← Ch.50 | Ch.52 → |
Sáng chủ nhật tỉnh lại, Đạm Dung phát hiện chính mình giống như vừa chạy hơn tám trăm mét, cả người vô lực, hai chân đau nhức ngay cả khi đi lên lầu đều cơ hồ nhấc lên không nổi. Đầu sỏ gây nên mọi chuyện còn đứng ở một bên mắt lạnh nói nàng thân thể yếu đuối, về sau nên vận động nhiều, nhằm tăng cường thể chất, làm cho nàng hận đến nỗi nghiến răng nghiến lợi.
Ngày hôm sau giữa trưa, nàng bất hạnh phát hiện dì cả mẹ kéo đến, khó trách xương sống thắt lưng đều đau nhức, nguyên lai cũng không thể toàn trách hắn đêm đó thô bạo. Thời gian hành kinh của nàng cơ bản đều là ba tháng một lần, bình thường cũng không chú ý. Hoàn hảo dì cũng đến đây, lúc trước còn lo lắng mình mang thai.
Buổi tối trở lại phòng trọ ăn cơm, sau đó bởi vì có chút mệt, nàng sớm liền tắm rửa sạch sẽ lên giường nghỉ ngơi.
Vạn Tuế sau khi rửa chén bát xong liền cầm laptop của nàng vùi đầu tra tư liệu, không biết đang tìm cái gì, vừa nhìn vừa ghi lại, còn thật sự nghiêm túc. Đạm Dung nghĩ là hắn làm nghiên cứu, cũng không hỏi nhiều. Qua một giờ, hắn còn không có tra xong, thân hình cao lớn gập ở trước giường, cầm bút trầm tư.
" Anh không quay về sao?" Đã hai đêm ở tại đây, nàng nghĩ rằng hắn đêm nay sẽ đi.
Vạn Tuế không trả lời vấn đề của nàng, tiếp tục nhìn máy tính. Đạm Dung mặc kệ hắn, bụng ẩn ẩn trướng đau, thân thể lăn trái lật phải vài lần vẩn là không thoải mái, nhìn sang hắn, vẫn là không tính đi, không tắt đèn nàng ngủ không được, vì thế đơn giản đứng lên lấy một quyển sách ở đầu gường nhìn xem.
Sau một lúc lâu, hắn khép lại laptop, cầm mảnh giấy đi đến giường, đưa tới trước mặt nàng.
" Nhìn xem."
Đạm Dung mắt ngắm ngắm, nhìn hắn hỏi: "Đây là cái gì?"
Vẻ mặt của hắn hơi nghiêm túc, mặt nghiêm trang, nhưng mà bên tai lại phiếm sắc hồng không bình thường. Ho nhẹ, hắn không được tự nhiên nói: " Nhìn xem."
Đạm Dung tiếp nhận giấy nhìn kỹ, Tuế, A Tuế, thân ái ... trên mặt thực rõ ràng là cách xưng hô, thậm chí còn xuất hiện "Trư trư, tiểu trư".. Trên trán nhất thời xuất hiện ba đường hắc tuyến, tay nàng nho nhỏ điểm nhẹ một chút: " Này... Là đang làm gì?"
" Tên."
Khóe miệng giật giật, Đạm Dung giơ tờ giấy trắng giật mình nói: " Anh muốn... em gọi anh như vậy?" Lúc trước còn bình thường, sao sau liền...
"..." Hắn phút chốc giật phắt đi giấy trắng, đối với phản ứng của nàng có chút phê bình kín đáo.
Hôm nay khi nghỉ trưa, hắn trong lúc vô ý nghe được hai tiểu y tá đang nói chuyện phiếm, nói rằng giữa tình nhân nếu có cách xưng hô đặc biệt có thể gia tăng cảm tình giữa hai người. Ngẫm lại nàng còn gọi chính mình bác sĩ Vạn, Vạn Tuế cũng rất buồn phiền. Ngươi nói có người nữ nhân nào sẽ gọi bạn trai chính mình là bác sĩ Vạn.
"Kỳ thật... Em cảm thấy xưng hô hiện tại không sai."
Vạn Tuế liếc nàng liếc mắt một cái, có chút bất mãn: " Em là bệnh nhân của anh sao? Cả ngày bác sĩ Vạn ι bác sĩ Vạn, không biết là không ổn sao?"
