Vay nóng Tima

Truyện:Anh Nghĩ Anh Sẽ Không Thích Em - Chương 036

Anh Nghĩ Anh Sẽ Không Thích Em
Trọn bộ 120 chương
Chương 036
0.00
(0 votes)


Chương (1-120)

Siêu sale Shopee


Tiết Giai Ny vốn cho rằng cô sẽ bị đuổi, dù sao vị trí của chủ nhiệm Tiếu ở trong đài rất quan trọng, cô chỉ là một con tôm nhỏ mà thôi.

Lại ngoài dự đoán, cô không bị sa thải, ngược lại không thấy chủ nhiệm Tiếu.

Dọc đường đi vào, cô cảm giác ánh mắt những người khác nhìn mình rất quái dị, để cho bản thân cô không được tự nhiên, tiểu Uyển cùng tới thực tập với cô nhỏ giọng nói: "Có phải lão già dâm dê đó hôm qua tìm cách với cậu không? Thật là kẻ đê tiện! Không biết làm hại bao nhiêu cô gái!"

"Sao tớ cảm giác ánh mắt mọi người nhìn tớ rất kỳ quái?" Tiết Giai Ny cất giỏ xách.

"Nào có kỳ quái? Rõ ràng chính là ánh mắt sùng bái, cậu biết không? Nghe nói anh họ chủ nhiệm Tiếu là một quan chức cấp cao ở thị ủy, đây cũng là nguyên nhân mọi người phẫn nộ mà không dám nói ông ta, sau lưng quá chắc, không cách nào bị ảnh hưởng, cho nên cách làm của cậu tương đương với thay trời hành đạo, giúp mọi người giải trừ một tai họa!" Tiểu Uyển nói như chuẩn bị sẵn.

Tiết Giai Ny thở dài trong lòng, không cần đoán cũng biết là ai làm "Chuyện tốt", anh đúng là khoe khoang thay mình, lần này thì hay rồi, đoán chừng tất cả mọi người đều biết cô lại đại tiểu thư thiên kim không lộ chân tướng.

Điều này làm cho cô chung đụng với đồng nghiệp như thế nào?

Cho tới trưa, cô như đứng đống lửa, không biết tiếng lòng của cô có thật không, rất nhiều người nhiệt tình die nda nle equ ydon với cô hơn nhiều, từng khuôn mặt tươi cười lúc ẩn lúc hiện trước mặt cô, giống như mang theo một lớp mặt nạ giả tạo.

Buổi trưa lúc ăn cơm, cô nhân lúc rảnh rỗi chạy lên sân thượng gọi điện thoại cho Quan Hạo Lê.

"Chuyện chủ nhiệm Tiếu là anh làm?" Cô hỏi rất trực tiếp.

【Chẳng phải nên cho hạng người mặt người dạ thú đó một chút dạy dỗ sao? 】Giọng anh nhẹ nhàng, không hề có cảm giác mình làm sai.

"Tôi không chỉ chuyện này về bản thân tôi, mà là nó mang đến cho tôi hậu quả, anh nên làm bí ẩn hơn một chút, làm cho người ta không đoán ra có liên quan đến tôi." Tiết Giai Ny giống như thở dài.

Quan Hạo Lê ở đầu điện thoại bên kia cười khẽ, 【Điểm này... Đúng là anh bỏ quên. 】

"Về sau, tôi hy vọng không xảy ra chuyện tương tự như vậy nữa, chuyện của tôi, tôi sẽ giải quyết, không có bất cứ quan hệ gì với anh, OK?" Giọng Tiết Giai Ny rất nghiêm túc.

【Chuyện của em cũng là chuyện của anh, sao lại không liên quan đến anh chứ? Dám bắt nạt người phụ nữ của anh, đương nhiên phải bỏ giá vô cùng cao. 】 Quan Hạo Lê đáp rất tự nhiên.

Tiết Giai Ny hít sâu một hơi, "Tôi trịnh trọng tuyên bố một lần, toi không phải là người phụ nữ của anh! Đừng dính loạn quan hệ!"

【Theo anh thấy, thay vì không được tự nhiên ở đài "Âm giai", còn không bằng đổi chỗ khác, đài phát thanh nổi danh thành phố C không chỉ có một cái. 】

Quan Hạo Lê rất thông minh nói sang chuyện khác, tâm tư của cô, anh luôn luôn đoán được chính xác.

"Chuyện không liên quan đến anh!" Tiết Giai Ny tức giận cúp điện thoại.

Đàn ông thúi! Tại sao quan tâm chuyện của mình! Chẳng có nửa xu quan hệ với anh!

