← Ch.523 | Ch.525 → |
Hiện tại chỉ là giam cầm, nếu tứ hoàng tử đầu óc không thanh tỉnh lại lần nữa mắc mưu, hoàng đế sẽ coi tứ hoàng tử trở thành đồng lõa của phản tặc!
Lạc Thuân kỳ thật còn có hơi chút hoài nghi Trình Khanh.
"Trình Khanh bên kia ——"
Lạc Thuân vừa mới nhắc đến vấn đề này, Lưu nội giám ở bên ngoài đã cao giọng thỉnh an Hoàng Hậu.
Hoàng Hậu tới!
Hoàng đế thu hồi ngưng trọng vừa rồi, thay thành gương mặt tươi cười.
Hoàng Hậu vừa đến, tính toán của Lạc Thuân tức khắc vô ích, bởi vì Hoàng Hậu tới Càn Thanh cung, chính là vì nói hỉ sự của Trình gia.
"Thần thiếp còn tặng cho Trình Nhị tiểu thư thêm một chút trang sức, đây chính là lần đầu tiên thần thiếp làm mai thành công."
Trên mặt Hoàng Hậu đều là sáng rọi, hoàng đế lại cứng họng.
Hoàng Hậu không hỏi thế sự nhiều năm, dưới gối không có con cái, nhà mẹ đẻ không có vãn bối thân cận, dù cho muốn làm mai cũng không có đối tượng, cẩn thận ngẫm lại, việc hôn nhân Trình Nhị tiểu thư và Tôn Hủ con thứ hai Mậu quốc công, thật đúng là Hoàng Hậu lần đầu tiên làm mai cho người ta. Hoàng Hậu cao hứng rất nhiều, không nhịn được tới Càn Thanh cung tìm hoàng đế chia sẻ vui sướng của chính mình.
Nếu hiện tại Lạc Thuân dẫn người đi bao vây Trình gia, hôm nay hỉ sự Trình gia liền biến thành tai họa, Hoàng Hậu nhất định sẽ thực thất vọng.
Hoàng đế ném cho Lạc Thuân một ánh mắt, Lạc Thuân liền yên lặng lui xuống.
......
Du Hiển dẫn người bao vây phủ tứ hoàng tử.
Tứ hoàng tử bị giam cầm, hạ nhân trong phủ tứ hoàng tử tan đi hơn phân nửa, chỉ chừa một bộ phận nhỏ hạ nhân chiếu cố cuộc sống hàng ngày của tứ hoàng tử.
Khi Du Hiển tái kiến tứ hoàng tử, thiếu chút nữa không nhận ra người.
Đây vẫn là tứ điện hạ đã từng khí phách hăng hái kia sao?
Tứ hoàng tử năm nay mới 18 tuổi, ánh mắt vô thần, đã mất đi sức sống của người trẻ tuổi.
Nhìn thấy Du Hiển, tứ hoàng tử mất nửa ngày mới nhận ra Du Hiển.
Tứ hoàng tử cười lạnh, cho rằng Du Hiển là dẫm lên chính mình thượng vị.
Không có việc"Cứu giá" ở Thiên Thu Yến, Du Hiển nào có cơ hội trổ hết tài năng! Hiện tại làm thiên hộ Cẩm Y Vệ, là có thể đến trước mặt chính mình khoe ra đúng không?
Tứ hoàng tử không nghĩ thấy Du Hiển, Du Hiển cũng không phải rất muốn thấy tứ hoàng tử.
Vừa thấy tứ hoàng tử, con mắt bị thương của Du Hiển lại ẩn ẩn đau, cho tới bây giờ, thị lực của Du Hiển vẫn còn chưa có hoàn toàn khôi phục —— nếu để Du Hiển chọn, hắn cũng không muốn dùng đại giới như vậy đi cứu giá được không.
Du Hiển lười vô nghĩa cùng tứ hoàng tử, trực tiếp đặt hộp gỗ lấy từ trong tay Trình Khanh tới trước mặt tứ hoàng tử, muốn gặp Kiều trắc phi.
Tứ hoàng tử giận dữ, chỉ vào Du Hiển mắng hắn lớn mật.