"Chẳng lẽ... Anh muốn em gọi anh —- vạn tuế gia?"
Vạn Tuế nhanh chóng đem nàng áp đảo." Em có thể thử xem xem!"
Cú đè này chạm vào nơi yếu hại, Đạm Dung đẩy hắn ra oa oa kêu to: "Đau!"
Hắn nhanh chóng quỳ đứng dậy đỡ lấy nàng."Làm sao đau?"
Đạm Dung vuốt bụng."Nơi này, anh ép tới đau."
"Vì sao bụng đau? Khi nào thì bắt đầu? Còn có cái bệnh trạng khác không?" Hắn khẩn trương sờ cổ tay nàng muốn bắt mạch.
"Đừng... em chỉ là... Cái kia đến đây."
"Dì cả?"
Đạm Dung mân miệng gật gật đầu, có một chút ngượng ngùng, lại cảm thấy đối hắn nói cũng không sao.
Thì ra là thế.
Vạn Tuế thân thủ sờ bụng của nàng, nhẹ nhàng xoa xoa."Đau rất lợi hại? Đáng thương đứa nhỏ, hàng tháng đều phải chịu tội."
"Cũng không phải, em ba tháng mới đến một lần."
"Ừm?" Vạn Tuế dừng lại động tác, ngẩng đầu."Ba tháng một lần?"
" Ừm."
"Vì sao?"
Đạm Dung hơi bĩu môi." Em cũng không biết nha."
"Khi nào thì bắt đầu?"
"Quên rồi." Lượng kinh lần đầu của nàng cực kỳ nhiều, khi đó bởi vì mẹ không có bên người, bà nội sợ nàng mất máu quá nhiều, cho nàng ăn lung tung chút dược gì đó, sau lại lượng đi ra xác thực ít hơn, chính là về sau đứt quãng, lại sau đó liền ba tháng mới đến một lần.
Đạm Dung đem mọi chuyện nói với hắn xong, sau đó Vạn Tuế cau mày tự hỏi một lần.
"Có rảnh đi bệnh viện kiểm tra một chút đi."
"Có vấn đề?" Nàng thân thể khỏe mạnh, trước kia tốt nghiệp khi kiểm tra sức khoẻ quá hết thảy bình thường, còn muốn kiểm tra cái gì?
"Cũng không phải nói có vấn đề gì, chính là xét nghiệm máu mà thôi."
Nghe hắn nói như vậy, Đạm Dung bất an."Nếu có vấn đề, sẽ như thế nào?"
" Em đừng lo lắng, phỏng chừng là nội tiết (hoóc- môn)không điều khiến cho da lông mắc bệnh, đến lúc đó dùng chút thuốc Đông y là tốt rồi." Thấy nàng vẫn là nửa tin nửa nghi, Vạn Tuế vỗ vỗ đầu nàng, nói giỡn: " Tên này như thế nào? Nếu không, đến lượt anh gọi em cũng biết."
"Cho nên, anh muốn gọi em —- tiểu trư?" Đạm Dung không khỏi đánh một cai rùng mình.
"Không được sao?" Hắn sáp tới gần nàng, âm nhu nói.
Đạm Dung đột nhiên có loại cảm giác sởn tóc gáy. Bác sĩ Vạn, anh ăn sai dược sao? Tính tình thay đổi lớn như vậy?
"Tiểu Dung bị bọn họ kêu hoài rồi, hay gọi tiểu Đạm? Thân ái?"
"Phốc! Đản —- đản?" Hít sâu mấy hơi rồi thở ra, mới không cười ra tiếng." Anh xác định... Muốn kêu như vậy?"
Vạn Tuế tà tà nhìn nàng: "Trong óc em có chút nào trong sáng không?"
" Em nào có? Rõ ràng là anh muốn kêu như vậy!" Nàng che miệng nằm úp sấp, đem mặt vùi sâu vòa trong gối, đầu vai cười đến run run.
Vạn Tuế vỗ về đầu nàng, thay đổi tư thế cho thoải mái, vẻ mặt trong nháy mắt có chút suy nghĩ.
Hai ngày sau, Vạn Tuế hẹn trước một vị bác sĩ.
" Anh đem tình huống của em cùng nàng nói qua, để cho nàng chẩn trước giúp em xem. Bác sĩ này có điểm cao ngạo, bất quá là bác sĩ phụ khoa tốt nhất trong viện chúng ta. Nàng hẳn là sẽ hỏi em một ít vấn đề, em chi tiết trả lời là được rồi."
