Vay nóng Homecredit

Truyện:Bà Xã Của Thủ Lĩnh Sát Thủ - Chương 065

Bà Xã Của Thủ Lĩnh Sát Thủ
Trọn bộ 107 chương
Chương 065
Nhiệm vụ mới
0.00
(0 votes)


Chương (1-107)

Siêu sale Shopee


Edit: susublue

Nước Mĩ, Washington.

Nửa tháng này, Tô Cẩm đang lo lắng vì chuyện của Tương Vinh, may mà mọi chuyện không quá xấu, tạm thời Anna không tìm thấy chỗ Tương Vinh đang trốn, nhưng né tránh như vậy cũng không phải cách, nếu không đánh trả, Tương Vinh và tổ chức sẽ không làm gì được.

Vừa mới uống xong trà chiều, Tô Cẩm đang dựa vào sô pha tự hỏi, di động bên cạnh cô liền vang lên, cô bắt máy, "Ừ."

"Tiểu Cẩm, hiện tại quan hệ giữa con và Lãnh tổng như thế nào?" Đầu kia vang lên câu hỏi của Tương Vinh.

"Vẫn tốt, vì sao cha nuôi lại hỏi như vậy?" Tô Cẩm nhíu mày nói, hình như Tương Vinh còn muốn nói gì nữa.

"Không phải con yêu cậu ta rồi chứ?" Tương Vinh tiếp tục hỏi, giọng điệu lại rất bình tĩnh.

Phải biết rằng điều tối kỵ nhất của sát thủ là lụy tình, tuy rằng câu hỏi này quá đột ngột, làm cho tâm trạng của Tô Cẩm lập tức loạn cả lên, cô vẫn trả lời đầy khẳng định, "Không có."

"Tiểu Cẩm, cho dù con không có quan hệ gì, con người vẫn là con người, không phải máy móc, có cảm tình cũng là bình thường, nhưng con phải hiểu được tính chất của đoạn tình cảm này, phải chuẩn bị rút ra bất cứ lúc nào." Ở đầu dây bên kia, lời nói của Tương Vinh rất thấm thía.

"Con hiểu được." Tô Cẩm bình tĩnh nói.

"Cha nói với con nhiều như vậy, là vì có một việc muốn con làm, Lãnh tổng cho cha ít tiền, ít nhất có thể cho con nghỉ ngơi một năm ở bên cạnh cậu ta, diienxdaffnleequydnn nhưng chuyện này cha không tìm thấy ai thích hợp hơn con, chỉ có con làm cha mới yên tâm."

"Cha nuôi nói đi! Chuyện gì?" Quả nhiên Tô Cẩm đã đoán được ý của cha nuôi, nhất định là có chuyện muốn giao cho cô.

"Cha có một người bạn tốt gặp một chuyện phiền phức rất nghiêm trọng, thân phận của ông ấy không tiện tiết lộ, vấn đề hiện tại là, ông ấy phải hầu tòa, mà thắng thua của quan tòa lần này sẽ quyết định thân phận và địa vị của ông ấy sau này, thân là bạn tốt của ông ấy, cha không thể ngồi yên mà không làm gì."

"Xem ra là một người chức cao vọng trọng." Tô Cẩm tính toán.

"Cũng có thể nói như vậy, nhưng chuyện này rất quan trọng, lần này có một tù nhân trở thành nhân chứng, hắn ta là nhân chứng mấu chốt, nhiệm vụ của con chính là tuyệt đối không thể để cho người này lên tòa."

"Chuyện này gây phiền phức không nhỏ!" Tô Cẩm nhíu mày.

"Cho nên, vừa rồi cha hỏi con là Lãnh tổng là gì đối với con, không biết anh ta có thể để con đi làm chuyện này hay không, tóm lại, chuyện này phải do con làm."

"Yên tâm đi! Cha nuôi, con có thể làm." Tô Cẩm cam đoan.

"Lát nữa sẽ gửi tư liệu cho con, nhưng có điều cha phải nhắc nhở con, lần này ngoại trừ cảnh sát bảo vệ nhân chứng ra, chắc chắn còn có người khác nhúng tay vào, con nhất định phải cẩn thận."

"Còn có người nào hứng thú với chuyện này?" Tô Cẩm nhíu mày nói.

"Bọn họ không phải cảm thấy hứng thú, mà là muốn phá hư kế hoạch của chúng ta, nếu cha đoán không sai, chắc là người đã từng ở trong tổ chức lúc trước, Rio, nhất định là chủ ý của Anna, cô ta muốn cha ra mặt."

Biểu cảm của Tô Cẩm rất chăm chú, "Xem ra chuyện này con phải xử lý cẩn thận, yên tâm đi! Cha nuôi, giao cho con, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ."

Kết thúc cuộc điện thoại này, tâm trạng Tô Cẩm quả thực không tốt, không thể tin được sư tỷ lại có thể tàn nhẫn đến như vậy, chẳng lẽ cô không bức cha nuôi đến đường cùng thì không được sao? Buồn cười nhất là, diiexnd@fnlleqysdnn đây là vận mệnh của sát thủ, phản bội tổ chức sẽ chết, bởi vì cô nắm giữ nhiều bí mật của tổ chức, sợ cô sẽ cắn trả, hiện tại, sư tỷ có Rio làm chỗ dựa, cô ta nhất định sẽ không từ thủ đoạn mà lợi dụng người đàn ông này để diệt trừ thế lực của cha nuôi, đương nhiên, cũng bao gồm cô ở trong đó.