Du Hiển thần sắc bất biến: "Tứ điện hạ, có thể mắng thần, nhưng hôm nay thần cần phải gặp được Kiều trắc phi. Nếu tứ điện hạ không phối hợp, thần cũng chỉ có thể mang Kiều trắc phi về chậm rãi điều tra."
Hiện tại, tứ hoàng tử thật đúng là không thể chống được Du Hiển, chỉ có thể chịu đựng nghẹn khuất mời Kiều Ánh Chân đến.
Kiều Ánh Chân đã sinh hạ một nữ nhi cho tứ hoàng tử.
Tứ hoàng tử bị giam cầm, Kiều Ánh Chân không rời không bỏ, vẫn đối với tứ hoàng tử như cũ, là an ủi duy nhất của tứ hoàng tử trong sinh hoạt giam cầm buồn khổ, hai người thập phần ân ái.
"Điện hạ, Du đại nhân."
Kiều Ánh Chân ở dưới yêu cầu của Du Hiển đi xem hộp lễ vật, thấy rõ ràng mấy cây châu thoa tức khắc liền nhíu mày.
"Kiều trắc phi có nhận thức mấy thứ này không?"
Kiều Ánh Chân gật đầu, "đều là trang sức của thiếp thân, nhưng thiếp thân cũng không có đưa trang sức cho Trình Nhị tiểu thư thêm hồi môn, thiếp thân thậm chí còn không biết hôm nay là ngày lành Trình Nhị tiểu thư xuất giá."
"Trắc phi là định nói, trang sức của ngài xuất hiện ở Trình gia, chính ngài cũng không biết?"
Du Hiển từng bước ép sát, Kiều Ánh Chân thần sắc hoảng loạn.
Việc này ngay cả tứ hoàng tử cũng nhìn ra không thích hợp, truy vấn Kiều Ánh Chân là chuyện như thế nào, Kiều Ánh Chân ấp úng, "Điện hạ, tuy rằng là trang sức của thiếp thân, nhưng thiếp thân cũng đã tặng cho người khác."
Tặng cho ai?
Dù sao cũng không phải Trình Từ.
Hóa ra sau khi tứ hoàng tử bị giam cầm, phủ Nội Vụ đối với tứ phủ hoàng tử cung cấp càng ngày càng có lệ, Kiều Ánh Chân không nghĩ làm tứ hoàng tử chịu khổ, khi người phủ Nội Vụ hướng tứ phủ hoàng tử tặng đồ, Kiều Ánh Chân đều sẽ lấy bạc chuẩn bị.
Rất nhanh, bạc trong tay nàng đã dùng hết, người phủ Nội Vụ lại ăn uống càng lúc càng lớn, Kiều Ánh Chân chỉ có thể vận dụng trang sức của chính mình.
Trang sức là nàng hối lộ quản sự phủ Nội Vụ, hiện tại lại bị Cẩm Y Vệ bắt được đưa tới trước mặt nàng, Kiều Ánh Chân cảm thấy chính mình khẳng định đã làm sai ——
"Du đại nhân, hết thảy đều là thiếp thân tự chủ trương, không quan hệ cùng điện hạ!"
Tứ hoàng tử nghe mà choáng váng.
Một chút thể diện còn sót lại của hắn trong một năm qua, lại có thể là Kiều Ánh Chân ở sau lưng vất vả giữ gìn.
Hắn dựa vào một nữ lưu yếu đuối duy trì thể diện!
"Vì sao không nói cho ta?"
"Thiếp sợ điện hạ khổ sở."
Kiều Ánh Chân rơi lệ đầy mặt.
Du Hiển lười đến xem Kiều Ánh Chân và tứ hoàng tử phu thê tình thâm.
Mặc kệ Kiều Ánh Chân nói có thật hay không, sự kiện tặng trang sức này, phủ Nội Vụ cũng phải xui xẻo một đống người. Trọng điểm không phải bởi vì phủ Nội Vụ cắt xén đồ của tứ hoàng tử, mà là người của phủ Nội Vụ có thể bị Kiều Ánh Chân "Thu mua", vậy có khả năng giúp tứ hoàng tử truyền tin tức ra bên ngoài!
