Hai ngón tay len vào trong, nước chảy ra càng nhiều
← Ch.048 | Ch.050 → |
Cũng may anh còn một chút lý trí ít ỏi cuối cùng, kịp thời nhịn xuống.
Người đàn ông lùi về phía sau, ngay lúc Nguyễn Nam Tô cho rằng nguồn gốc nguy hiểm đã kéo dài khoảng cách với mình thì anh lại đột nhiên đâm ngón tay vào.
"A!"
Cô ngẩng đầu thét lên một tiếng, đột ngột siết chặt ngón tay anh.
Tưởng Chính Trì cảm nhận được cái miệng nhỏ dưới cơ thể cô đang mút theo quy luật, mỗi lỗ chân lông trên người cũng giãn nở vì thoải mái.
Anh đặt cơ thể cô nằm phẳng, sau đó lại lật người đè lên người cô, hai tay chống ở hai bên hông cô, không dám dồn toàn bộ trọng lượng của cơ thể xuống người cô.
Hai chân Nguyễn Nam Tô mở rộng, bởi vì anh chen mình vào giữa nên cô không thể khép lại được, nơi riêng tư nước chảy đầm đìa, ngay cả phần lông mềm mại cũng ướt dẫm, nhuộm một tầng lấp lánh.
Cô thở dốc dồn dập, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng ướt đẫm mồ hôi.
Ngón tay thon dài của Tưởng Chính Trì vẫn đang chôn ở bên trong chưa rút ra, cảm giác được cô càng lúc càng siết chặt, tựa như muốn kẹp đứt cả ngón tay anh.
"Sao em chặt thế?" Anh khàn giọng nói, đôi mắt cụp xuống nhìn chằm chằm bộ ngực phập phồng không ngừng của cô, "Thả lỏng chút nào..."
Nguyễn Nam Tô vốn đã dần dần thả lỏng, nhưng vừa nghe anh nói vậy, phần thân dưới của cô lại vô thức co lại.
Tưởng Chính Trì cảm nhận được phần thịt non trong động hoa của cô đang co rút không ngừng, anh nhếch môi cười, dùng một tay còn lại cầm lấy vật nam tính cương cứng của mình rồi ấn chặt quy đầu vào nhụy hoa nhạy cảm của cô, cọ xát qua lại.
"A... a... ưm.... hưm..."
Nguyễn Nam Tô bị động tác cọ xát của anh làm run rẩy cả người, bắp đùi hơi co giật.
Tưởng Chính Trì lại nhét thêm một ngón tay vào bên trong, hai ngón tay khép lại ra vào liên tục trong cơ thể cô, tạo ra tiếng nước nhóp nhép. Xen lẫn với tiếng thở hổn hển và rên rỉ của người con gái, thoạt nghe vô cùng sắc tình.
Cơ thể Nguyễn Nam Tô đã phiếm hồng, phần thịt mềm mại trong động hoa bị hai ngón tay thon dài căng ra, mỗi lần anh cắm vào, đầu ngón tay đều nghiền qua miếng thịt non nửa mềm nửa cứng bên trong cô.
Cũng không biết là vô tình hay cố ý.
Điểm G của cô cũng không quá sâu, anh chỉ vừa cắm một nửa ngón tay vào trong là có thể chạm tới.
Cảm giác sảng khoái ở đây không hề thua kém nhụy hoa, mỗi lần bị anh nghiền qua cô đều cảm thấy như bị điện giật.
"Ưm.... đừng... ở đó... không được... a..."
Cô run giọng cầu xin, nhưng chỉ nhận được sự đưa đẩy ngày càng kịch liệt của anh.
Nguyễn Nam Tô bị anh dùng ngón tay làm cho tầm mắt choáng váng, khoái cảm mãnh liệt đấu đá lung tung trong cơ thể nhưng lại không có đường bùng nổ, chỉ có thể tích tụ chồng chất.
Theo động tác ra vào mạnh mẽ của anh, động hoa cũng rỉ nước mỗi lúc một nhiều, chảy xuống ga giường làm ướt đẫm một mảng.
Cô cảm giác dưới mông lạnh như băng, nhưng nơi riêng tư giữa hai chân lại nóng rực lạ thường.
Tưởng Chính Trì cúi đầu cắn giữ núm vú của cô rồi nhẹ nhàng dùng răng chà xát.
"A... ưm..."
Trong sự ngứa ngáy xen lẫn một chút đau đớn, cổ họng Nguyễn Nam Tô như bị xé nát.
"Đừng, đừng... a... a... nhẹ thôi... huhu..."
Dưới sự kích thích gấp đôi, khoái cảm chạy tán loạn trong cơ thể Nguyễn Nam Tô càng lúc càng mãnh liệt, ăn mòn từng tấc thần kinh và da thịt của cô, mỗi một cú chạm nhẹ cũng có thể thể gây ra những cơn rùng mình chấn động.
Tưởng Chính Trì cắn ngực cô mút một lát, sau đó lại thè lưỡi ra, đầu lưỡi đảo quanh quả mọng cứng rắn kia.
Cảm giác nhớp nháp ẩm ướt trên bầu ngực dường như có thể xuyên thấu vào trái tim cô.
← Ch. 048 | Ch. 050 → |