầu lưỡi và ngón tay của Tạ Ung mang lại, đồng thời giọng nói của rất nhỏ, hơn nữa cầu trả lời cũng không rõ ràng: "Ưm... Rất ⓢ●ư●ớп●ℊ."

Không phải là sự sung 💰_ư_ớ_𝖓_🌀 vì được ⓛ-à-𝖒 тìn-𝒽 kịch liệt, nhưng đầu lưỡi có lực và ngón tay nghịch ngợm của người đàn ông làm cho cô ş.ư.ớ.ռ.g đến da đầu tê dại, mỗi lần anh l_𝒾ế_m hạt đậu mẫn cảm của cô, ngón tay lại kéo căng khe hở nhỏ, 🌜.ắ.ⓜ ⓥ.à.ⓞ trong bộ phận yếu ớt nhất của cô. Cảm giác thoải mái liên tục tăng lên, nghe thấy Tạ Ung khẽ cầu xin, anh nói anh muốn ôm cô tới làm ở cửa sổ.

Từ Thu ↪️_ắ_n 〽️ô_ⓘ, cô nhịn rất lâu mới miễn cưỡng chịu đựng được cảm giác sung 💰●ướ●𝐧●🌀 khó kiềm chế ở dưới thân, lúc này cô mới hừ một tiếng xem như là đồng ý.

Trên thực tế, kinh nghiệm ⓛ-à-ɱ ✝️ì-𝓃-𝒽 của cả hai cũng không quá nhiều, Từ Thu biết rõ là vì trước kia cô từng xem AV, rất nhiều tư thế đều là mới thử, cho dù Tạ Ung không nói, thật ra thì Từ Thu cũng muốn thử tư thế làm ở cửa sổ.

Đêm nay, đèn phòng ngủ vừa tắt, ánh trăng sáng chiếu vào từ ngoài của sổ, lúc Từ Thu quay đầu nhìn ánh đèn nhà cao tầng ngoài cửa sổ thì cô đã bị Tạ Ung đè lên đùi rồi 𝐜·ắ·m ⓥ·à·o.

Tiếng rên của Từ Thu càng ngày càng lớn, ⓓ_â_m dịch trong huyệt tưới lên quy đ*u và côn th*t của Tạ Ung, sau đó còn chen trong mép thịt chảy ra từ phía sau, ԁ-â-Ⓜ️ dịch thuận theo sự va chạm chảy xuống bắp đùi. Lần này cô 👢-ê-𝖓 đ-ỉռ-♓ rất nhanh, làm cho cô chưa kịp chuẩn bị thì mép thịt vô cùng mẫn cảm như bị điện giật 〽️_ú_𝐭 chặt côn th*t của Tạ Ung, cắn chặt đến anh cũng nhịn không được 𝖙h·ở ⓖ·ấ·🅿️, âm thanh vừa trầm lại vừa ◗â.〽️.

Anh cắm sâu vào trong rồi mới ôm Từ Thu ngồi dậy, xuống giường, sau đó đi thẳng tới cửa sổ.

Vừa đi vừa làm, đây là lần đầu tiên hai người thử tư thế này, Từ Thu lập tức cảm nhận như mình sắp bay lên trời, cô vô thức 🎋ẹ●𝓅 ⓒ♓ặ●т hai chân vào eo Tạ Ung, trọng lực làm cho cô bị côn th*t Tạ Ung liên tục 𝒸*ắ*ɱ 𝖛*à*𝖔, thậm chí cô còn mơ hồ cảm thấy anh sắp đụng vào miệng tử cung của cô, cảm giác đau đớn mang theo sự sung 𝖘·ướ·ⓝ·ℊ truyền tới từ trong âm đ*o.

Di chuyển ra vào chưa được mười lần, Tạ Ung đã ôm Từ Thu đi đến cửa sổ, cửa sổ hơi mở ra, ánh trăng và ánh đèn yếu pứt chiếu lên cơ thể tạo ra cảm giác xinh đẹp 𝐦ô*ռ*g lung.

Người ngoài nhìn vào, hình như Tạ Ung là một người cấm dục, nhưng chỉ có Từ Thụ mới biết, người đàn ông trước mặt ⓓ*â*Ⓜ️ đã𝖓*g như thế nào Anh đã bắt hai ba lần, nhưng côn th*t vẫn cương cứng dựng đứng, không có dấu hiệu mềm lại, lúc ↪️ắ●m ☑️à●0 trong huyệt của cô, nó lại nóng đến không chịu được.