Kiều Ánh Chân cuối cùng bị Du Hiển mang đi.
Tứ hoàng tử muốn liều mạng cùng Du Hiển, chính phi Kiều Tam Nương của tứ hoàng tử vội vàng tới.
"Điện hạ, ngài đừng có cô phụ khổ tâm của Ánh Chân! Ánh Chân thống khoái thừa nhận, chính là không nghĩ Cẩm Y Vệ làm nhục điện hạ, điện hạ ——"
Kiều Tam Nương ôm gắt gao lấy tứ hoàng tử.
Khi Kiều Ánh Chân gả cho tứ hoàng tử làm trắc phi, tứ hoàng tử còn chưa có xui xẻo.
Chính phi Kiều Tam Nương lại là sau khi tứ hoàng tử bị giam cầm mới gả tới, sau vụ án yếm thắng, tứ hoàng tử và Ninh phi thất thế, Kiều gia xui xẻo, "Tứ hôn" của Kiều Tam Nương và tứ hoàng tử là chính Kiều gia cầu tới, chỉ cần bên trên không lên tiếng, Kiều Tam Nương vẫn phải gả cho tứ hoàng tử.
Đại hôn của các hoàng tử khác đều thực long trọng, chỉ có Kiều Tam Nương là gả cho một hoàng tử bị hạch tội, "đại hôn" của nàng và tứ hoàng tử còn không long trọng bằng lúc trước tứ hoàng tử cưới Kiều Ánh Chân làm trắc phi.
Càng không xong chính là, khi Kiều Tam Nương gả lại đây, tứ hoàng tử và Kiều Ánh Chân đã đồng cam cộng khổ, tình cảm càng thâm hậu hơn trước, giữa hai người dù chỉ một kẽ hở cũng chưa lưu cho Kiều Tam Nương.
Gả cho tứ hoàng tử lâu như vậy, Kiều Tam Nương vẫn là thân thể hoàn bích.
Loại nhục nhã này, không phải nữ tử bình thường có thể nhẫn, nhưng Kiều Tam Nương lại có thể nhẫn.
Nàng vô cùng rộng lượng tỏ vẻ chính mình chỉ cần thân phận chính thê, sẽ không can thiệp tứ hoàng tử và Kiều Ánh Chân. Kiều Tam Nương cũng quả thực nói được thì làm được, thái độ đối đãi với tứ hoàng tử, giống như đối đãi với "muội phu", cũng không chủ động câu dẫn, ngày thường lấy lễ tương đãi, tứ hoàng tử tuy rằng không thích nàng, nhưng cũng cho nàng một phần tôn trọng.
Sau đại hôn của hai người, đây vẫn là lần đầu Kiều Tam Nương chủ động ôm lấy tứ hoàng tử.
Kiều Tam Nương ôm là ngăn cản tứ hoàng tử, không cho tứ hoàng tử hành động ngớ ngẩn, giữa hai người cũng không có không khí ái muội, tứ hoàng tử gắt gao nhìn chằm chằm Kiều Tam Nương: "Ngươi đã sớm biết việc này?"
Kiều Tam Nương cúi đầu rơi lệ.
"Thiếp ngẫu nhiên phát hiện Ánh Chân muội muội đang đau khổ chống đỡ, Ánh Chân là vì điện hạ, thiếp là vì muội muội và điện hạ, còn có tiểu quận chúa...... Chỉ hận Kiều gia suy tàn, của hồi môn thiếp mang vào trong phủ không đủ phong phú!"
Hóa ra không chỉ có một mình Kiều Ánh Chân giữ gìn thể diện của tứ hoàng tử, Kiều Tam Nương cũng vậy.
Chỉ là Kiều Ánh Chân càng xui xẻo hơn một chút, trang sức hối lộ quản sự phủ Nội Vụ bị người có tâm cầm đi, lấy danh nghĩa quà tặng đưa đến Trình gia, Trình gia không dám thu, đưa tới Cẩm Y Vệ!
← Ch. 523 | Ch. 525 → |