← Ch.532 | Ch.534 → |
Ở trước mặt thân cữu cữu, đại hoàng tử mới không cần che giấu tâm tư của chính mình, những ngày bị dày vò như vậy, đại hoàng tử thật sự đã chịu đủ rồi.
Cùng Dĩnh Xuyên hầu ở trong thư phòng mật đàm một phen, đại hoàng tử mới thở dài một hơi thật mạnh:
"Việc này liền phó thác cho cữu cữu."
Dĩnh Xuyên hầu đầy mặt đỏ bừng: "Không dám cô phụ giao phó của điện hạ."
Dĩnh Xuyên hầu rời đi phủ đại hoàng tử, Thôi Bằng cung cung kính kính dẫn ngựa cho Dĩnh Xuyên hầu.
Dĩnh Xuyên hầu vỗ vỗ bả vai Thôi Bằng, "Hiền tế, hãy cố gắng nhẫn nhịn, ngày nào đó sự thành, ngươi mới chân chính là thoát thai hoán cốt, tuy là con trai thương hộ, cũng có thể nhờ lập công được phong hầu, bản hầu đảo muốn nhìn, còn ai dám xem thường ngươi!"
Thôi Bằng nội tâm lửa nóng.
"Tiểu tế nguyện vì nhạc phụ và đại điện hạ vượt lửa qua sông, không chối từ."
......
Mạnh Hoài Cẩn ngồi ở quan trong kiệu có hơi chút thất thần.
Muốn đánh mất hoài nghi của hoàng đế, Mạnh Hoài Cẩn không phải không có biện pháp, hắn chỉ khinh thường dùng.
Mạnh Hoài Cẩn muốn đi gặp Trình Khanh.
Không phải nhất định phải từ trong miệng Trình Khanh được đến kiến nghị hữu dụng gì, chỉ đơn thuần trò chuyện cùng Trình Khanh, cũng có thể thư hoãn áp lực của hắn.
Đại hoàng tử cảm thấy chính mình ẩn nhẫn thực vất vả, Mạnh Hoài Cẩn không oán giận, không đại biểu hắn ẩn nhẫn không vất vả.
Đáng tiếc hắn không thể đi tìm Trình Khanh, hắn là Đại Lý Tự thiếu khanh, cần vâng theo ý chỉ, phúc thẩm vụ án tứ hoàng tử...... Biết rõ Hoàng Thượng là không có việc gì tìm việc, lãng phí nhân lực Đại Lý Tự, Mạnh Hoài Cẩn vẫn phải phối hợp.
Giam cầm tứ hoàng tử còn chưa có giải trừ, Mạnh Hoài Cẩn không thể mang tứ hoàng tử đi Đại Lý Tự, dứt khoát liền tự mình đến trong phủ tứ hoàng tử.
Ninh phi trở lại vị trí cũ, Đại Lý Tự phúc thẩm vụ án "Phượng hoàng kỳ thạch", chong chóng đo chiều gió rõ ràng như vậy, phủ Nội Vụ có thể không nóng nảy sao?
Phủ Nội Vụ lúc trước cắt xén cung cấp cho phủ tứ hoàng tử, làm tứ hoàng tử sống hơn một năm khổ sở, sợ tứ hoàng tử thật lên làm Thái Tử bọn họ liền xui xẻo, liền tích cực muốn đền bù sai lầm, cùng tứ hoàng tử chữa trị quan hệ.
Đồ trước kia cắt xén, không chỉ trả lại, còn phái nhân thủ tu sửa phủ tứ hoàng tử.
Mạnh Hoài Cẩn ở phủ tứ hoàng tử còn thấy một người làm hắn ngoài ý muốn.
"Du thiên hộ?"
"Mạnh đại nhân."
Du Hiển lạnh mặt gật đầu.
Mạnh Hoài Cẩn đầy bụng tâm sự, nhìn thấy Du Hiển như vậy, cảm khái vạn ngàn.
Nếu là trước đây, Du Hiển trong lén lút thấy hắn, đã sớm ngao ngao xông lên.
