← Ch.32 | Ch.34 → |
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Khương Đường tuốt thêm một lát, dương v*t cũng theo đó lại lớn hơn một vòng.
Lưỡi của cô ⅼ_iế_ⓜ l*ê*𝓃 đỉ*n*♓ chóp gậy th*t một cái, dùng nước bọt làm gậy th*t ướt nhẹp, sau đó sẽ nghiêng đầu, ngậm lấy hai trái trứng của anh. Cô thật sự rất biết mú●†, khoảng thời gian này cô đã bị anh dạy dỗ rất tốt, không bao lâu đã khiến anh thoải mái tới 𝐭𝖍*ở ◗ố*ⓒ.
Mặc dù được cô dùng miệng nhỏ ⅼ❗.ế.𝐦 〽️ú*ⓣ rất thoải mái, nhưng anh càng muốn ↪️ắ·m ν·à·𝑜 trong cô hơn.
Lâm Uyên dùng tay vỗ vỗ khuôn mặt của cô, gò má Khương Đường vẫn còn hơi phình ra, bên trong miệng đều là gậy th*t của anh: "Đứng lên, tôi muốn 🌜ắ*𝐦 ѵà*ο em."
Khương Đường ngay lập tức đứng dậy, ngoan ngoãn cởi váy xuống, lại 🌜-ở-1 զ⛎-ầ-ⓝ lót, dùng hai ngón tay tự lột đồ ra, Lâm Uyên ôm cô lên ngồi trên bồn rửa tay, còn có thể thuận tiện nhìn được huyệt nhỏ giữa hai chân đang mở rộng của cô dưới ánh đèn.
Hồng nộn múp míp, bên trong còn phun ra một chút chất lỏng óng ánh, vừa thấy liền như thể dáng vẻ không kịp đợi nữa muốn được ⓒ-ắ-m 𝐯à-ⓞ.
Hầu kết Lâm Uyên ռ●𝖍ấ●🅿️ ռ●𝖍●ô, gậy th*t nhắm ngay huyệt nhỏ 𝖈*ắ*𝐦 ⓥà*ο, lúc vừa mới 🌀·ï·𝒶·𝖔 𝐡·ợ·🅿️, cả hai người đều không khống chế được phát ra một tiếng than nhẹ. Anh 𝖈ở*ⓘ á*⭕ sơmi của cô xuống, nhẹ nhàng linh hoạt mò đến sau lưng cô, một tay cởi xuống chiếc áo lót còn trên người cô, hai bầu ⓝ.g.ự.𝐜 tròn trịa theo sau nhảy ra ngoài.
Lòng bàn tay của anh nhẹ nhàng không ngừng nắm kéo nhũ hoa, chỉ chốc lát sau đã ⓚ.í.𝒸.h ✝️𝖍í↪️.𝖍 hai viên đậu đỏ kia cứng rắn lên, Khương Đường vừa nhận ra thân dưới bị anh dùng gậy th*t căng đầy thì toàn thân đều ngứa ngáy, ưỡn eo lên phía trước, hai bầu vú đều sắp dán lên mặt anh.
Lâm Uyên biết cô đã bị anh đâ_〽️ tới độ_𝓃_g 𝖙ì_ռ_♓, đến cả cặp vú cũng đang cần anh an ủi, nhưng anh lại chỉ bất động, anh đú●𝖙 vào mấy lần, đã biết mà còn hỏi: "Em muốn làm gì?"
Tay Khương Đường ôm lấy cổ anh, đáng thương nói: "𝐍ℊ·ự·c của em... Cũng muốn được anh 𝐦·ú·𝐭 nữa."
Lâm Uyên cúi đầu cắn nhũ hoa của cô vào trong miệng, vừa hút bầu п●ɢ●ự●𝒸 của cô vừa dùng đầu lưỡi xoay quanh hạt đậu, hai bầu n·🌀ự·ⓒ nặng trình trịch chỉ chốc lát sau đã bị anh Ⓜ️ú_𝐭 tới sưng đỏ dựng lên, bên trên còn dính chút nước bọt của anh, ԁ*â*Ⓜ️ đãп*g đến không nhịn được.
Khương Đường bị anh trên dưới điều khiển liên tục b_ lï●ế●ɱ, cơ thể lại mẫn cảm, không khống chế được phát ra tiếng ⓡê-𝖓 𝓇-ỉ.
"Thích quá đi... dương v*t của học trưởng thật lớn, c·ắ·Ⓜ️ 𝐯·à·🅾️ em thật thoải mái..."
"A, em thật chặt.... Cho em ăn tất."
Lâm Uyên hầu hạ cô tới thoải mái nhưng vẫn luôn kìm nén không cho cô đi đến cao trào, đẩy mái tóc dài ẩm ướt do mồ hôi của cô sang một bên, h.ô.ռ một cái lên vầng trán của cô, tay nắm chặt eo cô, đổi phương hướng, chuyển sang cắm từ phía sau.
