← Ch.30 | Ch.32 → |
<images> Quần áo cô bị cởi một nửa, lộ ra đầu vai mượt mà cùng xương quai xanh tinh xảo, cúc áo sơ mi bị cởi bị nửa vời, bởi vì tắm rửa nên không mặc nội y, vừa vặn lộ ra một nửa bộ 𝓃●🌀ự●ⓒ đầy đặn, lộ ra càng thêm kiều mị chọc người.
Ánh mắt Vệ Mân tối đi mấy phần, lưu lại dấu đỏ mập mờ trên cái cổ non mịn của cô sau đó dần dần dời xuống 𝖍ô.ⓝ xương quai xanh của cô, cuối cùng rơi trên nụ anh đào trước 𝓃●𝖌ự●c cô, đầu lưỡi phác thảo m*ú*𝐭 vào 𝖑-❗ế-〽️ cắn nó.
Thẩm Tinh Hòa phát ra tiếng rê●п 𝖗●ỉ đ*ộ𝐧*🌀 𝐭ì𝓃*♓, cô nghĩ tới mèo hoang bởi vì phát tình mà kêu lên không ngừng ngoài cửa sổ, da đầu run lên từng cơn, nơi bị anh ♓-ô-𝐧 lên vừa xốp vừa mềm, cơ thể cũng không nhịn được khẽ run. Cái đầu đen của người đàn ông cùng nhũ thịt tuyết trắng trước ⓝ●ɢự●𝐜 cô 🍳⛎*ấ*ռ qⓤ*ý*† lấy nhau, trắng đen k*í𝐜*𝐡 ⓣ*ⓗí*↪️*♓ khiến tiểu huyệt cô cũng thít chặt theo, chảy ra 𝐝*â*ɱ dịch làm ẩm ướt một mảng đồ lót.
Ngón tay Vệ Mân vén váy cô lên, sờ lên quần lót dính ẩm ướt của cô, cách quần lót miêu tả hình dạng của cô, cũng dọc theo chuyển động trên dưới giữa khe hẹp, khiến cho càng nhiều 🅓â_𝐦 thủy chảy ra.
"Ưm a..." Thẩm Tinh Hòa phát ra tiếng гê.п г.ỉ ngọt ngào, hai đùi không tự chủ 🎋ẹ●𝖕 𝖈hặ●✞, bàn tay dày rộng của người đàn ông bị kẹp ở giữa lửa nóng thần bí tiến thoái lưỡng nan.
Vệ Mân ngẩng đầu nhẹ nhàng 𝖍●ô●𝖓 miệng cô, 𝒹●ụ d●ỗ nói, "Thả lỏng!" Sau đó không ngừng nhẹ 𝒽·ô·𝓃 bờ môi cô, nhịn không được lại ♓ô·ռ sâu một trận, giống như ♓·ô·ⓝ sao cũng không thấy đủ.
Anh luôn luôn tự nhận là rất có năng lực tự kiềm chế nhưng sau khi dính mùi của cô thì một lần lại một lần mất khống chế.
Miệng nhỏ phía trên của cô bị anh ⓗô_𝓃 lấy 𝖍ô·ⓝ để, xương cốt toàn thân đều tan rã, đầu váng mơ hồ thở không ra hơi. Huyệt nhỏ phía dưới cũng bị tay anh không ngừng nhào nặn đùa bỡn, trên dưới 𝐤●í●𝖈●𝒽 ⓣ●𝐡●í𝖈●h hai tầng khiến toàn thân cô giống như có điện chạy qua, nhiệt lượng cùng tê dại chạy loạn dọc theo xương sống đến mỗi sợi thần kinh.
"Môi của em vừa mềm vừa ngọt, 𝐧𝐠ự·c cũng thế, giống như bánh kem." Anh dán lên khóe môi cô, dùng giọng điệu nghiêm trang nói lời sắc tình.
Thẩm Tinh Hòa bị anh trêu chọc chịu không nổi, giống như phát tiết mà 🌜ắ_n Ⓜ️ô_𝒾 dưới của anh, ánh mắt long lanh nước nhìn anh, cả khuôn mặt đều là xuân tình.
Vệ Mân vỗ về 𝖍ô_𝖓 trán cô một chút, cẩn thận h●ô●n một lượt ngũ quan xinh đẹp của cô, ngón tay câu lấy viền quần lót cô kéo xuống dưới, cởi đến mắt cá chân, sau đó lòng bàn tay mang theo khí nóng dao động bên trong bắp đùi cô, xoa nắn thịt mềm non mịn giữa hai chân cô, cảm thấy lòng bàn tay như đang sờ một đoạn tơ lụa.
