Vay nóng Homecredit

Truyện:Anh Nghĩ Anh Sẽ Không Thích Em - Chương 034

Anh Nghĩ Anh Sẽ Không Thích Em
Trọn bộ 120 chương
Chương 034
0.00
(0 votes)


Chương (1-120)

Siêu sale Lazada


Sau hai ngày, Tiết Giai Ny vẫn làm tròn bổn phận đi chăm sóc Quan Hạo Lê, nhưng không ở qua đêm, Quan Hạo Lê cũng không nhắc tới chuyện muốn cô làm bạn gái mình, hai người chung đụng tương đối hòa hợp, nhưng trong lòng nhau đều hiểu, bọn họ cố ý kiêng dè một đề tài.

Quan Hạo Lê suy nghĩ một chút, quyết định cho cô thêm mấy ngày, chờ năm sau, anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cô.

Nhưng ai biết, kế hoạch biến hóa khó lường, bất cứ chuyện gì cũng có thay đổi.

Buổi tối một ngày trước giao thùa, anh nhận được một cú điện thoại, cả đêm ngồi máy bay trở về Singapore rồi, bởi vì thời gian rất gấp, anh chỉ kịp nói mấy câu với Tiết Giai Ny, rồi vội vàng lên máy bay rồi.

Không biết, chính bởi vì xảy ra chuyện này, khiến cho quan hệ hai người không tiến ngược lại thụt lùi.

Tiết Giai Ny đứng trên ban công sững sờ nghe trong điện thoại truyền đến tiếng "Tút tút tút", khi thấy là Quan Hạo Lê gọi tới thì trong lòng còn hơi mừng rỡ, bởi vì cô đang chuẩn bị báo cho anh biết, cha mẹ nói một mình anh ở nhà đón Tết quá đáng thương, để cho cô gọi anh tới đây, cô đang do dự phải nói với anh như thế nào.

Kết quả điện thoại của anh đã tới rồi, nói anh die nda nle qu ydo nn có việc gấp phải rời thành phố C trong đêm, ngày về chưa xác định, cũng không nói nguyên nhân, đã vội vã cúp điện thoại.

Cô sửng sốt mấy giây, mới phản ứng được mình chưa kịp nói cho anh biết chuyện cha mẹ mời anh tới nhà ăn Tết, nói hay không đây? Cô do dự hai phút, vẫn quyết định gọi lại cho anh, bên trong truyền đến một giọng nữ vui vẻ, "Xin chào, điện thoại ngài gọi đã tắt máy, ngài chờ chút nữa gọi lại."

Một trận gió lạnh thổi qua, cô không kiềm chế được sợ run cả người, tay cầm điện thoại di động càng lạnh lẽo, đột nhiên ý thức được một vấn đề rất nghiêm trọng, mình hoàn toàn không hiểu anh, trừ biết tên và nghề nghiệp của anh, còn lại, thật sự trống rỗng.

Năm ngón tay dần nắm chặt điện thoại di động, khóe miệng chậm rãi nhếch lên nụ cười giễu cợt, là mình quá mức đơn thuần, bối cảnh của anh nhất định không đơn giản, nếu không cũng sẽ không qua lại được với Đằng Cận Tư, từ ngôn ngữ cử chỉ bình thường của anh cũng không khó nhìn ra anh là quý công tử rất có học thức, từ nhỏ sống an nhàn sung sướng, quen được người hầu hạ...

Mặc dù có dự cảm về phương diện này, nhưng lần này lại trải nghiệm thật sự, để cho cô có cảm giác mình như kẻ ngốc, cái gì cũng không biết, cái gì cũng không hiểu rõ, đã... Dễ dàng giao ra trái tim mình.

Một mình ở trên sân thượng yên tĩnh ngây ngẩn một lúc, buổi tối lúc ăn cơm cha mẹ còn hỏi cô sao ngày hôm qua Quan Hạo Lê không tới, cô đã không nhớ rõ giọng nói và vẻ mặt khi mình nói chuyện lúc đó.

"Người một nhà chúng ta đón Tết, muốn mời người ngoài tới làm chi!"

Có lẽ cảm thấy tâm tình con gái không tốt, cha Tiết và mẹ Tiết rất biết điều không hỏi nữa, chỉ trao đổi ánh mắt với nhau: chẳng lẽ cãi nhau?

Năm này, Tiết Giai Ny trôi qua không mấy vui vẻ, một là bởi vì Quan Hạo Lê biến mất không giải thích được, hai là bởi vì tiểu Lôi không chào mà đi.

