← Ch.586 | Ch.588 → |
Du Hiển kinh hãi, theo bản năng muốn lên tiếng phản đối, Lạc Thuân lạnh giọng ngăn cản hắn nói chuyện: "Tây Bắc không thể loạn. Bệ hạ tín nhiệm bản quan, bản quan tin cháu, cháu đi Tây Bắc, giúp bệ hạ ổn định Tây Bắc, nghịch tặc tác loạn Tây Bắc, dẫn ngoại địch nhập quan, xã tắc Đại Ngụy cũng nguy!"
Nghịch tặc trong miệng Lạc Thuân, không chỉ có đám người Chương tiên sinh, còn có Tiêu Vân Đình ở Tây Bắc tự ủng binh.
Du Hiển bị Lạc Thuân mang trật ý nghĩ, suy xét một lát, cảm thấy Lạc Thuân nói có lý.
Hai nhóm nhân mã này thật là họa lớn, cục diện kinh thành càng khẩn trương, thậm chí càng cần nhìn chằm chằm hai nhóm nhân mã này.
Du Hiển mấy ngày nay vẫn luôn tự hỏi, vì sao đám nghịch tặc Chương tiên sinh muốn nhìn chằm chằm Trình Khanh không bỏ, Trạng Nguyên Lục Nguyên Cập Đệ tuy rằng khó gặp, Trình Khanh còn chưa trở thành trọng thần, đám người Chương tiên sinh kia chờ đến bao giờ?
Nếu chỉ vì uy h. i. ế. p đắn đo Trình Khanh thế bọn họ làm việc, vậy việc Trình Khanh có thể làm, xa không bằng Cao thủ phụ đại thần Nội Các.
Cho nên trên người Trình Khanh còn có bí mật khác.
Hoặc là Trình Khanh chưa nói cho hắn, hoặc là chính bản thân Trình Khanh cũng không biết.
Du Hiển có trực giác, bảo vệ cho Trình Khanh, là có thể bắt lấy đám người Chương tiên sinh kia, chuyện này toàn quyền giao cho Cốc Hoành Thái đi làm, Du Hiển thật đúng là không quá yên tâm.
"Ti chức tuân lệnh!"
Du Hiển đáp ứng đi Tây Bắc, biểu tình Lạc Thuân không thấy chút nào thả lỏng: "Cháu hành sự tùy theo hoàn cảnh, nếu phát hiện phản tặc đi ngược chiều, không cần bắt sống cứ g. i. ế. c c. h. ế. t ngay tại chỗ! Nếu có người cùng ngoại địch lui tới, đều có thể coi là nghịch tặc, mặc kệ là thân phận gì, toàn bộ g. i. ế. c c. h. ế. t bất luận tội!"
Lạc Thuân cho Du Hiển quyền lực rất lớn.
Lời này cũng chỉ kém nói rõ, nếu người phủ Nghiệp Vương có dấu hiệu tạo phản, mặc kệ là Nghiệp Vương hay Tiêu Vân Đình, Du Hiển có thể g. i. ế. c trước lại nói sau.
Du Hiển tuân lệnh, Lạc Thuân cho hắn lui ra, Du Hiển đi tới cửa lại dừng một chút: "Dượng, dượng nhớ bảo trọng chính mình."
Lạc Thuân phất tay, "Cháu trước cố tốt chính cháu đi, đi Tây Bắc không cần ném mặt mũi bản quan, bản quan ở trước mặt hoàng thượng đã hết lòng đề cử cháu."
Đêm khuya, Lạc Thuân mới trở về phủ, nhóm cơ thiếp đã sớm nghỉ ngơi, Lạc phu nhân lại không ngủ được.
Đêm nay, Lạc Thuân trở về phủ lập tức đi đến phòng phu nhân, hai phu thê lên giường đi ngủ, trong đêm đen cũng không có người thứ ba, Lạc Thuân thổ lộ một chút tiếng lòng.
"Nàng yên tâm, ta đã phái A Hiển đi Tây Bắc."
Lạc phu nhân nhích lại gần bên người trượng phu, không nói chuyện.
Lạc Thuân vỗ vỗ tay phu nhân.
