← Ch.613 | Ch.615 → |
Hiền phi cảm thấy khí thế Mạnh Hoài Cẩn giống như đã xảy ra biến hóa nào đó, trước đây, Mạnh Hoài Cẩn vẫn luôn vô pháp dung nhập đến trong thân phận "Thái Tử", đối với an bài của Hoàng Hậu thực kháng cự.
"Đi gọi Lạc Thuân tới."
Một câu phân phó tùy ý, đã có dáng vẻ của hoàng đế.
Giờ khắc này, Mạnh Hoài Cẩn rốt cuộc đã lột xác, hắn chính là Hoàng Thái Tử Đại Ngụy, là tân quân Đại Ngụy sắp đăng cơ!
......
Nếu Chương tiên sinh biết chính mình cướp đi Hoàng Hậu, thúc đẩy Mạnh Hoài Cẩn lột xác, không biết sẽ là cảm thụ gì.
Hoàng Hậu trong lúc ngủ mơ mất đi ý thức, khi tỉnh lại, người đã ở nơi nào đó trong địa cung.
Khó được Hoàng Hậu cũng đủ trấn định, nửa điểm không thấy kinh hoàng, còn chào hỏi cùng Chương tiên sinh.
"Hoàng Hậu nương nương thật là lòng dạ thâm sâu, khó trách chơi cho Chương mỗ xoay quanh!"
Chương tiên sinh tấm tắc, Hoàng Hậu nói cảm ơn Chương tiên sinh tán thưởng, Chương tiên sinh cười lạnh: "Sớm biết Hoàng Hậu nương nương có thủ đoạn như vậy, Chương mỗ không dám hợp tác cùng nương nương. Nương nương nói chính mình hận c. h. ế. t tên chó Tiêu Dục Trọng kia, một lòng muốn báo thù cho Cố gia, Chương mỗ mới nguyện ý giúp nương nương, không ngờ, nương nương ngay cả Chương mỗ cũng lợi dụng!"
Mạnh Hoài Cẩn rốt cuộc họ gì đã không quan trọng, nếu Chương tiên sinh không can thiệp, Mạnh Hoài Cẩn sẽ thuận lợi kế vị.
Hết thảy việc này không phù hợp với mong đợi của Chương tiên sinh.
Hoàng Hậu lợi dụng tâm lý báo thù của Chương tiên sinh, đây vẫn là lần đầu Chương tiên sinh có hại ở trong tay một nữ nhân.
Đối mặt với chỉ trích của Chương tiên sinh, Hoàng Hậu không có phủ nhận.
"Cùng có lợi, đó là hợp tác. Bổn cung và tiên sinh cùng hợp tác vài món sự kiện, tiên sinh chẳng lẽ không có thu lợi? Tiêu Dục Trọng đã c. h. ế. t tựa như tiên sinh mong đợi, bổn cung đích xác một lòng muốn báo thù cho Cố gia, chưa từng nói dối lừa gạt tiên sinh! Tiên sinh lấy danh nghĩa bộ hạ cũ của Dục Chương thái tử, tưởng đẩy hậu nhân của Dục Chương thái tử kế vị, bổn cung đến nay không biết hậu nhân của Dục Chương thái tử là ai, lại có tài cán như thế nào, hiện giờ Tiêu Dục Trọng đã chết, lưu lại di chiếu cho Hoài Cẩn kế vị, bổn cung không cho rằng hậu nhân của Dục Chương thái tử sẽ thích hợp với đế vị hơn so với Hoài Cẩn."
Trốn trốn tránh tránh, là một loại bảo hộ.
Nhưng quá bảo hộ, vừa lúc thuyết minh Chương tiên sinh đối với hậu nhân của Dục Chương thái tử không có tin tưởng.
Nếu Hoàng Hậu là Chương tiên sinh, sẽ không làm nhiều việc vô dụng như vậy, đã sớm đánh ra cờ hiệu Dục Chương thái tử đấu tranh chống lại Tiêu Dục Trọng.