Chỉ chốc lát sau, máy tính của Tô Cẩm nhận được một tập tư liệu gửi đến, cô mở mục có đối tượng lần này ra, là một cao thủ phạm tội với chỉ số thông minh cao, chuyên môn trộm cướp đồ của người giàu, đương nhiên, trong lúc trộm đồ, bọn họ cũng có cơ hội tiếp xúc với bí mật của nhiều người giàu, bao gồm một ít tin tức cá nhân không thể công khai, mà lần này người đàn ông này phải ra làm chứng thì đúng là cơ hội để kiếm được một số tiền kếch sù, chắc chắn hắn ta sẽ chứng minh người đó chính là bạn của cha nuôi.

Tô Cẩm nhớ kỹ khuôn mặt này, đồng thời bắt đầu tìm tòi thông tin từ lúc hắn được áp giải ra tù, cách ngày ra tòa làm chứng chỉ còn ba ngày, cô phải lợi dụng ba ngày này để xem xét kỹ những nơi hắn sẽ đi qua, tìm được lỗ hổng để phản kích.

Lợi dụng tin tức từ vệ tinh, nhanh chóng có mười chỗ khác nhau xuất hiện, Tô Cẩm nhấp một ngụm cà phê bắt đầu tiến hành phân tích, muốn ám sát một người ở trên đường, hơn nữa lại dưới tình huống bốn phía đều là cảnh sát, dưới tình huống đó rất dễ phạm sai lầm, Tô Cẩm tìm rất đúng đường, phân tích sâu sắc, nhanh chóng tìm ra một chỗ có lợi cho cô, đó là một con đường núi cách ngục giam mười sáu kilomet, đây là con đường để áp giải phạm nhân, hơn nữa núi này do đá tạo thành, đúng là một địa điểm ám sát tốt nhất.

Nhìn vào máy tính đến giữa trưa, Tô Cẩm đau đầu xoa huyệt thái dương, lúc này nghe thấy tiếng đẩy cửa, Lãnh Mặc Phàm mở cửa đi vào, thấy bộ dáng cô mệt mỏi, anh nhíu mày nói, "Lại làm cái gì nữa?"

"Tôi muốn nghỉ mười ngày." Tô Cẩm đứng dậy đi về phía sô pha, thuận miệng nói.

"Mười ngày? Em muốn làm gì?" Lãnh Mặc Phàm hoài nghi nhìn cô, trong lòng bắt đầu có dự cảm không tốt.

"Chuyện này không cần thiết phải nói cho anh biết, bây giờ tôi chỉ muốn nói với anh một tiếng thôi." Tô Cẩm nhíu mắt nói.

"Bây giờ em là người của tôi, chẳng lẽ tổ chức mấy người không có quy củ để cho em đi nhận một nhiệm vụ khác?" Lãnh Mặc Phàm lập tức đoán ra mục đích của cô, đồng thời nhìn lướt qua tấm hình phạm nhân trong máy tính đặt trên bàn.

"Chuyện này tôi phải làm." Tô Cẩm quay đầu nhìn anh, đôi mắt lộ vẻ cầu xin.

Lãnh Mặc Phàm lập tức bác bỏ, giọng điệu kiên định, "Không được, trong khoảng thời gian này em phải ở bên cạnh tôi."

"Hoàn cảnh hiện tại của anh rất an toàn, tôi nghĩ không cần tôi phải bảo vệ anh!" Tô Cẩm ngẩng đầu nhìn anh chằm chằm.

Lãnh Mặc Phàm nhếch khóe miệng, trên mặt lại có thâm ý khác, "Tôi mời em đến đây, diienx/dànlleqysdoon ngoại trừ bảo vệ tôi ra, với tôi mà nói, chuyện nằm trên em quan trọng hơn."

Không cần đoán, Tô Cẩm cũng biết anh ám chỉ cái gì, cô nhếch môi cười, "Phụ nữ, anh hiểu là được, trong lúc này tôi có thể chuẩn bị cho anh mười người phụ nữ, cho anh gieo giống hàng đêm."

Trong mắt Lãnh Mặc Phàm đầy giận dữ, đôi chân thon dài quỳ trên sô pha, đè Tô Cẩm trên sô pha tức giận nói, "Em có thể bỏ được tôi rồi tặng cho người phụ nữ khác?"

Tô Cẩm lại thật sự đẩy anh ra, nghiêm mặt nói, "Tôi đã nói nghiêm túc với anh."

"Tôi nói không được." Biểu cảm của Lãnh Mặc Phàm cũng rất nghiêm túc.

Tô Cẩm quay đầu nhìn anh, trên mặt có chút đắc ý nói, "Còn nhớ rõ lúc trên trực thăng anh đã đồng ý với tôi chuyện gì không? Anh có thể đồng ý bất cứ yêu cầu gì của tôi."

"Tôi không quên, nhưng tuyệt đối không bao gồm chuyện em đi mạo hiểm." Lãnh Mặc Phàm cắn răng trả lời, khó trách lúc đó anh có một cảm giác không tốt, quả nhiên đã ứng nghiệm vào lúc này.

"Nhưng đây là yêu cầu của tôi." Tô Cẩm nghiêm túc trả lời.

"Em có thể đưa ra yêu cầu khác, như nói em muốn tài sản của tôi, hoặc là kêu tôi cho em một khoản tiền hưởng thụ cả đời, những chuyện này tôi đều có thể đồng ý với em, ngoại trừ vấn đề này." Lãnh Mặc Phàm trầm mặt không muốn khuất phục.

"Quả nhiên vẫn đổi ý, tôi còn nghĩ anh là người nói một không hai." Tô Cẩm khinh bỉ liếc xéo anh.

"Tôi...... Đương nhiên tôi là người nói lời giữ lời." Lãnh Mặc Phàm nhấn mạnh.

"Vậy đồng ý với tôi, mười ngày sau tôi sẽ trở về." Tô Cẩm hạ giọng xuống, giống như chuyện này không thể thương lượng được.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-107)