Xu*t hết t*nh dịch vào trong cơ thể cô
← Ch.055 | Ch.057 → |
Tưởng Chính Trì cúi đầu nhìn ga giường đã bị cô làm ướt, chợt cảm thấy nội tâm cực kỳ hưng phấn, xương cụt tê dại ngứa ngáy, thậm chí còn có cảm giác muốn 🔀·⛎ấ·✞ ⓣ❗𝓃·𝒽.
"Không phải vừa mới cao trào sao, sao em lại tới nữa rồi?"
Anh kìm nén cảm giác muốn x⛎·ấ·𝐭 ✝️ⓘռ·h, rút vật nam tính phủ đầy những đường gân dữ tợn ra khỏi cơ thể ư·ớ·🌴 á·𝐭 và 𝓃ó-ⓝ-ɢ 🅱ỏռ-ɢ của cô.
🌴_𝒽â_ռ 𝖙ⓗ_ể vốn đang bị chặn kín đột nhiên trống rỗng, Nguyễn Nam Tô được cơ hội тh·ở 𝖉ố·ⓒ, cuối cùng cũng thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Cô lắc đầu, xua đi những suy nghĩ mơ hồ trong đầu.
Tưởng Chính Trì dùng hai tay giữ chặt eo cô, xoay người cô lại, đặt cô thành tư thế quỳ.
Nguyễn Nam Tô chống tay 🦵ê·ⓝ 𝐠·ıườⓝ·g, Ⓜ️●ôn●🌀 nâng cao, hai tay anh bắt lấy cánh ⓜôп·ɢ của cô rồi tách ra hai bên, sau đó lại đặt vật nam tính trơn bóng vì dính đầy dịch thể lên lối vào ướ·t á·𝐭 của cô.
"A..."
Bộ phận nhạy cảm của hai người vừa chạm vào nhau, cô lại nhịn không được khẽ rên một tiếng, hai chân đang nửa quỳ cũng r-ц-𝓃 ⓡẩ-ⓨ theo.
Tưởng Chính Trì ưỡn lưng về phía trước, khiến cho chỗ riêng tư của hai người càng thêm gần nhau.
Trận ma sát kịch liệt vừa rồi đã khiến mé đùi trong của cô ửng đỏ, nhụy hoa lộ ra khỏi chồi non đỏ tươi phồng lên, động hoa nước non dầm dề, cửa động cũng mở rộng thành một lỗ tròn nhỏ, nhất thời không thể khép lại được.
Anh nhìn chằm chằm vào cặp ⓜ·ô·ⓝ·ɢ trắng nõn 〽️ề*Ⓜ️ 〽️ạ*𝐢 của cô, vật nam tính cứng rắn ép chặt vào giữa hai chân cô, tràn ngập cảm giác uy 𝐡1·ế·🅿️.
Nguyễn Nam Tô cong lưng, tiếng 𝖗_ê_п 𝓇_ỉ vỡ vụn và đứt quãng.
Tưởng Chính Trì cầm vật thô cứng của mình quất mạnh vài cái vào nơi riêng tư của cô, sau đó nhắm ngay cửa động vừa được mở rộng, thẳng lưng đ.â.Ⓜ️ 𝖛à.⭕.
"Ưm... ưm.. ha..."
Anh len vào từ phía sau, nhìn cơ thể cô phập phồng lắc lư theo tiết tấu của mình, anh lại dùng hai tay giữ chặt vòng e*0 t𝒽*ο*𝓃 gọn của cô, để 🅓ụ.↪️ ☑️.ọ.𝓃.ⓖ ⓝ-ó-𝖓-🌀 𝒷-ỏп-🌀 vùi sâu hơn trong động hoa ướ_✝️ á_✞.
Nguyễn Nam Tô bị anh đẩy về phía trước từng chút một, sau khi cách được một đoạn, anh lại dùng sức kéo cô về.
◗ụ●𝖈 𝐯●ọ𝐧●ℊ thô cứng bởi vậy càng đâ●𝐦 sâu hơn, gần như nhiều lần chạm đến tử cung.
Thấy cơ thể cô bị va chạm đến mức lung lay sắp đổ, Tưởng Chính Trì lại buông hai tay đang giữ cánh 𝐦·ô𝐧·🌀 cô ra, luồn qua nách cô nắm lấy bộ ռ𝖌ự-𝖈 đang lắc lư không ngừng rồi xoa bóp một cách bừa bãi.
Hai quả dâu đỏ trên đỉnh tuyết dưới sự ⓚí●🌜●𝖍 т𝐡●í🌜●h của anh trở nên cứng rắn giống như hòn đá nhỏ.
Anh vừa xoa bóp bầu ռ_g_ự_𝖈 của cô, vừa tập trung sức lực lắc mạnh vòng eo gầy gò, nhất thời cả phòng ngủ đều vang vọng tiếng "bốp bốp".
"Ưm... ưm.... hmmm..."
Nguyễn Nam Tô ⓡ.ê.ռ 𝐫.ỉ liên tục dưới sự tấn công dữ dội của anh, giọng nói khàn khàn đứt quãng.
Tưởng Chính Trì không chút kiêng nể ✞à●𝓃 🅿️●♓●á hai bầu 𝖓_🌀ự_𝒸 trắng như tuyết của cô, 𝐝-ụ-𝖈 ѵọ-п-g to lớn của anh liên tiếp chôn sâu vào trong cơ thể cô rồi mạnh mẽ 𝖗ú.🌴 г.🔼.
"A——" Lại là một cú va chạm mạnh, Nguyễn Nam Tô lắc đầu xin tha, "Nhẹ, nhẹ một chút... A..."
Tiếng kêu cuối cùng của cô rất yểu điệu nhẹ nhàng, chợt nghe thấy người đàn ông phía sau vì nhẫn nhịn 𝖝_𝖚_ấ_т t❗_п_𝒽 mà tâm trí ngày càng khó kiểm soát.
Tưởng Chính Trì buông ռ𝖌-ự-𝖈 cô ra, đứng thẳng người lên, lại vỗ mạnh vào cái 𝖒·ô·𝖓·🌀 đang lắc lư không ngừng của cô.
"Bốp" một tiếng, cơ thể Nguyễn Nam Tô run lên sau cái đánh của anh, lại một cơn co rút kịch liệt ập đến, trong động hoa đột nhiên phun ra một dòng mật ngọt.
Dòng nước nóng hổi tưới vào vật thô cứng của người đàn ông, sức chịu đựng của anh cuối cùng cũng đạt đến giới hạn.
Tưởng Chính Trì bóp chặt cặp Ⓜ️ô𝖓·g trắng nõn của cô, mạnh mẽ đưa đẩy mấy chục cái, sau đó gầm nhẹ bắn toàn bộ ✞ï-п-𝐡 𝒹-ị-𝒸-ⓗ vào trong cơ thể cô.
Màn hình điện thoại dưới gối đã tối xuống, nhưng cuộc gọi vẫn đang tiếp diễn.
2
------oOo------
← Ch. 055 | Ch. 057 → |