Cuộc gọi lúc nửa đêm
← Ch.009 | Ch.011 → |
Âu Thiển Thiển nhìn cánh cửa lần nữa bị đóng lại, tức giận lên thẳng chín tầng mây!
"A a a a a a ——" cô mãnh liệt hô lên, âm thanh chói tai vút cao như bão tố.
Chết tiệt tên gay khốn kiếp này, hết thuốc chữa, hết thuốc chữa, cả đời này đều mệnh gay!
Rõ ràng vì xóa bỏ lời đồn mà ở trên người của cô làm chuyện này, quả nhiên là tác phong của gay! Cô hiện tại thật sự, thật sự, thật sự có một loại xúc động, muốn thông qua đài truyền hình toàn cầu, nói cho mỗi người trên trái đất biết, hắn là gay, hoàn toàn mười phần là một tên "Gay biến thái"!
Tại phòng tắm cô phát tiết lung tung một trận, sau đó hít sâu, thở dài, nguôi giận, hạ hỏa...
Tự nói với mình tuyệt đối không thể bởi vì nhất thời xúc động, mà phá hủy toàn bộ kế hoạch! Có thể nhịn thì nhịn, không nhịn được cũng phải nhịn, nhẫn nại vô địch...
Sau khi kiềm chế được cảm xúc, cô đem khăn tắm vây quanh ở trên người, mỉm cười, mỉm cười, lại mỉm cười! OK, đi ra phòng tắm!
Phòng ngủ xa hoa dùng màu trắng làm chủ đạo im ắng không một bóng người!
Kỳ lạ? Người đâu? Nói như thế nào đêm nay cũng là đêm tân hôn, chú rể sao có thể vứt bỏ cô dâu đi một mình? Được rồi, chẳng lẽ cô còn trông cậy cùng tên gay cùng giường chung gối sao? Ai... Nhiệm vụ bất khả thi a! Thật là bi kịch!
Cô thở dài một hơi thật sâu, sau đó nằm ở trên giường rộng lớn, nhìn lên trần nhà! Hai con mắt chậm chạp khép lại, đang muốn tiến vào mộng đẹp, nhưng đột nhiện điện thoại đặt trên đầu giường "Ông ông ông... Ông ông ông..." Rung lên mãnh liệt.
Âu Thiển Thiển thò tay cầm điện thoại lên, nhắm mắt lại miễn cưỡng đặt ở bên tai, "Này, ai đó, hơn nửa đêm.."
『 Thiển Thiển, là tôi! 』
Nghe được âm thanh nhẹ như gió phất vào mặt cực kỳ dịu dàng, Âu Thiển Thiển mãnh liệt giương đôi mắt, tinh thần vô cùng phấn chấn ngồi dậy, vui vẻ mà nói, "Three, là anh! Thế nào rồi, mọi chuyện xử lý tốt không?"
『 Cô yên tâm, đều làm tốt rồi! Tôi bây giờ đang ở sân bay, hai giờ sau cất cánh, đại khái buổi sáng ngày mai có thể đến Đài Loan rồi! 』
"Thật tốt quá, tôi biết ngay Three nhất định có thể dựa vào, đến rồi đến rồi!" Âu Thiển Thiển hướng vào điện thoại, MOA, MOA hai cái!
『 ha ha... Tốt rồi, đừng hỏi về tôi, cô thì sao? Tiến hành thế nào rồi?』
Âu Thiển Thiển đột nhiên như bong bóng xì hơi, "Ai, đừng nói nữa, tên kia thật là gay, tôi căn bản là không có biện pháp ra tay, chớ nói chi là sanh con, nhiệm vụ xa vời a, ai ai ai..." Cô cau mày liên tục thở dài, thói quen dùng tay vuốt cổ, đụng phải những... Dấu hôn kia, tựa hồ còn lưu lại hơi nóng, vừa nghĩ tới môi của hắn đụng vào thân thể của mình, mặt lại không tự giác đỏ lên.
『gay? Thì ra lời đồn đãi là sự thật à? Vậy cô phải không ngừng cố gắng rồi, đừng quên, cô xinh đẹp cùng trí tuệ sánh vai cùng Âu Thiển Thiển! 』(động viên động viên)
Âu Thiển Thiển nghe thế câu nói trong miệng của mình ngừng lại, đột nhiên tin tưởng gấp trăm lần, "Đúng, tôi không nhận thua đâu, tôi nhất định sẽ đem cái tên gay kia bắt lại, cho nên... Hắc hắc, tôi còn một việc muốn anh giúp tôi một chút!" Cười mờ ám nịnh nọt hắn.
『 không có vấn đề, nói đi! 』
"Cái đó, chính là..."
※※※
Ở một phòng khác, Hàn Đông Liệt ngồi trên một cái ghế lớn, mắt nhìn về phía đặt màn hình to, ở trên màn hình hình ảnh nhất cử nhất động của Âu Thiển Thiển đều lọt vào đôi mắt của hắn. Hình ảnh cô nằm ở trên giường, vẻ mặt mệt mõi, nghe điện thoại, nhíu mày, gương mặt ửng hồng, còn có nụ cười vô cùng vui vẻ...
Đột nhiên, hai tay của hắn chăm chú nắm thành nắm đấm, lông mày cũng chăm chú nhàu lên, "Chết tiệt, nửa đêm cô còn nói chuyện điện thoại với ai? Sao lại trò chuyện lâu như vậy?" Còn có nụ cười kia, tại sao lại vui vẻ như vậy?
← Ch. 009 | Ch. 011 → |