" Ừm." Đạm Dung chưa từng đi qua phụ khoa, đối với những chuyện này cũng không biết, dù sao nghe theo hắn là tốt rồi.
Bác sĩ này họ Thôi, tuổi ước chừng ngoài năm mươi, đội kính mắt, trên mặt nửa điểm tươi cười cũng không có. Vạn Tuế giới thiệu sau đó liền lôi kéo Đạm Dung ngồi xuống, bác sĩ Thôi lạnh lùng nhìn hắn liếc mắt một cái, sau đó đẩy đẩy gọng kính xuống cánh mũi, mở ra sổ bệnh án mới.
"Năm nay bao nhiêu tuổi?"
"Hai mươi ba, ... Qua hai tháng sau sinh nhật liền hai mươi tư."
"Vậy ngươi nói hai mươi ba là có thể, vô nghĩa nhiều như vậy!"
Đạm Dung 囧 囧, quả thực rất cao ngạo, mà nàng lại là lão nhân bình tĩnh như vậy, đối mặt bác sĩ này cũng không thể nói gì hơn.
"Kinh nguyệt bao lâu đến một lần?" Bác sĩ Thôi trên giấy viết một hồi, cũng không ngẩng đầu lên tiếp tục hỏi.
"Phía trước cùng ngươi đã nói qua, ba tháng." Thấy bạn gái kinh ngạc, Vạn Tuế cuống quít giúp đỡ trả lời. Vì hẹn trước thời gian, hắn nhưng là nắm toàn bộ thông tin nha.
Bác sĩ Thôi liếc hắn, " Bác sĩ tiểu Vạn, là ngươi xem chẩn hay vẫn là nàng xem chẩn?"
Vạn Tuế đảo mắt, bác sĩ Thôi này thật đúng là không nói tình cảm.
Đạm Dung nhếch miệng, nhỏ giọng nói: "Ba tháng đến một lần."
"Khi nào thì bắt đầu như vậy?"
"Không biết."
"Ngươi thật là kỳ quái, kia rốt cuộc ngay từ đầu cứ như vậy, vẫn là một năm hai năm hoặc là ba năm sau mới như vậy?"
Đạm Dung trầm mặc, nàng là thật sự đã quên cho nên không biết.
"Nha đầu kia bình thường đối cuộc sống chính mình không quá chú ý, cho nên phương diện này không nhớ kỹ." Nhận thấy được bác sĩ Thôi không hờn giận, Vạn Tuế lại đành phải giúp Đạm Dung giải vây.
Bác sĩ Thôi thở dài, tiếp tục hỏi: "Kinh nguyệt ra nhiều không?"
"Ách?" Đạm Dung mắt nhìn Vạn Tuế, cảm giác ở trước mặt hắn trả lời mấy vấn đề này thật sự xấu hổ chết, hắn vì sao không ra đi ngoài chờ nha?
"Như thế nào?" Bác sĩ Thôi bắt đầu không kiên nhẫn.
"Ừm... Không phải rất nhiều."
Bác sĩ Thôi ngừng một chút, sau đó tiếp tục vùi đầu vào bệnh án, qua vài giây đột nhiên lại hỏi: "Kết hôn chưa? Gần nhất có quan hệ hay không?"
Đạm Dung mặt phút chốc hồng như trái cà chua, Vạn Tuế xoa xoa thái dương, vô lực nói: " Bác sĩ Thôi, kỳ thật ngươi chỉ cần khai đơn kích thích hoóc- môn sinh dục là được rồi."
Lần này bác sĩ Thôi đơn giản buông bút, nghiêm mặt nói: " Bác sĩ tiểu Vạn, rốt cuộc là ngươi xem phụ khoa hay là nàng xem phụ khoa? Trước khi kê khai đơn thuốc cho bệnh nhân, ta không cần trước tìm hiểu bệnh tình sao? Nếu không ngươi tới xem!"
Nhìn hắn bị đá văng lên một phen, Đạm Dung tâm không đành lòng, giật nhẹ góc áo của hắn, tỏ vẻ chính mình không quan hệ. Đè nặng thanh, thực ngượng ngùng nói: "Gần nhất... ừm... hai tuần này đều có."
