← Ch.37 | Ch.39 → |
Bọn họ vừa quay về phòng thuê đã làm, còn chưa mở điều hoà, thời tiết tháng chín, chỉ cần động đậy một chút đã ra mồ hôi rồi.
Trần Tùng vừa thẳng eo dùng côn th*t đ●â●Ⓜ️ và●𝖔 ⓡ-ú-𝖙 ⓡ-@ huyệt nhỏ của Cố Ninh, vừa dùng tay kéo áo ra, trên tấm lưng rộng và mạnh mẽ đổ mồ hôi, mồ hôi chảy xuống cơ bắp săn chắc rõ nét.
Chỗ 🌀𝐢𝒶*0 h*ợ*🅿️ tê dại giống như có từng đợt từng đợt dòng điện chạy qua.
Eo của Cố Ninh chịu 𝖐-í-𝐜-♓ ✝️-𝖍í↪️-♓, khiến nó càng cong hướng vào bên trong hơn, bụng nhỏ cũng giật giật, làm cho huyệt nhỏ không ngừng 𝓇●𝖚●ⓝ r●ẩ●🍸, vô thức hút chặt côn th*t thô to ở bên trong.
Ham muốn tình dục và tình yêu đan xen, động tác càng lúc càng kịch liệt, âm thanh da thịt va chạm nhau vang lên không ngừng.
Háng chống háng, vừa tách ra lại dính vào, rú_ⓣ 𝓇_𝖆 đ-â-Ⓜ️ ν-à-0 khiến dịch yêu chảy ra, đã không còn biết được là do chất bôi trơn của bao cao su hay là nước xuân của Cố Ninh chảy ra.
"Trần Tùng...sâu quá...em...chỗ đó không được...đừng..."
Bị đ.â.m đến nói một câu cũng đứt quãng.
Đến cả bản thân cô cũng không biết mình muốn nói cái gì.
Cố Ninh bị đâ.ⓜ đến ngửa đầu ra, chiếc cổ thon xinh đẹp hoàn toàn lộ ra trước mắt Trần Tùng, anh rời khỏi cánh môi bị anh ♓●ô●ռ đến đỏ ửng của cô, ♓ô.ⓝ lên cổ.
Lưng của cô dựa lên tường, phía trước thì Trần Tùng đè lên, không tiến lùi được, chỉ có thể để mặc anh trên dưới cướp đoạt cô, cũng có thể còn bị người ta nhai thành từng mảnh đến xương cũng bị nuốt.
Trần Tùng 𝖍ô*𝖓 xuống cổ 𝖒ề_ɱ 〽️ạ_𝖎 của Cố Ninh, in lên từng vết từng vết hoa hồng đỏ.
Anh ♓ô_𝖓 dùng sức rất mạnh.
Bên dưới được huyệt nhỏ vừa ẩm ướt vừa khít của cô bao bọc, bên trên ngậm hút mỗi tấc da thịt vừa mềm vừa thơm vừa ngọt của cô.
Mỗi lần Trần Tùng há miếng cắn, lại nghe thấy cô nũng nịu kêu đau thì lại thả ra.
Tay của anh không hề rảnh rỗi, một tay cố định Cố Ninh ở trên tường, một tay vòng ra phía sau cô, xoa bóp cặp m*ô𝓃*ⓖ tròn vểnh của cô, xoa một cái, lại đ.â.ɱ νà.𝖔 một cái, dường như muốn theo kịp tần suất vậy.
côn th*t rất dài, có thể nghiền qua mỗi điểm mẫn cảm trong âm đ*o của Cố Ninh, quy đầu đ·â·Ⓜ️ 𝐯à·🅾️ phần thịt ɱề●ɱ Ⓜ️●ạ●𝒾 bên trong, các nếp nhăn đều bị kéo căng.
Từ góc độ khác nhìn, chỉ có thể thấy một cây gậy th*t ⓡ_ú_t г_a ↪️ắ*Ⓜ️ ⓥà*🔴 huyệt nhỏ màu hồng.
Trần Tùng muốn Ⓜ️ú_ⓣ quả anh đào của Cố Ninh, thế là lại không ngừng xoa nắn ⓜô●𝓃●𝐠 của cô, tay lớn chui vào trong cổ áo, nhấc áo 𝖓·🌀ự·↪️ lên trên, ôm trọn đôi gò bồng đảo 𝐦●ề●ɱ Ⓜ️●ạ●ℹ️, đẩy lên, cúi đầu, ngậm quả anh đào, ⓜ.ú.t mấy cái không có sữa.
"Nhẹ chút..." Cố Ninh rít một tiếng..
Anh miệng thì đồng ý, nhưng bên dưới lại giống như bão tố sắp ập đến mà 🌜ắ-〽️ ν-à-🔴.
Còn đặc biệt lựa chọn mấy góc độ quái lạ ↪️*ắ*ɱ v*à*⭕, ví dụ như là nâng một chân cô lên, đâ*𝐦 ѵ*à*⭕ từ bên cạnh.
"Giơ chân lên cao một chút." Giọng của người đàn ông đã trở nên khàn hơn, kèm theo đó là tiếng т*ⓗ*ở ɢấ*𝖕 lúc ⅼà·𝖒 𝖙·ìn·h, côn th*t có kích thước kinh người vẫn chưa mềm xuống, nói chung còn cứng hơn so với lúc mới đ_â_ɱ v_à_o vừa nãy.
Trong không khí mùi vị ngọt tanh trong căn phòng thuê càng lúc càng nồng.
Sau khi côn th*t được rú_ⓣ r_🔼, bụng nhỏ của Cố Ninh lại phẳng nì, lông tơ màu nhạt nhìn có vẻ đáng thương bao quanh huyệt nhỏ, xung quay rải rác bọt trắng.
Nghe thấy Trần Tùng bảo nhấc chân cao lên, vẻ mặt Cố Ninh nóng nảy, nhưng vẫn nghe lời giơ chân lên, nếu không côn th*t to như vậy còn từ góc độ khó như thế đ.â.m ⓥ.à.ο, cô sẽ bị đâ.ɱ ↪️ⓗế-t đó.
Vừa giơ chân lên, côn th*t của Trần Tùng đã vội vã đâ.𝐦 𝖛à.⭕.
Đứng ở bên cạnh đ-â-𝐦 𝖛à-⭕ góc độ này khó thì khó thật, nhưng sảng khoái thì cũng sảng khoái thật, có thể đâ_Ⓜ️ 𝖛_à_🔴 điểm mẫn cảm mới, hô hấp của Trần Tùng và Cố Ninh vừa dừng lại, không hẹn mà cùng đồng thời phát ra tiếng 𝓇ê_п ⓡ_ỉ.
Tiếng bạch bạch bạch va chạm lại vang lên, Trần Tùng cúi đầu 𝖍ô.𝖓 lên sườn mặt và chóp mũi của Cố Ninh.
← Ch. 37 | Ch. 39 → |