Từ Thu bị Tạ Ung đè lên trên cửa sổ điên cuồng ↪️ắ·𝖒 𝐯·à·🅾️, hoa huy*t bị làm đến không kịp khép miệng, thảm lông dưới thân bởi vì động tác không ngừng 𝐜ắ-Ⓜ️ ✔️-à-ⓞ mà ma sát lên phần lưng trần và xương bướm mẫn cảm của cô, Từ Thu không ngừng bị cắm đến mơ hồ, đồng thời không biết từ khi nào 𝖓🌀ự·🌜 trái đang thuận theo động tác 𝒸ắ_𝖒 ѵà_ⓞ không ngừng nhảy lên và đã bị chàng trai ngậm vào trong miệng.

Tuy biết rằng tỉ lệ người khác nhìn từ bên ngoài vào rất nhỏ, và cũng đã tắt đèn, nhưng vừa nghiêng đầu thì đã nhìn thấy cửa sổ thủy tinh trong suốt và dòng người thỉnh thoảng qua lại ở dưới lầu, cảm giác ⓚí𝒸●♓ †●♓í𝖈●♓ này làm cho Từ Thu có hơi sợ hãi.

ԁâ*𝐦 dịch dưới thân cô vẫn chảy không ngừng, dính lên trên côn th*t của Tạ Ung, ⓓ-â-ɱ dịch bị côn th*t kéo từ trong tiểu huyệt ra, vô cùng 🅓.â.ɱ đ.ãⓝ.🌀.

"... Từ Thu... Từ Thu." Tạ Ung vừa т·𝖍·ở 𝐠ấ·p vừa gọi tên cô, giọng nói có hơi run lên, hình như tên của cô là thuốc có thể giảm bớt sự ♓a-ⓜ m-u-ố-ռ của anh. Anh ngẩng đầu, trong bóng đen bị che khuất không thể nhìn rõ, ánh mắt anh ẩn chứa sự si mê và dịu dàng, sau đó anh lại lⓘ●ế●ⓜ lên lỗ tai ửng đỏ của cô.

Tốc độ di chuyển bên dưới càng ngày càng mạnh, Từ Thu bị cắm đến nhịn không được nắm chặt thảm lông dưới người, hơi thở nó*𝐧*🌀 𝖇*ỏ*𝖓*ℊ của

Tạ Ung thổi ở bên tai, cô cảm thấy rối loạn đến không biết nói gì, Từ Thu đã không còn sức hồi phục ý thức nữa.

Quá thoải mái rồi, mỗi lần làm đến thoải mái muốn c♓●ế●𝐭, Từ Thu mơ hồ phát hiện mình nghiện 𝐥●à●Ⓜ️ †●ì●𝓃●♓, nhưng đây là lần đầu tiên cô không muốn khắc chế cơn nghiện này, mà chỉ mặc kệ bản thân hãm sâu rồi hưởng thụ nó.

Lúc sắp ⅼê.ⓝ đ.ỉ𝓃.h, Tạ Ung 𝐜·ắ·𝐦 𝐯·à·🔴 vừa sâu lại vừa nhanh, gần như sắp cắm xuyên Từ Thu, ma sát từng tấc thịt ⓠu🍸·ế·n 𝐫·ũ rồi đảo quanh ở chỗ sâu nhất của cô.

Từ Thu cũng không né tránh, cơ thể tự giác nghênh đón anh, hai chân không ngừng run lên, chịu không được cũng phải chịu, cô cam tâm tình nguyện bị cảm giác sung 💰●ướ●ⓝ●ɢ ép đến phát điện.

Đêm nay, Từ Thu bị làm đến mệt mỏi ngủ thiếp đi mới kết thúc.

Tạ Ung thu dọn khăn giấy và bao cao su đã sử dụng, sau đó ôm lấy cơ thể đầy dấu hô_𝐧 và tinh d*ch của Từ Thu đi tắm Lúc này anh lại trở thành Tạ Ung dịu dàng bình tĩnh, động tác tắm cho Từ Thu cũng vô cùng nhẹ nhàng.

Trước khi ngủ, Tạ Ung kéo Từ Thu đang mặc áo sơ mi của anh vào trong lòng, như vậy mới làm cho anh có cảm giác thỏa mãn kỳ lạ. Nhưng anh vừa nằm xuống, điện thoại của Từ Thu đặt ở đầu giường lại rung lên. Chín giờ bốn mươi lăm phút tối, Tạ Ung lại nhìn rõ tin nhắn hiển thị trên màn hình khóa điện thoại, anh rất chướng mắt với hai chữ này.

"Từ tiểu thư, tôi là Trần Mặc. Đây là số điện thoại khác của tôi, tôi hy vọng em khoan hãy kéo vào danh sách đen, thứ bảy này chúng ta gặp mặt đi. Liên quan đến dì Từ, tôi có chuyện muốn nói với em."

Chương (1-60)