Đánh nhau? Làm lành?
← Ch.011 | Ch.013 → |
Việc chính? Âu Thiển Thiển hiếu kỳ, việc chính là việc gì?
Hàn Nguyên đột nhiên bày ra dáng vẻ của một người chủ gia đình, nhìn Âu Thiển Thiển nghiêm trang mà nói, "Sự việc của hai người, Đông Liệt đã nói cho ba biết toàn bộ, ba cũng đã đồng ý Đông Liệt không can dự vào, nhưng mà, kể từ hôm nay trở đi con phải vào tập đoàn Hàn Thiên làm việc, làm thư ký cùa Đông Liệt!"
Thay vì để mặc cái bom hẹn giờ này trong nhà tự do đi lại, không bằng đem cô đặt ở bên cạnh Hàn Đông Liệt, phải biết rằng, con của hắn thế nhưng là một "Chuyên gia giỡ bom"!
"Làm thư ký?" Âu Thiển Thiển kinh ngạc, buộc chặc hốc mắt nhìn về phía Hàn Đông Liệt. Mục đích của cô chỉ là cùng hắn sinh con, chỉ cần qua một hai đêm hoặc là ăn cắp t*ng trùng của hắn là được rồi, nhưng muốn cô từ đây về sau mỗi ngày đều đi theo cái mông của hắn, bồi dưỡng cảm tình? Cô mới không cần!
"Ba, con..."
Cô vừa mở miệng Hàn Nguyên lập tức cắt ngang lời cô, tự mình nói, "Quyết định như vậy đi, thời gian cũng không còn sớm, ba cùng mẹ còn phải bay đi Mỹ, chuyện nơi đây sẽ để lại cho các con xử lý!"
Nói xong, ông liền đứng dậy, không để cho cô bất kỳ cơ hội cự tuyệt, Lê Thư Nhã theo sát phía sau, lúc đi tới cửa vẫn không quên yêu thương cùng Âu Thiển Thiển nói, "Thiển Thiển ngoan, về sau Đông Liệt phiền con chăm sóc cho nó, nếu như nó dám khi dễ con, thì nói cho mẹ, mẹ giúp con trị nó!"
"Dạ, mẹ sớm trở về ah, Thiển Thiển sẽ nhớ mẹ " Âu Thiển Thiển ngọt ngào nói xong, liền ôm chầm lấy bà.
"Con dâu ngoan!" Lê Thư Nhã cuối cùng không nỡ nhìn cô một cái, sau đó cùng Hàn Nguyên ngồi trên xe, rời đi.
Đưa mắt nhìn bọn họ rời đi, Âu Thiển Thiển trên mặt có chút có chút hậm hực! (làm thư ký, không muốn làm!)
"Thư ký Âu, chúng ta cũng nên đi làm rồi, đi thôi!" Hàn Đông Liệt thanh âm đột nhiên vang lên, bàn tay lớn bá đạo ôm ngang eo nhỏ của cô, hướng về chỗ đậu xe.
Âu Thiển Thiển tùy ý hắn nắm cả người mình, có chút quay đầu nhìn bên mặt hắn, hai mắt hắn như trước lạnh như băng, nhưng lại lóe sáng khác thường, khóe miệng của hắn có chút quyến rũ, cười có chút đắc ý.
Đột nhiên, trong lòng của cô hiện lên ý nghĩ, có chút bất an mở miệng, "Hàn Đông Liệt, muốn tôi làm thư ký... Sẽ không phải là chủ ý của anh?"
Hàn Đông Liệt khóe miệng tươi cười không ngừng giơ lên, đáp án rõ ràng!
※※※
Tập đoàn Hàn Thiên
Hàn Đông Liệt tay vẫn ôm cả người Âu Thiển Thiển, khí thế giống như một quốc gia chi Vương (vua một nước), ngạo nghễ đi tới cửa lớn bằng thủy tinh.
Vừa đi vào cửa, liền chứng kiến tất cả mọi người như là chuột thấy mèo, vội vàng đứng thành hai hàng phải trái, đồng loạt cúi đầu, kêu lên, "Hàn tổng!"
Hàn Đông Liệt không thèm nhìn đến bất kỳ kẻ nào, kêu cũng không trả lời, ngang ngược ôm cả người Âu Thiển Thiển trực tiếp đi vào thang máy, thẳng đến tầng cao nhất!
Âu Thiển Thiển có chút có chút giật mình, thế trận này có chút khoa trương! Thẳng đến cửa thang máy một phút trước khi cửa đóng lại, cô mới loáng thoáng nghe được có người bàn tán về mình.
"Nhìn kìa, Hàn tổng rõ ràng ôm một phụ nữ đi làm, cô ta là ai vậy?"
"Đồ đần, cô ấy chính là vợ hứa hôn bí ẩn của Hàn tổng."
"Chính là cô ấy à? Phá hư Yến Hội, làm cho Hàn tổng mất mặt, Hàn tổng vì cái gì còn đem cô ấy giữ ở bên người?" (hay Hàn tổng thích ngược đãi chính mình?)
"Nói cậu đần, thì cậu đần àh, cậu không thấy trên cổ cô ấy có vài dấu hôn sao, có thể nghĩ, người ta là cô dâu mới đầu giường đánh nhau, cuối giường làm lành!"
"Nha... Là như thế àh! Ai nha..." Đám phụ nữ kinh ngạc, "Nói như vậy Hàn tổng không phải gay à nha? Thật tốt quá "
"..." Một đám phụ nữ mắt hiện hoa đào!
← Ch. 011 | Ch. 013 → |