Hai chân cô theo bản năng tách ra, thuận tiện cho người đàn ông xâm lấn, ngón tay cũng không an phận cởi cúc áo của người đàn ông, cho đến khi lồng 𝓃_gự_↪️ tráng kiện phơi bày trước mắt mình, đ_ư_ờ_ⓝ_🌀 𝐜_𝖔_𝐧_🌀 cơ bắp phần bụng trôi chảy tự nhiên, cô sờ lên thỏa mãn nghe anh hít một hơi giống như kiềm chế giống như vui thích.
Cô tìm âm thanh, trong mắt lóe lên hoạt bát, 𝐡ô*𝓃 lên hầu kết của anh, dùng môi lưỡi 🦵❗ế●Ⓜ️ hút lại dùng răng khẽ cắn.
Vệ Mân híp híp con mắt, yết hầu ⓝ●𝒽●ấ●𝐩 nⓗ●ô, ngón tay đã lặng lẽ đẩy hai cánh hoa ướt sũng của cô ra, đầu ngón tay tỏa hơi nóng đ*â*ⓜ 𝖛à*𝖔 thăm dò cửa huyệt, nhúng ԁâ-𝐦 thủy chậm rãi nhét vào bên trong, vừa nhét vào một đốt ngón tay thì tiểu huyệt cô lập tức vội vàng bao trùm ngón tay anh, thịt huyệt tầng tầng lớp lớp hút lấy anh không thả.
Anh hít một hơi, gậy thịt trong quần cứng sắp 𝐧·ổ т·⛎·п·🌀, vì vậy giữ chặt bàn tay nhỏ Ⓜ️ề-𝖒 ⓜạ-ï của cô đặt ở trên háng mình, lòng bàn tay cô cố gắng di chuyển hai lần, vật to lớn chất đầy bàn tay cô, vừa cứng vừa 𝓃ó·n·ℊ 𝐛ỏ·𝖓·g tay.
Thẩm Tinh Hòa cụp mắt nhìn dưới hông anh, nuốt một ngụm nước bọt sau đó cởi khóa kéo quần anh. Rốt cuộc gậy thịt cũng thoát khỏi trói buộc ở trên lòng bàn tay cô nhảy lên hai cái, quy đầu to lớn còn tiết ra chất nhầy trong suốt, cô chỉ nhìn một cái lập tức xấu hổ quay mặt đi, ngón tay nắm chặt gậy thịt cường tráng, chuyển động v⛎.ố.𝖙 ✅.𝑒 trên dưới giúp anh.
Vệ Mân thoải mái r-ê-п 𝐫-ỉ ra tiếng, gậy thịt ở trong bàn tay nhỏ của cô không ngừng chuyển động, ma sát mang tới 🎋𝐡·🔴·á·1 𝒸·ả·m khiến đôi mắt trong trẻo lạnh lùng của anh cũng nhiễm lên tình ý. Anh thử thăm dò nhét cả ngón tay vào trong mật huyệt của cô, dựa vào ◗â.ⓜ dịch bôi trơn, chậm rãi ⓧ·â·𝐦 п♓·ậ·🅿️, lòng bàn tay thô ráp ↪️·ọ 𝖝·á·т thịt mềm bên trong của cô, cảm nhận sự chặt chẽ trơn ướt bên trong.
Bàn tay Thẩm Tinh Hòa bị 𝒸*ọ 𝖝*á*🌴 vừa đau vừa xót, thân dưới cũng không còn chỉ thỏa mãn với ngón tay của anh, giống như có con kiến chui vào vừa ngứa vừa mềm, chỉ muốn bị tráng kiện của anh lấp đầy làm dịu ngứa ngáy trong cơ thể cô.
Vệ Mân dường như hơi nhận ra nên lại tăng thêm ngón tay, hai ngón tay khép lại ra vào trong hành lang của cô, móc ra càng nhiều ⓓ-â-〽️ thủy, phát ra tiếng nước ngày càng vang dội, động tác của anh cũng trở nên vừa nhanh vừa mạnh, ngón tay dán trong vách thịt không ngừng chui vào.
Mu bàn chân Thâm Tinh Hòa kéo căng thẳng tắp, lúc ngón tay anh đ●â●〽️ trúng chỗ mẫn cảm trong huyệt nhỏ cô phát ra tiếng thét chói tai, toàn thân không ngừng co rút, т_♓â_𝓃 𝐭𝖍_ể hơi 𝐫.υ.𝐧 ⓡẩ.ÿ, 𝖐.𝐡𝐨á.1 𝖈ả.ɱ tập trung lại một chỗ, đạt tới đỉnh, †-𝒽â-𝖓 ✝️𝒽-ể bay bổng, г·ц·ռ 𝐫·ẩ·🍸 đến cực hạn.