Thế nhân đều coi Lạc Thuân trở thành kẻ đại ác, Lạc Thuân xác thật không được tốt lắm, nhưng người xấu cũng có người nhà, cơ thiếp đầy phủ không phải người nhà của Lạc Thuân, Lạc phu nhân mới là.
Sau một lúc lâu, Lạc phu nhân cho rằng trượng phu đã ngủ, Lạc Thuân bỗng nhiên lại nói:
"Nàng theo ta ở kinh thành nhiều năm, thừa dịp hiện tại tay chân còn linh hoạt, nàng về quê thăm viếng đi."
Lạc phu nhân thở dài, "Quê quán cũng không có gì hay mà về, phụ mẫu đều đã mất, các huynh đệ đều có con cháu mãn đường sống cuộc đời của chính mình, tỷ muội gả ra ngoài càng không tiện quấy rầy, ta cứ lưu tại kinh thành, nơi nào cũng không nghĩ đi."
Lạc Thuân tưởng an bài phu nhân rời kinh.
So với mấy chục đứa con nuôi kia, Du Hiển là người đáng tin cậy, nhất định sẽ phụng dưỡng nửa đời còn lại của Lạc phu nhân.
Nhưng mà Lạc phu nhân không muốn đi, Lạc Thuân cũng liền không nhắc lại đề tài này.
Sáng sớm hôm sau, Lạc Thuân liền ra cửa, các vị lão thân vương tông thất, mỗi ngày đều phải đi vào trong cung chất vấn hoàng đế, Lạc Thuân muốn nhóm lão thân vương này câm miệng —— kỳ thật cũng không khó, Cẩm Y Vệ muốn tra, đũng quần ai mà không có hơi chút phân, nhóm tông thất nghi ngờ thân thế của Mạnh Hoài Cẩn, cần phải khiêng được Cẩm Y Vệ điều tra trước, nói cách khác, Lạc Thuân phụ trách bắt nhược điểm của nhóm người phản đối, lấy việc này áp chế nhóm tông thất tán thành thân thế của Mạnh Hoài Cẩn.
Bản thân Lạc Thuân cũng không tán thành cách làm này.
Dù cho Mạnh Hoài Cẩn thật là hoàng tử, hoàng đế thô bạo sốt ruột muốn cho Mạnh Hoài Cẩn thượng vị như vậy, để lại rất nhiều hậu hoạn, Mạnh Hoài Cẩn sớm muộn gì cũng sẽ gặp phản phệ.
Nhưng hoàng đế yêu cầu Lạc Thuân làm như vậy, thậm chí không tiếc để Lạc Thuân phát động thanh tẩy lớn, mạnh mẽ trấn áp mọi âm thanh phản đối...... thân thể hoàng đế sắp không chịu đựng nổi, không kịp từ từ mưu tính làm triều thần và tông thất tiếp thu thân thế của Mạnh Hoài Cẩn, chỉ có thể dùng thủ đoạn cường ngạnh như vậy!
Lạc Thuân bận rộn một ngày, kéo thân hình mỏi mệt, tiến cung diện thánh.
Lạc Thuân vẫn luôn không tin Mạnh Hoài Cẩn là hoàng trưởng tử c. h. ế. t yểu.
Nhưng Lạc Thuân lại không bắt được sơ hở trong lời nói dối này, bởi vì Hoàng Hậu nương nương cũng không thừa nhận thân thế của Mạnh Hoài Cẩn.
Hoàng Hậu thậm chí càng phản đối, hoàng đế thậm chí càng tin tưởng không nghi ngờ.
Trước khi dán thông cáo, hoàng đế hướng Hoàng Hậu nói ý tưởng của chính mình, muốn cho hoàng trưởng tử trở về đúng vị trí, Hoàng Hậu cùng hoàng đế cãi nhau một trận lớn, chỉ trích hoàng đế hoa mắt ù tai hồ đồ, cũng nói nếu hoàng đế kiên trì muốn chỉ hươu bảo là ngựa, nàng liều mạng bị phế hậu vị, cũng muốn đứng ra chính danh cho Mạnh Hoài Cẩn...... Mạnh Hoài Cẩn chính là cháu trai của Cố hầu, cháu trai của nàng, cũng không phải hoàng tử c. h. ế. t yểu!