Nghe âm thanh "Tút tút tút" trong điện thoại, khóe môi Quan Hạo Lê vểnh lên, tâm tình rất tốt.

Sau khi trải qua hai ngày suy nghĩ kỹ, trong lòng Tiết Giai Ny đồng ý quan điểm của người nào đó, cô thật sự không thể ở lại đài "Âm giai" được nữa, ánh mắt mọi người nhìn cô đều rất quái dị, thậm chí cô nghe được không ít người bàn luận ầm ĩ phía sau lưng cô.

"Rõ ràng chính là thiên kim đại tiểu thư, còn làm bộ chạy tới làm viên chức nhỏ, cướp chén cơm của chúng ta, thật không biết xấu hổ!"

"Còn không phải sao! Bây giờ tìm công die enda anle equu ydonn việc khó khăn, có điều kiện tốt không lợi dụng, còn tới cạnh tranh với chúng ta, ghê tởm!"

"Thật không hiểu nổi ý tưởng người có tiền, tôi ước cha tôi là người có tiền, để ông đầu tư cho tôi một cửa hàng, một mình làm bà chủ buôn bán."

...

Nhiều loại đồn đại khó nghe, Tiết Giai Ny đã không cách nào dùng ngôn ngữ để nói lên tâm tình của mình rồi.

Rất quả quyết từ chức với lãnh đạo, mặc dù lãnh đạo giữ lại, nhưng cô cảm thấy không cần thiết lưu lại, cô chỉ muốn một công việc kiên kiên định định, chứ không phải cả ngày ở trên đầu sóng ngọn gió mặc cho người ta xoi mói.

Trước khi đi, cô không quên trả lại họ một câu, "Điều kiện gia đình tốt xấu không phải do bản thân lựa chọn, còn nữa, không phải con cái nhà có tiền đều thích ngồi mát ăn bát vàng, dựa vào chính mình cố gắng tranh thủ một công việc mới thật sự có ý nghĩa. Ngoài ra, xin khuyên mọi người một câu, có thời gian rảnh rỗi bát quái còn không bằng làm việc cho tốt, tạo điều kiện gia đình tốt đẹp cho đứa nhỏ tương lai của mấy người!"

Dứt lời, cầm đồ đạc của mình rời đi mà không quay đầu lại, lưu lại một đám phụ nữ ảo não.

--- ------Puck. d. đ. l. q. đ---- -----

Mặc dù rời khỏi rồi, nhưng trong lòng cô vẫn buồn phiền như cũ, nên hẹn Cát Xuyến ra ngoài ăn cơm, nói chuyện phiếm xua tan phiền não.

Sau khi cơm nước xong, Cát Xuyến đề nghị đi bar 'Tả Ngạn Mị Chuyển' chơi đùa một chút, nói chỗ đó có người pha rượu mới tới không tệ lắm, Tiết Giai Ny tán thành.

Bốn năm đại học, hai người vốn tới một hai lần, đều do nhóm bạn học cùng cứng rắn kéo đi.

Duy chỉ có lần này, là hai cô đơn độc tiến tới.

"Thật sự muốn ném tất cả phiền lòng ra sau gáy!" Tiết Giai Ny ngồi trên ghế bar gọi một ly Bloody Margaret.

"Đường mình minh đi, để ý người khác nói làm gì! Nghe vào tai trái chui ra tai phải là xong, quá mức quan tâm mệt mình, không đáng." Cát Xuyến chép miệng.

"Khuyên người khác đều rất dễ dàng, đặt trên bản thân, vẫn còn cần một quá trình thích ứng." Tiết Giai Ny thở dài.

Cát Xuyến trầm mặc, Ngoa tử nói không sai, đạo lý lớn ấy ai cũng nói được, nhưng người chân chính làm được, quá ít!

"Kỳ thực tập đổi mấy chỗ cũng không sao! Đài phát thanh "Thanh nghệ" tốt nhất thành phố C đi, tần số bao trùm rộng khắp, tỷ lệ người nghe đài từ trước đến nay luôn xếp thứ nhất, nếu không cậu đi thử một chút?"

"Tớ muốn nghỉ ngơi mấy ngày trước." Tiết Giai Ny há mồm uống một ngụm lớn

"OK, tự cậu suy nghĩ thật kỹ, bây giờ, chúng ta không nghĩ gì cả, đi khiêu vũ thoải mái đi!" Cát Xuyến kéo cô xông vào sàn nhảy náo nhiệt.