Trước kia, điều làm Du Hiển khống chế được cảm xúc, là trong tay Du Hiển không có quyền.
Nay đã khác xưa, Du Hiển hiện tại chính là nhân vật Cẩm Y Vệ chạm tay là bỏng, có thể nói là người thân nhất dưới Lạc Thuân, Du Hiển sau khi có quyền có thế còn có thể nhịn xuống, mới thật là có tiến bộ!
Du Hiển là được tứ hoàng tử gọi tới.
Tứ hoàng tử hỏi có thể lấy về trang sức của Kiều trắc phi đã bị đoạt làm vật chứng hay không, sau khi được đến hồi đáp khẳng định, lại điểm danh muốn Du Hiển tự mình đưa tới.
Lạc Thuân lúc ấy liền cười, phân phó Du Hiển đi một chuyến: "Chúng ta cần phải phối hợp với Hoàng Thượng, đi thôi, nhớ rõ đối với tứ hoàng tử cung kính một chút."
Kết quả Du Hiển đưa trang sức Kiều Ánh Chân tới phủ tứ hoàng tử, tứ hoàng tử ước chừng để hắn ở trong sân đứng hơn hai canh giờ, khiến Du Hiển toàn thân mướt mồ hôi, tứ hoàng tử cũng chưa gặp hắn, dưới tình huống như vậy lại không khéo gặp phải Mạnh Hoài Cẩn.
Tứ hoàng tử phạt Du Hiển đứng hơn hai canh giờ, thấy Mạnh Hoài Cẩn lại thực tích cực, Mạnh Hoài Cẩn phụng chỉ phúc thẩm vụ án "Phượng hoàng kỳ thạch", là người tới rửa sạch "Oan khuất" cho tứ hoàng tử, tứ hoàng tử vẫn phân rõ tốt xấu.
Chỉ ngắn ngủn mấy ngày, tinh thần diện mạo của tứ hoàng tử đã khác trước kia.
Nói thần thái phi dương cũng không đủ để hình dung phong thái của tứ hoàng tử!
Tứ hoàng tử đã biết tin tức Hoàng Thượng muốn lập hắn làm Thái Tử, tuy rằng các triều thần nhất trí phản đối, nhưng phủ Nội Vụ bên này đã bắt đầu lấy lòng hắn.
Hôm qua, phủ Nội Vụ lại có người nói cho hắn, mẫu phi đã khôi phục phi vị.
Tứ hoàng tử không phải không hoài nghi kinh hỉ từ trên trời giáng xuống này, nhưng hắn càng nguyện ý tin tưởng, là huyết thư của chính mình đả động Hoàng Thượng, làm Hoàng Thượng nhớ tới điểm tốt của hắn —— muốn Cẩm Y Vệ trả lại trang sức của Kiều Ánh Chân, còn điểm danh bắt Du Hiển đưa tới, đồng dạng là tứ hoàng tử đang thử.
Tâm ý của Hoàng Thượng, Lạc Thuân khẳng định biết.
Kết quả Lạc Thuân thật sự phái Du Hiển tới, tứ hoàng tử bắt Du Hiển ở trong sân đợi hơn hai canh giờ, Du Hiển cũng nhịn, chút thấp thỏm trong lòng tứ hoàng tử tức khắc biến thành tự tin.
Cẩm Y Vệ đã dùng thái độ "chuẩn trữ quân" đối với hắn!
Tứ hoàng tử tận lực thu liễm, thấy Mạnh Hoài Cẩn vẫn cứ không cẩn thận tiết lộ vài phần đắc ý và khoe khoang: "Đã lâu không thấy Mạnh đại nhân, Mạnh đại nhân vẫn phong thái như cũ nha."
"Nếu tứ điện hạ có việc muốn trao đổi cùng Du thiên hộ, hạ quan có thể chờ một chút."