"Ừm, là cùng bác sĩ tiểu Vạn đi?" Bác sĩ Thôi nhếch miệng, khóe miệng mơ hồ có chút ý cười.
Vạn Tuế tức thời đen mặt, Đạm Dung xấu hổ vô cùng.
" Kinh tháng sau đi?"
Đạm Dung gật gật đầu.
"Ngày thứ mấy?"
"Ngày thứ ba."
Bác sĩ Thôi này cầm bút viết ra"Xoát xoát xoát" sau khi xong liền đưa cho Vạn Tuế." Ngươi biết quy củ đi."
Vạn Tuế tức giận tiếp nhận, liền nhìn xem kết quả, thế nhưng bị nàng đề ra nghi vấn một chút, rõ ràng lúc trước đã đề cập qua.
"Ta đây là nghiệm cái gì..."
"Tiểu Vạn biết." Bác sĩ Thôi vẫy vẫy tay, Vạn Tuế kéo Đạm Dung bước đi.
Khi cửa phòng khép lại, bác sĩ Thôi từ trong ngăn kéo lấy điện thoại ra, ấn dãy số." Alô? Sư phó... ừm, tiểu Vạn nhà ngươi thật sự đem người ta ăn, ha ha. Bất quá nữ oa kia có thể nội tiết có chút không điều... Ôi, yên tâm, uống chút thuốc Đông y sẽ không có chuyện gì, ngươi chờ ôm cháu đi đi, ha ha!"
Vạn Tuế cũng không biết chuyện riêng tư bí mật của chính mình nhanh như vậy liền rơi vào trong tai người nhà, hắn bồi Đạm Dung đi lấy máu đên khu nghỉ ngơi bên ngoài tìm địa phương ngồi xuống.
"Đợi lát nữa trước, ngồi khoảng 15 phút sau đó lại đi lấy máu. Lúc lấy máu sẽ có chút đau, không sợ, anh sẽ đi cùng em." Vì bồi nàng kiểm tra, hắn còn đặc biệt nghỉ nửa ngày.
" Em không phải tiểu hài tử, không sợ lấy máu." Đối với nhiều lần bị đối đãi hài đồng, Đạm Dung thực bất đắc dĩ.
" Anh nói em thật sự không có việc gì sao?"
"Chờ kết quả đi ra nói sau, không cần quá mức lo lắng. Cuộc sống hiện đại khẩn trương, có đôi khi công tác áp lực rất lớn, hoặc là ba bữa không đúng, còn có ngủ trễ cũng sẽ tạo thành loại hiện tượng này. Cho nên, em về sau nhất định không được thức đêm, không thể lại ăn mỳ ăn liền, tốt nhất vận động chút, tận lực thả lỏng, khiến cho cuộc sống chính mình hoạt động bình thường."
Vạn Tuế nói liên miên nói xong, Đạm Dung một chút cũng không nghe thấy.
Khi y tá gặp bác sĩ Vạn cùng một cái cô gái ngồi ở một bên chờ đợi, lộ ra ánh mắt kỳ dị.
Sau đó, Vạn Tuế không nói nữa, chỉ nắm tay nàng lẳng lặng ngồi một hồi. Thời điểm rút máu, tay hắn thủy chung không buông ra, khi kim đâm hạ xuống cánh tay Đạm Dung, hắn trừng mắt yên lặng nhìn cây kim kia, nắm chặt bàn tay kia của nàng giống như kim kia là đâm ở trên người hắn.
Lấy máu xong, y tá kia che miệng cười trộm, một y tá khác không chút khách khí nói: " Bác sĩ Vạn, rút xong rồi, thả lỏng!"
Vạn Tuế mới có thể ý nhìn lại đây, nghiêm mặt gật gật đầu, khi giúp đỡ Đạm Dung ra lấy máu để thử còn nghe đượctiếng cười phía sau y tá.
"Ôi, bác sĩ suất nhất viện chúng ta đã có chủ, phỏng chừng đợi lát nữa hắn dạo một vòng trở về sau đó liền có thể nhìn thấy trái tim nát như mảnh vỡ thủy tinh."
"Có hay không nhìn đến, vừa rồi hắn thật khẩn trương nha, quyền đầu nắm thật chặt."
"Nguyên lai hắn cũng thích nữ sinh ..."
← Ch. 50 | Ch. 52 → |