Băng bó vết thương
← Ch.019 | Ch.021 → |
Mở cửa phòng ông quản gia bưng một hộp y tế để gần đầu giường..
Hàn phong bước vô kêu lão quản gia đi xuống..
Anh đi đến bên Bảo Ngọc nhẹ nhàng nói:
-mèo nhỏ tới giờ phải thay thuốc vết thương rồi"!
bảo ngọc ngạc nhiên tròn xoe mắt nói:
-bác sĩ đâu"?? Không phải anh định thay thuốc cho em chứ??
-phải không có bác sĩ "!hừ em đừng mơ tưởng cho người khác đụng vào em"!Hàn phong hừ lạnh..
bảo ngọc cười tủm tỉm nói:
-Anh thật bá đạo"mà anh có biết băng bó thay huốc không vậy"??
Hàn phong liếc cô không biết xấu hổ nói:
-Anh chưa từng làm"!
Bảo ngọc mặt méo xẹo đẩy anh..
-Tránh ra"!anh không biết mà đòi làm.. để anh băng em sẽ không còn mạng"!
Hàn phong không nói xoay người lấy hộp y tế.. ⓒ*ở*i á*0 sơ mi của cô bắt đầu công việc thay thuốc..
Bảo Ngọc tính đứng dậy bỏ chạy ngước nhìn ánh mắt lạnh băng như muốn ɢⓘế_𝐭 người..
Cô ngồi xuống ủ rũ thở dài:!
- đành chịu"!ai bảo cô đã chọn người đàn ông bá đạo này rồi.."!
Từ trên lầu truyền xuống tiếng la hét:
-Hàn Phong"!đau quá"!anh bôi thuốc nhẹ thôi"!
-Anh làm gì "!!chỗ đó em đâu có bị thương"!
-Anh đừng băng miếng vải quá dày vậy chứ"!
Hàn phong không chịu nổi tiếng la của cô gằn giọng nói:
Em im miệng lại cho anh"!còn la nữa anh sẽ cho em biết tay"!
Và thế là mèo nhỏ cúi đầu chịu ✞*𝐫*a 𝐭*ấ*𝐧 hết nguyên buổi sáng vết thương mới được băng bó xong..
Bảo Ngọc tự 𝐫-ú-† 𝓇-🅰️ bài học.. có c𝖍.ế.t cũng không để mình bị thương nữa nếu không cô sẽ phải chịu dày vò..
-haiz"!!cô không muốn đâu..
← Ch. 019 | Ch. 021 → |