Mạnh Hoài Cẩn nói làm tứ hoàng tử hừ nhẹ, tầm mắt rốt cuộc rơi xuống trên người Du Hiển: "Du thiên hộ, trang sức của Kiều trắc phi ngươi đã mang đến chưa?"
Du Hiển đặt chiếc hộp trong lòng n. g. ự. c lên bàn.
"Điện hạ xin hãy xem."
Đây vốn nên là việc đi ngang qua sân khấu, nào ngờ tứ hoàng tử lại thực sự tinh tế kiểm tra, sau đó nói cho Du Hiển, trang sức trả lại thiếu một cây thoa đá quý.
"Du thiên hộ, đó là đồ trắc phi thích, nghe nói Du thiên hộ xuất thân đại tộc, không đến mức hiếm lạ một cây thoa đi?"
Tứ hoàng tử trợn tròn mắt nói dối.
Trang sức là vật chứng quan trọng, Cẩm Y Vệ sao lại không ký lục?
Du Hiển sợ tứ hoàng tử tìm phiền toái, mang cả quyển sách đăng ký đến, tứ hoàng tử lại không xem quyển sách, kiên trì nói thiếu một cây thoa, muốn Du Hiển đưa ra giải thích.
Du Hiển thực muốn ném quyển sách lên trên mặt tứ hoàng tử!
Khó trách biểu dượng nói, nếu đã đắc tội thì phải chỉnh c. h. ế. t người, ngàn vạn đừng để cho đối phương có cơ hội xoay người.
Tứ hoàng tử còn chưa có xoay người, đã muốn bắt Du Hiển g. i. ế. c gà dọa khỉ.
Du Hiển nhịn rồi lại nhịn.
Hắn nắm tay cúi đầu, "Có lẽ là ti chức để sót, không biết cây thoa trắc phi bị thiếu kia trông ra sao, ti chức nhất định sẽ tìm được cho trắc phi."
Trong lòng tứ hoàng tử thống khoái đến khó nói.
Miệng vết thương trên cánh tay động nhất động liền đau, nhưng huyết thư không có viết vô ích, tứ hoàng tử cười lạnh lùng: "Trông như thế nào, Du thiên hộ chẳng lẽ không rõ ràng sao? Mạnh đại nhân ở đây, Du thiên hộ vẫn nên trở về đi, tìm được thoa lại đến gặp ta."
"Ti chức lãnh huấn."
Du Hiển ra khỏi phủ tứ hoàng tử, sắc mặt mới trầm hạ xuống.
Cốc Hoành Thái dắt ngựa lại đây, vẻ mặt lo lắng: "Đưa trang sức nào cần lâu như vậy, đại nhân, tứ hoàng tử có phải khó xử ngài hay không?"
Du Hiển không nói một lời, xoay người lên ngựa.
Cốc Hoành Thái thậm chí càng lo lắng.
Chờ trở về Bắc Trấn Phủ Tư mới trộm hỏi Du Hiển: "Tứ hoàng tử thật sự sẽ làm Thái Tử sao?"
Du Hiển liếc hắn một cái, "Làm lại như thế nào, không làm lại như thế nào, nếu ngươi sợ bị ta liên lụy, thừa dịp tứ hoàng tử còn chưa có được thả ra, có thể điều đi nơi khác."
Cốc Hoành Thái thề thề, nói chính mình mà có loại ý tưởng này sẽ bị thiên lôi đánh xuống.
Cốc Hoành Thái còn chưa có tư cách tiếp xúc đến một ít tin tức, Du Hiển biết, Cốc Hoành Thái không biết, bày tỏ lòng trung thành lại tiến đến bên người Du Hiển nhỏ giọng nói: "Ý của ti chức là, chúng ta có nên ngẫm lại biện pháp làm tứ hoàng tử không thành Thái Tử hay không."
Du Hiển nhướng mày: "Lá gan của ngươi không nhỏ, dám tham dự đến việc lập trữ, lời này là ý của ngươi, hay là ý của phụ thân ngươi Tĩnh Ninh Bá?"
← Ch. 532 | Ch. 534 → |