Hai người rời đi, để cho cuộc sống của cô lập tức trở nên buồn tẻ vô vị, Chân Chân và Cát gia đều không bên cạnh, cô cũng không liên lạc với bạn học cấp ba, giống như, cô thật sự thành người cô đơn.

Cảm giác này khiến cho cô rất không thoải mái, mặc dù sáng sớm đầu năm cô nhận được lời chúc năm mới từ Quan Hạo Lê và tiểu Lôi, nhưng cô tự hiểu đây là tin nhắn nhóm của hai người, cho nên chỉ liếc mắt nhìn mà thôi.

Ba ngày đầu năm ấy, cô và cha mẹ đến nhà cậu ở thành phố L, may mà có mấy anh em họ ở đó, sống vài ngày vui vẻ.

Sau đó, Quan Hạo Lê hoàn toàn biến mất rồi, mãi cho đến khi cô tựu trường, vẫn không thấy bóng dáng.

Sau khi tựu trường, Tiết Giai Ny die enda anle equu ydonn khôi phục cuộc sống ba điểm trên một đường thẳng của mình, Cát gia đã hỏi mấy lần cô và Quan Hạo Lê xảy ra chuyện gì, sao năm trước còn khí thế ngất trời, năm sau lại mất tăm mất tích?

Tiết Giai Ny thản nhiên, "Không phải công tử con nhà giàu đều là đức hạnh này sao? Cậu còn mong đợi có thể xảy ra ngoại lệ?"

Mặc dù cô tỏ vẻ không để ý chút nào, nhưng Cát Xuyến vẫn nghe ra giễu cợt trong giọng nói, trong lòng hiểu rõ cô ấy vẫn còn canh cánh trong lngf.

Sự thật chính là như thế, Tiết Giai Ny chẳng qua là một cô gái bình thường, mặc dù bị tổn thương, nhưng sâu trong lòng vẫn có khát vọng được yêu, khó có được xuất hiện một người đàn ông khuấy động xuân tâm của cô, khi cô đang suy tính muốn thử lui tới với anh thì anh lại biến mất.

Theo ý cô, đây là sỉ nhục khó có thể rửa sạch.

Cô bị người đùa bỡn!

Tính từ ngày anh rời đi, đã sắp năm tháng, người này, giống như biến mất khỏi thế gian.

Thật ra thì Cát Xuyến có len lén hỏi thăm vị trí của Quan Hạo Lê chỗ Nam Cung Thần, câu trả lời của anh rất mơ hồ, nói trong nhà xảy ra chút chuyện, trong thời gian ngắn không về được.

Cát Xuyến thổn thức trong lòng, dù như vậy, cũng không đến nỗi không chào mà đi, ngay cả giải thích tử tế cũng không có?

Đàn ông! Thật sự không có mấy đồ tốt!

Dĩ nhiên, ngoại trừ Đỗ Hướng Hàng nhà cô, trong một ngàn người cũng khó khăn mới lựa được anh, là cô nhặt được bảo bối.

--- ------Puck. d. đ. l. q. đ---- -----

Thời gian như nước chảy, chớp mắt đã gần một năm, người theo đuổi Tiết Giai Ny không ít, nhưng hình như cô khóa chặt trái tim mình, uyển chuyển từ chối từng người.

Cát Xuyến rất đau lòng khi nhìn dáng vẻ của bạn, càng thêm hận chết Quan Hạo Lê, nếu không phải anh ta, Ngoa tử sẽ không kháng cự tình yêu đến như vậy.

Đại học năm tư, việc học về cơ bản đã xong rồi, các bạn học rối rít tìm công ty thực tập, cả ngày hết chạy vào lại chạy ra, không có giây phút nào nhàn hạ.

Tiết Giai Ny và Cát Xuyến cũng không ngoại lệ, mặc dù gia cảnh Tiết Giai Ny không tệ, nhưng cho tới bây giờ cô vẫn không phải đại tiểu thư ăn sung mặc sướng gì, vẫn làm theo nguyên tắc tay làm hàm nhai, tự cấp tự túc.

Bởi vì ngoại hình và năng lực của hai người không tệ, nhanh chóng tìm được đơn vị thực tập mình thích, Tiết Giai Ny đến thực tập ở đài truyền thanh "Âm giai" nổi danh thành phố C, Cát Xuyến đi tòa soạn.

Mới lên ca một tuần lễ, Tiết Giai Ny đã gặp phải kỷ niệm năm năm thành lập đài, vốn nói với Cát Xuyến đi dạo phố, không có cách nào chỉ có thể gọi điện thoại với bạn đổi thời gian.