Anh ♓𝖚ⓝ·🌀 ⓗ·ă·ռ·g tăng thêm sức mạnh, dương v*t to lớn đam vào hành lang tươi mới đầy chất lỏng bên trong, tay còn không ngừng 𝐤í𝐜_ⓗ 𝖙_𝖍_í_𝖈_ⓗ âm đế trong huyệt nhỏ, di động, vừa tách khe 〽️_ôn_ⓖ của cô ra, tìm thấy điểm G của cô, 𝐡*ⓤ𝐧*🌀 ♓*ăп*𝐠 gia tốc đâ●𝐦 ✅à●⭕ trong.
Hai tay Khương Đường chống đỡ không để cho mình ngã xuống, ngẩng đầu lên liền có thể nhìn thấy khuôn mặt ửng hồng của mình ở trong gương, sóng mắt lưu chuyển, miệng còn dấu vết sưng đỏ do bị anh Ⓜ️*ú*ⓣ ban nãy, trên cổ tràn đầy những dấu dâu tây sâu cạn không giống nhau, hai bầu 𝐧𝖌_ự_c bị di động vung vẩy, rung động không ngừng.
Lần đầu tiên cô nhìn thấy dáng vẻ lúc â·𝐧 á·1 của hai người, có chút xấu hổ, cô không nghĩ tới mình lại có thể có biểu cảm phóng đãng như thế, cô nghiêng đầu đi, lại nghĩ đến bây giờ cô đã trần như nhộng còn Lâm Uyên đang không ngừng đâ●ɱ ⓥ●à●🔴 người mình vẫn mặc nguyên quần áo như lúc ban đầu, nước bên trong huyệt nhỏ không khỏi chảy ra nhiều hơn.
ố ể ẳ ế ấ
Lâm Uyên còn cố ý nói: "Sao em có thể lẳng lơ như thế, cứ y như mấy diễn viên trong phim AV vậy, bày ra cái 𝖇●❗●ể●⛎ ⓣì●ⓝ●𝐡 này là sợ người khác không biết em đang bị làm sao? Để tôi quay lại cho em nhé? Đưa cho giáo viên của em nhìn xem, xem xem học sinh ngoan trong mắt của mình lúc ở trong nhà vệ sinh bị tôi 👢·à·Ⓜ️ 𝖙ì·п·𝒽 đến cao trào như thế nào?"
d*m thủy 𝒸·ọ 𝖝á·† gậy th*t của anh, ngâm dương v*t của anh trong sự ấm áp, gậy thịt thoải mái đến không nhịn được, Lâm Uyên cắn răng một cái, trực tiếp đưa cô mây.
"A... Ra." Khương Đường 𝐭𝐡.ở 🅓.ố.c ở trong lồng 𝐧*🌀*ự*ⓒ của anh, không ngừng ⓡ-⛎-𝐧 𝐫-ẩ-𝐲, trên lông mi đều là nước mắt, thoạt nhìn yêu kiều m.ề.𝐦 ɱạ.i đến không nhịn được.
Lâm Uyên theo sát phía sau buông lỏng bên hông, rút dương v*t ra, bắn ở bên ngoài cơ thể.
Khương Đường không có chút sức lực nào bị anh ôm, phần kết công việc vẫn như cũ là anh làm, anh lấy khăn tay ra giúp cô lau đi т1𝐧-♓ 𝖉ị𝒸-ⓗ giữa hai chân, thay cô một lần nữa mặc nội y, cũng giúp cô mặc áo sơmi và váy vào.
Cả người cô tựa như một con búp bê vải, tay chân vô lực bị anh loay hoay. Sau khi dọn dẹp cho cô xong xuôi Lâm Uyên mới chỉnh lý tốt bản thân mình, nhét gậy th*t đã mềm xuống lại quần lót, sau khi tiện tay giật phẳng áo sơ mi đã nhăn, nắm tay của cô tỉ mỉ rửa dưới vòi nước.
Nước trong vòi khá lạnh, Khương Đường đột nhiên bị giật mình, muốn rút tay lại, lại bị anh nắm chặt không cho động đậy, tỉ mỉ dọn dẹp, từ lòng bàn tay đến mu bàn tay, rửa ráy vô cùng nghiêm túc.
Cô nghiêng đầu nhìn người bên cạnh, 𝒷ⓘể.𝐮 𝐭.ì.ⓝ.♓ của anh vẫn lạnh lùng như cũ, còn có chút thoải mái lười biếng sau khi xong việc, nhưng ánh mắt cũng rất chăm chú, nếu người không biết nhìn vào còn nghĩ anh đang dọn dẹp món bảo bối gì.
Nếu như có thể vẫn luôn như vậy thì tốt biết bao.
Khương Đường nghĩ, có chút tiếc nuối.
← Ch. 32 | Ch. 34 → |