Hoàng Hậu đã thả ra lời nói tàn nhẫn như vậy, hoàng đế cũng không có đánh mất ý niệm.
Hoàng đế đã làm như thế nào?
Hoàng đế uy h. i. ế. p Hoàng Hậu.
Nếu Hoàng Hậu khăng khăng phải nói với người khác Mạnh Hoài Cẩn là con cháu Cố gia, vậy hoàng đế sẽ xử tử Mạnh Hoài Cẩn!
Cãi đến cuối cùng, đế hậu hoàn toàn xé rách mặt, Hoàng Hậu nương nương điên cuồng chất vấn nguyên nhân Cố hầu chết, hoàng đế phất tay áo bỏ đi.
Hoàng Hậu vì giữ được tánh mạng của Mạnh Hoài Cẩn, hướng hoàng đế khuất phục.
Không khuất phục cũng vô dụng, Hoàng Hậu bị cầm tù ở Khôn Ninh Cung, người ngoài căn bản không gặp được!
Tuy Hoàng Hậu làm được đến loại trình độ này, Lạc Thuân cũng không tín nhiệm Hoàng Hậu trong sự tình này là vô tội.
Xem sự tình không xem quá trình, chỉ xem kết quả.
Kết quả chính là hoàng đế tuyên bố Mạnh Hoài Cẩn là hoàng trưởng tử con vợ cả, nếu Mạnh Hoài Cẩn thật là con cháu Cố gia, lẫn lộn huyết mạch hoàng thất thành công, chiếm đoạt thân phận hoàng tử, thậm chí tương lai còn sẽ chiếm đoạt ngôi vị hoàng đế, Hoàng Hậu nương nương chính là người thắng lớn nhất——
Lạc Thuân đưa một phần danh sách tới ngự tiền, hoàng đế tùy ý nhìn thoáng qua, vứt bỏ danh sách:
"...... Triệu Phúc Trinh tiến cung."
Người nghi ngờ thân thế Mạnh Hoài Cẩn, ở sau lưng xâu chuỗi tông thất và triều thần, đúng là Phúc Trinh Trưởng công chúa.
Tuy rằng Phúc Trinh không động thủ, tông thất và triều thần cũng sẽ không dễ dàng tiếp thu cách làm của hoàng đế, nhưng Phúc Trinh cắm tay xuống, đích xác làm âm thanh tông thất và triều thần phản đối trở nên lớn hơn nữa!
Phúc Trinh Trưởng công chúa được hoàng đế sủng tín, hai người một mẫu thân đẻ ra, nếu ngay cả Phúc Trinh cũng không tin Mạnh Hoài Cẩn là hoàng tử, tông thất và triều thần như thế nào tin?
Lạc Thuân điều tra ra việc Phúc Trinh làm, lập tức giao danh sách cho hoàng đế, từ hoàng đế tới quyết định nên làm gì —— lúc giao danh sách Lạc Thuân đã có suy đoán, lấy tâm thái hiện tại của Hoàng Thượng, đừng nói là Phúc Trinh Trưởng công chúa, dù cho là Thái Hậu sống lại cũng không ngăn được chuyện Hoàng Thượng phải làm!
Việc này Lạc Thuân tham dự từ đầu, biết hoàng đế kiên trì nhất, Phúc Trinh tiến cung chắc chắn sẽ bất lực trở về.
Phúc Trinh rất nhanh vào cung, thấy hoàng đế, lại có thể chưa nói đã khóc:
"Hoàng huynh, huynh là...bị h. i. ế. p bức sao?"
Phúc Trinh ban đầu hoài nghi hoàng đế là già rồi nên hồ đồ.
Nhưng nhìn kỹ hoàng đế, khí sắc không tốt, ánh mắt lại thanh triệt rõ ràng.
Cho nên, tuyên bố Mạnh Hoài Cẩn là hoàng trưởng tử con Hoàng Hậu, thật chính là quyết định hoàng đế làm ra khi thanh tỉnh...... Tình huống so với già rồi hồ đồ còn nghiêm trọng hơn một chút, hóa ra hoàng đế là điên rồi.
Điên đến coi lời nói bậy của Hiền tần trở thành thật.
Điên đến đi coi hài tử Cố gia trở thành hoàng tử Tiêu gia!
← Ch. 586 | Ch. 588 → |