Địa điểm ăn cơm chọn ở khách sạn Đế Hào tư, Tiết Giai Ny trăm lần không muốn, nhưng cô là người mới, trừ phục tùng chính là phục tùng, không khí trên bàn cơm rất náo nhiệt, bởi vì thành lập đài, tất cả mọi người rất vui mừng, uống nhiều rượu, ngay cả Tiết Giai Ny cũng không may mắn thoát khỏi.

Uống đến gò má đỏ bừng, hết sức mê người.

Rất nhiều ánh mắt đồng nghiệp nam chưa cưới nhìn cô cũng hơi nóng bỏng, lộ ra dục vọng trần trụi.

Tiết Giai Ny cảm giác đầu hơi choáng váng, uống nữa sợ rằng sẽ không chịu nổi, nên viện cớ đi phòng vệ sinh, nán lại bên trong một lúc, mở vòi nước lạnh rửa mặt, muốn cho mình tỉnh táo một chút.

Trong lòng cầu nguyện về sau trong đài tốt nhất giảm bớt hội họp, cô thật sự hơi không chịu nổi.

Mới ra toilet, đã bị chủ nhiệm Tiếu dieendaanleequuydonn trong đài cản lại, ông ta uống đến say khướt, đi đường xiêu xiêu vẹo vẹo, nhưng hết lần này đến lần khác muốn kéo tay cô.

"Chủ nhiệm Tiếu, ngài uống quá nhiều." Trong lòng Tiết Giai Ny hơi chán ghét, nhưng trong miệng lại ôn tồn nói

"Sao tôi lại uống nhiều, tiểu Tiết! Dung mạo cô xinh đẹp, giọng nói lại dễ nghe, tiền đồ không giới hạn!" Chủ nhiệm Tiếu đắm đuối nấc rượu.

Tiết Giai Ny vội vàng tránh ông ta, nhưng ông ta cố tình đi theo cô, lòng muông dạ thú, rõ rành rành.

"Cái gọi là thức thời mới là trang tuấn kiệt, cô đã được trời ban cho điều kiện tốt như vậy, nên lợi dụng cho tốt, chỉ cần cô đi theo tôi, tôi bảo đảm cô có thể lập tức thăng chức." Chủ nhiệm Tiếu bắt đầu nói xằng nói bậy.

"Chủ nhiệm Tiếu, xem ra ông đã quá say!" Tiết Giai Ny chịu đựng tức giận mãnh liệt trong lòng, tức giận trả lời.

"Đừng rượu mời không uống mà uống rượu phạt! Tôi đây để mắt cô! Nữ sinh đại học bây giờ, có mấy người có năng lực thật sự? Có mấy người ngồi lên vị trí cao bằng bản lĩnh thật sự? Còn không phải đều dựa vào đàn ông." Chủ nhiệm Tiếu nói xong, tay lập tức thò tới.

Tiết Giai Ny hận không thể cho ông ta cái tát, miệng chó không mọc được ngà voi! Đồ đàn ông bỏ đi!

Lắc mình muốn tránh ông ta, nhưng thân thể mập mạp của ông ta lại càng đến gần, "Đừng sợ, anh sẽ rất thương em."

Nôn... Tiết Giai Ny thiếu chút nữa phun ra, cả người liên tục nổi da gà.

"Chủ nhiệm Tiếu, xin tránh ra được không?" Cô chịu đựng ghê tởm nói.

"Không cho, thì ra em thích chơi trốn tìm với anh." Thịt béo khắp người chủ nhiệm Tiếu chạy về phía cô, nụ cười hèn mọn, trận thế này hơi dọa người.

Tiết Giai Ny cảm giác mình đã bắt đầu buồn nôn rồi, cô cảnh giác nhìn chằm chằm chủ nhiệm Tiếu to mập trước mắt, chỉ cần ông ta tiến gần thêm một chút, dưới chân tuyệt đối không lưu tình!

"Chủ nhiệm Tiếu, xin tự trọng!" Cô cảm thấy tu dưỡng bây giờ của mình cực kỳ tốt.

"Đừng trốn! Anh tới đây!" Chủ nhiệm Tiếu hèn mọn nhào về phía cô.

Ở trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, Tiết Giai Ny bị một sức lớn kéo tới, cô bất ngờ không kịp đề phòng đụng vào một vách tường thịt tràn đầy hơi thở phái nam.

Đợi thấy rõ khuôn mặt người đàn ông thì mắt bỗng nhiên mở thật to, tràn đầy không thể tin và kinh ngạc, còn có... Tức giận sau khi kịp phản ứng.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-120)