Lén lút, ngược lại mất tiên cơ!
Có lẽ, Chương tiên sinh đang đợi một cơ hội vạn toàn, Hoàng Hậu có thể lý giải, lại không tán đồng.
Mọi người đều là từ trong tay Tiêu Dục Trọng đoạt ngôi vị hoàng đế, Hoàng Hậu đã thành công, Chương tiên sinh muốn nhảy ra từ trong tay Hoàng Hậu tiệt đi thành quả thắng lợi, Hoàng Hậu há có thể đáp ứng?
Nếu hận Tiêu Dục Trọng, nên ở khi Tiêu Dục Trọng còn sống báo thù, làm Tiêu Dục Trọng nhìn ngôi vị hoàng đế một lần nữa rơi vào trong tay hậu nhân Dục Chương thái tử, mà không phải giống rùa đen rút đầu trốn đi, hiện giờ lại tới khó xử chính mình —— mọi người đều có thù oán cùng Tiêu Dục Trọng, cùng là người bị hại, Hoàng Hậu dựa vào cái gì phải nhường cho Chương tiên sinh!
Hoàng Hậu không đợi Chương tiên sinh nói chuyện, mọi nơi đánh giá cảnh vật chung quanh, thập phần chắc chắn nói: "Địa cung nơi này có quy cách đế lăng, tiên sinh vẫn luôn không cho hậu nhân Dục Chương thái tử hiện thân, bổn cung có thể lớn mật suy đoán hay không, hậu nhân của Dục Chương thái tử đã bất hạnh gặp nạn, tiên sinh không có người để đẩy lên, nhiều năm sau mới trốn đông trốn tây, không dám chính diện đối địch cùng Tiêu Dục Trọng?"
Rơi xuống loại cảnh ngộ này, Hoàng Hậu vẫn còn ý đồ biến bị động thành chủ động.
"Đừng có hồ ngôn loạn ngữ! Nương nương cùng Chương mỗ hợp tác, lừa Chương mỗ, là Chương mỗ kỹ không bằng người, nương nương hiện tại dừng ở trong tay Chương mỗ, còn muốn tranh thắng thua trên miệng lưỡi, chẳng lẽ không phải quá không phù hợp với lòng dạ tâm cơ của nương nương...... Ngươi không cần chọc giận Chương mỗ, sự tình Chương mỗ phải làm, nương nương không ngăn được, chờ Mạnh Hoài Cẩn tới, nương nương sẽ tự nói thật."
Chương tiên sinh xem thấu tính toán của Hoàng Hậu, sắc mặt Hoàng Hậu khẽ biến.
Hoàng Hậu đích xác sợ Chương tiên sinh lấy chính mình làm mồi nhử, dẫn Mạnh Hoài Cẩn chui đầu vô lưới.
"Ngươi muốn làm cái gì?"
Chương tiên sinh cười lạnh: "Muốn cho nương nương nói thật, vì giúp Mạnh Hoài Cẩn dọn sạch chướng ngại kế vị, nương nương đã làm mọi chuyện, không ngại từ cái c. h. ế. t của Trình Dung nói lên đi. Trình Dung tuy là nữ nhi Trình thị Nam Nghi, nhưng nếu làm Hoàng Hậu tương lai, lại vẫn thiếu một chút, không phải nương nương ái mộ 'con dâu', mà một khi Trình Dung chết, lại có giá trị cao hơn so với sống, cho nên nương nương liền hy sinh Trình Dung, đảo loạn thế cục kinh thành, Chương mỗ nói đúng không?"
Hoàng Hậu cúi đầu.
Họ Chương hỏi nàng chuyện này làm cái gì, chẳng lẽ tưởng ly gián quan hệ giữa nàng và Hoài Cẩn?
