Lòng người dễ thay đổi
← Ch.060 | Ch.062 → |
Editor: ChiMy
Giọng nói của Diệp Thành Huân khổ sở cô đơn, giống như là ăn phải Hoàng Liên (một vị thuốc Đông Y *) thấm vào ngũ tạng (tâm, can, tì, phế, thận), đánh vào lòng tự tin và kiêu ngạo của anh thất bại thảm hại, thực tế tàn khốc giống như đang cười nhạo anh yếu đuối không có năng lực.
Một giây trước vẫn còn ở trên thiên đường, một giây sau lập tức rơi xuống địa ngục.
Đến bây giờ anh vẫn không dám nói với bạn gái Tiểu Nhã về chuyện này, chỉ sợ cô không chịu nổi đả kích mà chia tay với mình. Mấy ngày trước anh vẫn còn ở trước mặt cô thề sẽ thương cô yêu cô cưng chiều cô cả đời, mang lại cho cô cuộc sống tốt nhất, không để cho cô chịu một chút uất ức nào, nhưng mình bây giờ, lấy năng lực gì để yêu cô đây?
"Anh bị tình nghi là tội phạm buôn bán tài liệu cơ mật, nói không chừng...... Sẽ phải ngồi tù." Những lời này giống như sét đánh ngang tai, trong đầu Lương Chân Chân nổ tung, điện thoại di động "Bịch" một tiếng rơi xuống đất, vẻ mặt đần ra, nhất định là mình nghe nhầm rồi, sao anh lại bị tình nghi là tội phạm buôn bán tài liệu cơ mật? Còn...... Còn phải ngồi tù?
Không! Đây nhất định là giả!
"Đây không phải là thật có đúng hay không? Nhất định là anh bị oan!"
"Mặc dù chuyện này không phải anh làm, nhưng chứng cớ xác thật, anh không có năng lực bác bỏ, biết rõ là oan uổng nhưng anh vẫn phải gánh vác."
Một ngày này, dường như anh đã kiệt sức, cứ như già thêm vài tuổi, cũng xem như là đã thấy rõ lòng người dễ thay đổi.
Trong nháy mắt trong đầu Lương Chân Chân dần hiện ra bóng dáng của tên ác ma kia, nắm chặt quả đấm, chỉ hận không thể cắt anh ta ra thành tám khúc, có gì thì cứ nhắm vào mình, tại sao lại hại anh trai ngồi tù!
"Anh......"
"Được rồi, sức khoẻ của mẹ không tốt, trong khoảng thời gian anh không ở đây em phải chăm sóc mẹ thật tốt, để cho mẹ yên tâm dưỡng bệnh." Diệp Thành Huân rất kịp thời cắt đứt lời của cô... , giọng nói mệt mỏi không có sức sống khiến ngực Lương Chân Chân hơi đau đớn.
Anh trai, thật xin lỗi, là em làm liên lụy tới anh, em sẽ không để cho anh ngồi tù đâu! Nhất định em sẽ nghĩ biện pháp giải quyết chuyện này! Lương Chân Chân cắn môi âm thầm thề nói, đôi mắt sáng ngời như hai viên ngọc thạch đen hiện rõ sự quật cường (không chịu khuất phục).
*****
Mấy ngày kế tiếp, sau giờ học cô liền đến khách sạn Đế Hào Tư, nằm vùng ở đại sảnh, các nhân viên và bảo vệ ở đây thấy cô thì cười tươi như hoa, chỉ sợ sơ ý một chút chọc giận bà cô này hại mình mất chén cơm.
Căn bản Lương Chân Chân lười phản ứng với bọn họ, từ trước đến nay cô hận nhất chính là những kẻ ti tiện bỉ ổi ỷ thế hiếp người này! Người nghèo không phải là người sao? Người nghèo thì đáng bị làm nhục sao?
Hơn nữa bọn họ còn là cấp dưới của tên xấu xa kia, càng làm lòng cô ngột ngạt, trừng mắt nhìn từng người một mới hả giận.
Ba ngày trôi qua, cô vẫn chưa gặp được tên ác ma kia, ngay cả tên Nam Cung Thần kia cũng biến mất không thấy đâu, trong lòng gấp đến độ nóng nảy không yên.
Ngày mai là ngày cuối cùng toà án xét xử rồi, nếu không có bất kì bằng chứng nào, anh hai sẽ bị đưa vào ngục giam, như vậy cả đời của anh ấy sẽ bị phá hủy, mà tất cả đều —— do cô.
Đang trong lúc cô nóng nảy, đột nhiên nghe được mấy người đẹp tán gẫu ở phía trước.
"Này, các cô có nghe nói không? Nghe nói vụ án tài xế Ferrari lái xe gây sự có tiến triển mới rồi!"
"Tiến triển mới gì? Chẳng lẽ lật lại bản án hay sao?" Một cô gái khác cười nhạo nói.
(*)Hoàng Liên: Là vị thuốc rất quý, thường mọc ở trên vùng núi cao, ẩm thấp. Có công dụng chữa lỵ, viêm ruột, ung nhọt, lở ngứa, miệng lưỡi lở, thổ huyết, chảy máu cam, trĩ. Dịch chiết Hoàng liên nhỏ vào mắt chữa đau mắt đỏ.
← Ch. 060 | Ch. 062 → |