Ánh đèn lóe lên, sáng chói tròng mắt người không mở ra được, nam nam nữ nữ trong sàn nhảy ra sức thể hiện bản lĩnh, tận tình vui vẻ thoải mái.

Quan Hạo Lê và Nam Cung Thần vẫn ngồi ở vị trí cũ của bọn họ, từ lúc Tiết Giai Ny và Cát Xuyến tới, hai người đã nhìn thấy.

"Không nhìn ra, em gái Tiết còn có một mặt gợi cảm hấp dẫn người như thế, chậc chậc chậc!" Nam Cung Thần không chớp mắt nhìn chằm chằm vào người phụ nữ nào đó trong sàn nhảy thở dài.

"Nhìn đủ chưa?" Quan Hạo Lê âm trầm, ánh mắt sắc bén.

Nam Cung Thần híp mắt liếc anh, "Anh quản được tất cả ánh mắt đắm đuối của đàn ông trong quán bar này sao?"

"Tối nay cậu nói rất nhiều."

"Lời tôi vốn nhiều, cũng không chỉ tối nay." Nam Cung Thần cười tươi rạng rỡ, "Thật ra thì, tôi có đề nghị rất tốt, anh có thể đi sàn nhảy... Nhảy với cô ấy, tôi bảo đảm, hiện trường tối nay sẽ HIGH!"

Nếu như ánh mắt có thể giết chết người, Nam Cung Thần đã sớm chết một trăm lần rồi.

Quan Hạo Lê "Vụt" một cái đứng lên, không phải anh nghe theo đề nghị của Nam Cung Thần, mà bay giờ không nhìn nổi nữa.

"Mỗi người phụ trách một." Nói xong, anh đi thẳng vào trong sàn nhảy.

"Này! Người kia đã có vợ có chồng, không liên quan đến tôi chút nào!" Nam Cung Thần kêu lên.

Cho dù cậu ta nói gì, Quan Hạo Lê đều không để ý tới, cậu ta chỉ có thể thất bại đứng dậy, ôi! Không biết nhìn người!

Tối nay Tiết Giai Ny mặc một váy đầm không tay bó sát người màu đen, gấu váy vừa che đùi một chút xíu, lộ ra cặp đùi đẹp thon dài, bởi vì vừa uống chút rượu, cô nhảy hơi điên cuồng, thân hình lồi lõm trước sau thật câu người.

Đưa đến không ít đàn ông dieendaanleequuydonn tiến gần cô, càng thêm cố ý dán sát vào cô khiêu vũ, trong ánh mắt đều là dục vọng trần trụi.

Cát Xuyến cũng không tốt hơn bao nhiêu, dưới âm nhạc thôi miên, cô nhảy càng lúc càng hăng say, cả người cũng lộ ra vẻ cuồng dã.

"Em rất hưởng thụ?" Quan Hạo Lê nhanh chóng tìm được người phụ nữ tận tình đung đưa trong sàn nhảy, đuổi những người đàn ông không tốt bụng chung quanh cô.

"Anh... Sao anh lại ở đây?" Tiết Giai Ny híp mắt cười hì hì nhìn người đàn ông hơi quen mặt trước mắt, cô đã không thể nào tỉnh táo, rượu thôi miên ý thức càng lúc càng mãnh liệt.

Có thể do chơi quá HIGH rồi, trong đầu cô trống rỗng, tất cả trước mắt đều là bóng người đung đưa, thân thể cũng không tự chủ nhảy múa theo.

"Người phụ nữ không thể bớt lo!" Quan Hạo Lê kéo tay cô ra khỏi sàn nhảy, nếu để mặc cho cô chơi đùa tiếp, hậu quả rất nghiêm trọng!

"Này... Anh buông tôi ra!" Tiết Giai Ny giùng giằng không tuân theo, nhưng sức tay của anh thật sự quá lớn, cô lập tức cắn một phát lên cánh tay anh, đau đến Quan Hạo Lê buông tay.

"Kiếp trước thật sự thiếu em!" Anh hít một ngụm khí lạnh, bồng cô lên, nhanh chân đi ra khỏi quán bar.

Cát Xuyến nhìn bạn tốt bị bắt cóc rồi, lập tức lảo đảo đuổi theo, lại đụng phải ngực một người đàn ông, ngẩng đầu lên nhìn anh hồi lâu, đột nhiên cười ngây ngô, "Tôi biết anh... Anh là... Nam Cung Thần."

Nam Cung Thần bất đắc dĩ than thở, anh có thể che giấu lương tâm thọc gậy bánh xe sao?


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-120)