Nếu không phải biết Hoài Cẩn võ công cao cường, bên người lại đi theo không ít người, tuyệt đối sẽ không dễ dàng bị bắt cóc đi, Hoàng Hậu đều hoài nghi Chương tiên sinh đã an trí Mạnh Hoài Cẩn ở một khác chỗ trong địa cung, lại bức nàng chính mình "thẳng thắn" —— từ từ, Hoài Cẩn không ở, chưa chắc không có người khác ở.
Ngoại trừ Hoài Cẩn, ai cũng để ý cái c. h. ế. t của Trình Dung...... Trình Khanh?!
Trình Khanh hiện tại hẳn đang ở Tây Bắc mới đúng.
Hơn nữa, Trình Khanh thấy chính mình như thế nào, lại có quan hệ gì cùng Chương tiên sinh!
Trong chớp nhoáng, một ý tưởng chui vào trong đầu Hoàng Hậu: hậu nhân của Dục Chương thái tử không phải gặp nạn, mà là vẫn luôn sống ở dưới mí mắt nàng?
Sẽ là Trình Khanh sao?
Hoàng Hậu ở trong lòng hỏi chính mình.
Cẩn thận tưởng tượng, ngopại trừ Trình Khanh, nơi nào lại có người khác!
Cũng chỉ có người trẻ tuổi giống như Trình Khanh, được công bố là hậu nhân của Dục Chương thái tử, mới một chút đều không đột ngột.
Trình Khanh có văn tài.
Trình Khanh còn có dân tâm.
Trạng Nguyên lang Lục Nguyên Cập Đệ, đối với dân chúng tới nói chính là tinh tú hạ phàm.
Chương tiên sinh chỉ trích Hoàng Hậu lừa hắn, Hoàng Hậu hiện tại còn cảm thấy chính mình bị Chương tiên sinh lừa.
Hoàng Hậu đối với Trình Khanh vẫn luôn rất có hảo cảm, biết được Trình Khanh và Mạnh Hoài Cẩn giao hảo, Hoàng Hậu cũng muốn thế Mạnh Hoài Cẩn mượn sức người trẻ tuổi tài tuấn này!
Hoàng Hậu ở hậu cung ngủ đông nhiều năm, chỉ có làm mai cho hai tỷ tỷ Trình Khanh, gả Nhị tỷ Trình Khanh vào phủ Mậu Quốc Công mà Hoàng Hậu tín nhiệm.
Mậu quốc công và Cố hầu là bằng hữu.
Hoàng Hậu mai mối Trình Từ gả vào phủ Mậu Quốc Công, là không coi Trình Khanh như người ngoài.
Nhưng tính toán này khả năng đã sai ngay từ đầu, nếu Trình Khanh là hậu nhân của Dục Chương thái tử, đó chính là cố ý lấy được tín nhiệm của chính mình?
—— còn có Hoài Cẩn, biết được thân thế của Trình Khanh, sẽ nhẫn tâm xuống tay với Trình Khanh sao?
Trong nháy mắt ngắn ngủn, Hoàng Hậu đã suy xét rất nhiều, nàng thực nghiêm túc nói với Chương tiên sinh: "Địch nhân của chúng ta là Tiêu Dục Trọng, hiện tại Tiêu Dục Trọng đã chết, hai bên chúng ta không nhất định phải trở mặt, ai thích hợp làm hoàng đế, không chỉ nên nhìn xuất thân, còn phải xem năng lực. Hoài Cẩn rốt cuộc cũng lớn tuổi hơn so với Trình Khanh, trước mắt Đại Ngụy, yêu cầu không phải thiếu niên nhiệt huyết, mà là một thanh niên quyết đoán và trầm ổn! Về phần tương lai như thế nào, không bằng chờ đánh lùi thiết kỵ Bắc Tề, lại bàn bạc thêm?"
Hoàng Hậu vạch trần thân phận của Trình Khanh, biểu đạt thành ý của chính mình.
Chương tiên sinh không d. a. o động.
← Ch. 613 | Ch. 615 → |