Vệ Mân h-ô-ռ một cái lên khóe mắt ướ.🌴 á.т của cô, cao trào qua đi cơ thể cô cũng biến thành màu hồng phấn, vừa mềm yếu vừa 𝐪υ●🍸ế●ռ 𝖗●ũ.
Anh rút ngón tay ra, bôi chất lỏng dính trên tay lên gậy thịt sau đó đỡ gậy thịt 𝖈·ọ ×·á·✝️ giữa đùi ẩm ướt của cô, quy đầu đẩy cánh hoa của cô ra, gậy thịt chuyển động trong khe thịt của cô, Thẩm Tinh Hòa phát ra г●ê●𝓃 𝐫●ỉ kiều mị, 🌴-♓-â-п 𝖙-𝖍-ể vừa trải qua cao trào nên cực kỳ mẫn cảm, chịu không nổi anh trêu chọc như thế này.
Cô nâng ⓜ-ô-ռ-ⓖ lên nghênh hợp với gậy thịt của anh, trong mắt viết đầy khát vọng.
Vệ Mân nhếch môi, cũng không có tính đi vào, chỉ là dọc theo khe 〽️.ô.𝖓.ɢ ra vào, bên trong bắp đùi trắng như tuyết của cô đều bị 𝒸-ọ x-á-✞ thành màu đỏ mập mờ.
Thẩm Tinh Hòa bất mãn hừ hừ, tay bắt lấy gậy thịt của anh muốn nhét vào bên trong huyệt. Nhưng bị bàn tay anh đè lại, tốc độ gậy thịt ❌â_〽️ 𝓃h_ậ_𝐩 trở nên nhanh hơn vừa mạnh vừa vội, đụng t*ⓗâ*n т♓*ể cô cũng 𝖗-⛎-ⓝ гẩ-🍸 theo, ván giường gỗ phát ra tiếng vang kẽo kẹt, có mấy lần không khống chế tốt lực đạo, quy đầu phá tan tiểu huyệt, chỉ đi vào một chút, hai người đều không ngừng sảng khoái hừ hừ.
"Cho em, ưm a." Cô không chịu nổi lên tiếng thúc giục anh, âm cuối giương cao vừa 〽️●ề●m m●ạ●❗ vừa 🍳·u🍸ế·𝖓 𝓇·ũ, không ngừng nâng cao ɱ.ôn.ⓖ dùng tiểu huyệt ma sát gậy thịt của anh, ôm anh, dẫn dắt anh đi vào.
Vệ Mân đè lại cơ thể làm loạn của cô, bàn tay nắm thịt ɱ_ô_п_g mềm nhẵn của cô, đem cô trở thành mình, gậy thịt vẫn ra vào ở khe 𝐦.ô.𝖓.ɢ cô, gậy thịt tráng kiện trơn nhẵn mạnh mẽ đâ-ⓜ ✅-à-🅾️ khe ɱ●ô●ռ●🌀 cô, hai túi ngọc đập vào 〽️ô●ⓝ●𝖌 cô phát ra tiếng giòn vang.
Anh đỏ mắt, tiếng nói không tỉnh táo như trước, "Cho em, tất cả đều cho em." Bàn tay anh tiến vào, nhét ba ngón tay chống huyệt thịt đến cực hạn, đâ·𝐦 từng cái đến chỗ sâu nhất, 𝐝·â·ⓜ thủy văng khắp nơi, hòa với tiếng rên 🅓â*ɱ đãn*ɢ của cô, lẳng lơ khiến cho người ta phát điên.
Thẩm Tinh Hòa bị anh giày vò khóc thành tiếng, phía dưới lại chống đỡ lửa nóng. Mặc dù rất dễ chịu nhưng thoải mái quá, lại hơi căng chật, cuối cùng anh vẫn chưa có thật sự tiến vào mà là dùng ngón tay khiến cô lần lượt cao trào, cho đến khi cổ họng cô khàn đi, cả người một chút hơi sức cũng không còn anh mới buông tha cô, sau đó lôi kéo tay cô, phóng xuất ra dịch trắng đậm đặc trong lòng bàn tay cô.
Về sau cô có từng hỏi vì sao nghẹn khó chịu như vậy lại không đi vào, anh nói thích là làm càn, yêu là kiềm chế.
Nhanh như vậy cô đã bò 𝖑●ê●п 𝖌●ⓘư●ờ●𝖓●𝖌 người đàn ông khác.
← Ch. 30 | Ch. 32 → |